Đáng tiếc đây là một thế giới khác, nam nữ hào phóng còn muốn hơn thời Đường lúc cực thịnh, hơn nữa cầm thú tương lai năm nay mới 12 tuổi, đúng là thời điểm hiếu kỳ nhất, cho nên hắn không hề cố kỵ, nhìn trái nhìn phải, nhìn từ trên xuống dưới, còn ngồi xổm mà nhìn, giống như muốn nhìn xem trên mũi ta có nhiều hơn người khác một đóa hoa hay không! ( nino: ta đã nói cầm thú đáng iu mà ^_^)
Ta bị hắn khiến cho phải chết muốn sống, thiếu chút nữa rống lên như sư tử Hà Đông, Thạch Đầu còn ở bên cạnh đả kích:“Giấu cái gì a? Cái nắp cũng không che được cái đầu của ngươi.”
Chút nữa ta lấy cái nắp này đập ngươi thành bụi!
Cầm thú tương lai nhìn nửa ngày, cảm thấy mỹ mãn, nhận xét:“Kỳ thật Lạc nhi bộ dạng đáng yêu a, không cần phải trốn trốn tránh tránh, đây là lần đầu tiên ta đến nông trang, thấy cái gì cũng mới mẻ thú vị , ngươi cùng ta đi xem nơi nuôi tằm và phòng dệt vải được không?”
“Không cần!” Ta trả lời trảm đinh tiệt thiết, lại cảm thấy dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với đại gia thật không ổn , liền biến thành điệu bộ nô tài chân chó,“Ta còn phải nấu nước pha trà cho các vị đại gia……”
“Không có việc gì, chỉ một chút thôi.” Cầm thú tương lai kéo tay ta.
“không được, sẽ bị mắng!” Ta nhanh chóng giãy khỏi tay hắn, lui vào góc tường , hy vọng cái tên hay xen vào việc của người khác hành động nhanh lên một chút.
Taycủa cầm thú tương lai giơ ra nửa chừng, thật lâu sau mới thu về.
“Minh thiếu gia, ta đưa ngài đi nơi nuôi tằm, đừng để ý tới nha đầu khiến người ta ghét này.” Thạch Đầu vẫn đứng ở phía sau xem náo nhiệt cuối cùng nói được 1 câu tiếng người. (nino: ta thề câu trên là của tác giả ^_^)
“Đi thôi.” Cầm thú tương lai thở dài, xoay người rời đi.
Ta nhìn thấy đôi giày của hắn đi ra ngoài cửa, rốt cục hạ cái nắp xuống nhìn xung quanh.
Cầm thú tương lai bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ta nháy mắt một cái, tươi cười thực sáng lạn, còn vẫy vẫy tay, đáng yêu tựa như cậu em trai nhà hàng xóm.( nino : so cute >_