Bây giờ Hứa Dịch hoàn toàn mê đắm cơ thể của cô vợ nhỏ, anh hết hôn lấy môi cô lại hôn cổ của cô, còn Hoắc Ninh Tuyết khỏi phải nói, cô bây giờ rất hưởng thụ những nụ hôn mà anh mang đến, tuy rằng cô đã rất kiềm chế tiếng rên của mình rồi nhưng vẫn có âm thanh phát ra, rất nhỏ, rất nhỏ… Nhưng chắc do không gian bây giờ quá yên tĩnh, nên đã làm cho tiếng rên của Hoắc Ninh Tuyết càng rõ ràng hơn ở trong đêm.
Đột nhiên lúc này Hoắc Ninh Tuyết lại đem hạ bộ của Hứa Dịch ra, sau đó nhỏ giọng nói:
- Chú à, chú hư quá đó.
Hứa Dịch bị vợ nhỏ trêu đùa thì cũng chỉ cười nhẹ, sau đó anh liền cắn nhẹ lên cổ của cô, Hoắc Ninh Tuyết bị anh cắn làm cho đau đớn mà kêu lên một tiếng “Ah” không kiểm soát, nhưng ngay sau đó thì Hứa Dịch đã hôn lấy môi cô.
Lúc này hai bạn nữ sinh kia run rẩy nhìn nhau, nói:
- Có… Có thật sự là không có ai không vậy?
- Tớ không biết… Tớ… Tớ… Tớ…
- Hay là chúng ta đi đi…
- Nhưng bây giờ chúng ta đi đâu đây? Nếu về nhà thì sẽ bị mắng đó…
Hai bạn nữ sinh đó tuy rất sợ, hay nói đúng hơn là đã sợ đến mức nắm chặt lấy tay nhau rồi, nhưng vẫn kiên quyết phải ở lại đây. Theo như cô quan sát thì chắc hẳn hai bạn ấy đang ở giai đoạn cao trung, hôm nay là ngày học phụ đạo mà vì áp lực học tập quá lớn nên đã trốn học ra đây. Với thời gian này trường học đã đóng cửa rồi, nếu quay về trường thì cũng không được, còn quay về nhà cũng không xong, chính xác là tiến thoái lưỡng nan nên mới nhất quyết ở lại đây.
Trong khi Hoắc Ninh Tuyết đang phân tâm thì Hứa Dịch đã đem áo của cô cởi ra, sau đó còn cắn lên vai cô, nói:
- Vợ à, em nghĩ gì vậy?
- Chú hư quá đi, nếu hai đứa bé đó qua đây thì sẽ chết chắc đó.
Tuy miệng thì nói là vậy, nhưng Hoắc Ninh Tuyết cảm thấy có chút phấn khích, tốc độ di chuyển tay của cô cũng nhanh hơn, đến lúc này Hứa Dịch cũng ôm lấy Hoắc Ninh Tuyết rồi có chút rên rỉ, đến một lúc thì anh đã đạt đến cảnh mức giới hạn trong tay cô.
Lúc này Hứa Dịch lại bắt đầu vén váy của Hoắc Ninh Tuyết ra, nhẹ nhàng đem quần lót của cô kéo qua một bên, bắt đầu trêu đùa nơi tư mật đang rỉ dịch thủy, anh có chút nhỏ giọng nói:
- Vợ à, là em khơi mào chuyện này cơ mà?
Hoắc Ninh Tuyết lúc này bị anh trêu đùa đến đỏ mặt, cô giữ tay ở hai vai của anh, sau đó lại cúi người hôn nhẹ lên môi của anh, cứ như thế mà đen hạ bộ đưa vào bên trong. Vì đây là tư thế nam dưới nữ trên, nên hạ bộ vừa tiến vào đã đi vào rất sâu, khiến cho Hoắc Ninh Tuyết không thể không rên rỉ, nhưng âm thanh rên rỉ của cô lại bị Hứa Dịch nuốt hết vào bụng.
Cứ như vậy, một người thì liên tục nhấp hông, một người thì hôn lấy môi đối phương một cách điên cuồng. Sau một lúc thì hai người cũng kéo ra được một sợi chỉ bạc, Hoắc Ninh Tuyết muốn kiềm chế tiếng rên của mình liền đưa tay lên che miệng, nhưng vẫn không kiềm giọng được.
- Ha…ưm…a…ưm…
Còn về Hứa Dịch thì anh cũng liên tục xoa nắn đôi gò hồng đào, mỗi lần chạm vào thì nơi giao hợp lại siết chặt thêm một chút, khiến anh cảm thấy rất thoải mái. Lúc này Hoắc Ninh Tuyết cảm thấy đầu óc quay cuồng trong mơ hồ, cô thấy có gì đó không đúng rồi liền giữ lấy vai anh, sau đó nói:
- Chú… Không được rồi… Em… Ưm…ha…a…ưm…
- Vợ à… Em đừng siết chặt như vậy…
- Không được… Ư… Sâu quá… Ha…ưm…ah…a…a…
Ngay giây sau đó thì Hoắc Ninh Tuyết đã suýt nữa là la lớn lên rồi gục xuống, nhưng cũng may là Hứa Dịch đã chặn miệng cô lại nên mới không xảy ra chuyện gì lớn, hóa ra là cô vợ nhỏ của anh đã đến cao trào rồi nên mới không thể kiềm chế được bản thân à.
Lúc này thì hạ bộ của anh vẫn nhẹ nhàng luân động, nhưng vì cô chỉ vừa mới đạt cao trào, nên nơi tư mật vẫn còn rất nhạy cảm, cô liền rên rỉ nỉ non bên tai anh:
- Chú… Ưm…ha…a…
- Vợ à, rên nhỏ thôi.
Tuy rằng hai người họ vẫn còn đang miệt mài hành sự nhưng hai nữ sinh kia thì đã sợ đến xanh mặt rồi, vừa rồi giọng của cô đã kinh động đến hai cô bé, đến lúc này thì hai cô bé vừa chạy hét toáng lên vừa chạy chối chết.
Hứa Dịch thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn là dọa người ta rồi, sau đó thì Hoắc Ninh Tuyết lại nhẹ nhàng hôn lên môi anh, bắt đầu từ nhẹ nhàng, sau đó là điên cuồng, môi lưỡi cứ quấn quýt lấy nhau không rời.
Bất chợt lúc này, Hứa Dịch lại nói:
- Vợ à, em vẫn muốn nữa sao?
- Hỏi thừa, trong cuộc vui nếu chỉ có em sướng thì đâu có vui, chú cũng phải sướng chứ!
#Yu~