• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi chủ nhiệm đi xa, lúc này, 4 người con gái dần cất vẻ mặt tươi cười lúc nãy lại

- Ayo, các chàng trai trẻ, mọi người có sở thích kì lạ nha, theo đuôi bọn này đến lúc này rồi cơ à - Quán Nhĩ lên tiếng cắt ngang không khí yên tĩnh

- Không phải...Tại tớ muốn xin số thôi mà - Trương Doãn Kì nói, 1 lần nữa đưa điện thoại ra cầm trên tay

- Hihi, con trai thành phố các cậu đúng là kì lạ, người ta không cho xin cũng xin bằng được, liệu bố mẹ cậu lúc nào cũng rảnh mà đắp lại cái liêm sỉ cho cậu nhỉ...- Sara cười nhưng pha một chút châm biếm, ánh mắt cô gái lúc này thâm sâu khó lường. Đâu ai biết trước được rằng giây trước còn có đôi mắt ngây thơ, bây giờ lại gian xảo đến thế

- Cậu...

Ai đều có ánh mắt kì lạ khác với lúc trước. Riêng Uyển Hạ, cô vẫn giữ 1 thái độ lịch sự tối thiểu:"Thôi nào, tớ còn chưa nói gì mà..." rồi tiến lại gần Doãn Kì ''Xin lỗi nhé, tớ bảo rồi, tớ không có số điện thoại''

- Sao lại không có số điện thoại? - Doãn Kì vẻ mặt đầy nghi vấn

- Nhà tôi rất nghèo, nghèo đến nỗi một món ăn vốn rất xa xỉ...-Uyển Hạ mặt ngấn nước mắt rồi ngay sau đó tỏ luôn thái độ - Mà cho dù tôi có...thì cậu có tư cách gì mà lên tiếng với tôi?

Doãn Kì tức hộc máu nhưng không làm gì được,cậu nắm chặt nắm đấm. Lần này cậu vẫn không phục nhưng lần nữa chỉ để các cô rời đi

Lúc này, bên phía mấy cô gái...

- Uyển Hạ à... - Sara nói - Cậu cậu xin số cậu là Trương Doãn Kì, là đại thiếu gia chính hiệu...Nhìn anh ta như thế nhưng nghe đồn anh ta rất tồi, tán tỉnh rất nhiều cô gái...Cậu nên tránh xa anh ta chút - Vừa nói cô vừa đặt tay lên vai Uyển Hạ tỏ vẻ an ủi và cảm thông

- Lo gì hắn ta? Nếu anh ta mà làm gì Tiểu Hạ là đến tay lão nương - Quán Nhĩ nói rồi ra dáng quyết tâm

- Nhưng mà giàu cũng tốt thật...Haizz - Phi Mạn lên tiếng

- Thôi nào, tớ còn chưa cả nói gì mà, yên tâm yên tâm, bổn tiểu thư mệnh tốt, chắc chắn sẽ không yêu những người như vậy đâu - Hạ lên tiếng đánh bay những lời nói vô tri của các cô - ủa nhưng mà sao bên cạnh cậu ta còn có bạn vậy? Chơi được với Trương đại thiếu gia này chắc không phải dạng vừa

- Tất nhiên rồi, chơi được với anh ta là tốt lên hàng trăm tầng địa vị

- Người đứng cạnh Doãn Kì lúc nãy là Tôn Trạch Dương, anh ta không phải là người quá giàu nhưng anh ta cũng được sống trong môi trường có điều kiện tốt. Bố anh ta là Tôn Trạch Hiên, là đầu bếp thế giới nên anh ta nổi tiếng cũng là điều đương nhiên không cần bàn cãi

Uyển Hạ lập tức 2 mắt sáng to, cô phấn khích mà reo lên như 1 chú mèo: "A, phải rồi, thảo nào tớ nghe tên vô cùng quen, hóa ra là Tôn Trạch Hiên, tớ từng ăn tại nhà hàng của bác ý, ngon lắm!"

Quán Nhĩ cốc đầu cô, làm cho cô đau điếng: "Uyển Hạ, bác ấy là đầu bếp nên tất nhiên đồ ăn phải ngon rồi"

- Vậy còn 2 người tiếp theo thì sao? - Phi Mạn nói

- Người đứng đằng sau có mái tóc đen là Cao Lãng, anh ta là con trai của nhà thiết kế thời trang khá có tiếng là Cao Mẫn, nên anh ta thường xuyên diện những bộ cánh độc quyền do tập đoàn nhà anh ta thiết kế ra...Khá là có ảnh hưởng

- Thảo nào nãy thấy anh ta đi giày chưa thấy trên thị trường, hóa ra là do mẹ anh ta tự tay thiết kế - Uyển Hạ nói

- Vậy còn người tiếp theo thì sao?

- Người này tớ biết - Uyển Hạ giơ tay - Cậu ta là Uyển Thần, là người ham ăn lười làm, dựa dẫm bố mẹ và anh chị. Lúc nào cũng chơi game nhưng thành tích rất tốt, bố mẹ rất cưng chiều nên từ nhỏ đã bướng, không coi ai ra gì...

- Ra vậy, anh ta là Uyển Thần, là thủ khoa thi đầu vào của trường ta! - Phi Mạn vỗ tay buông lời khen không ngớt

Sara cũng nói thêm: "Thật sự bá đạo đến thế nào để cho Uyển Hạ của chúng ta phải xếp ngay sau vậy, cách nhau chỉ 2 điểm"

- Ủa mà khoan, tớ có thắc mắc, sao tên đệm của cậu với của cậu ta lại giống nhau vậy? Mặt cũng có vài nét hao hao nữa

Quán Nhĩ vừa dứt câu, các cô gái đều nhìn chằm chằm vào Uyển Hạ

Cô tạch lưỡi rồi nói với giọng điệu không mấy thiết tha: "Thì nó là em họ tớ mà"

Vừa nói xong, ai cũng đều ngơ ngác và hốt hoảng

- Vậy anh ta cũng họ Lâm à?

- Phải...

- Anh ta là học bá làm cậu xếp 2 à?

- Phải

- Anh ta là người được mời đi du học bên Mĩ nhưng lại từ chối 1 cách thẳng thừng à?

- Phải, là nó đó...

"Ôi trời, sao gen nhà họ Lâm này lại đỉnh zữ vậy?''

3 cô gái ngồi sụp xuống đất, vẻ mặt thất thần, lần này cô làm cho họ hoảng hốt thật rồi

___Còn tiếp___



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK