" Anh ko sao chứ? " Cô ôm chặt lấy anh, căm phẫn nhìn đoàn quân ồ ạt xông vào như kiến vỡ tổ. Dường như chẳng còn một tia hy vọng nào, mọi người ai nấy đều cầm vũ khí lên. Ai ko có súng thì dùng gậy, cuốc, chổi.....tất cả đều đã sẵn sàng.
Tiếng bước chân đập xuống nền đất lạnh lẽo, Lous xuất hiện, anh đứng lên hàng đầu. Gương mặt lạnh lùng ko hề vui vẻ như ngày trước. Tên thiếu tướng mặt mày hung tợn, chắp tay lên đầu, cung kính: " Thưa hoàng tử, chúng thần đã sẵn sàng "
" Hoàng tử " Linh Lan chết lặng, cô ko dám tin anh chính là hoàng tử, ko những thế lại còn là hoàng tử của đế quốc Tristan. Lúc này A Thất đã ngừng thở, cô đau đớn, gào thét trong vô vọng. Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt, tưởng như bây giờ chỉ mới bắt đầu. Cô cầm lấy khẩu súng nhỏ rơi từ đai lưng A Thất, căm phẫn nhìn Lous. Chính cô, chính cô đã hại chết A Thất và chính cô đưa làng Đông bước vào đường cùng của ngày hôm nay. Giá như, giá như cô đã ko cứu Lous, mặc cho anh nằm trên tảng đá lạnh lẽo, để thần chết đưa tiễn anh đi thì có lẽ mọi chuyện đã đổi khác.