Nơi phỏng vấn của câu lạc bộ Văn hóa – Thể thao của trường được tổ chức tại phòng 202 trung tâm hoạt động, lúc Lục Du Y và Trương Khả Phàm ăn xong, hành lang đã đông nghìn nghịt chật ních người.
“Oa, áp lực cạnh tranh thật kịch liệt!” Lục Du Y và Trương Khả Phàm đã tìm thấy đơn đăng ký của mình ở trên bàn, không nhịn được cảm thán nói.
Ở đấy hầu hết sinh viên đều mặc đồng phục huấn luyện, xem ra cũng chưa kịp về phòng thay quần áo, vậy là cô có thể yên tâm rồi.
Lục Du Y dựa lưng vào tường, nhìn vào nhóm người đến phỏng vấn. Có phải tất cả những người đến đây đều phỏng vấn văn thể bộ, hay là mọi người đều đến phỏng vấn cho tất cả bộ phận? Có phải hay không là tới vì tiểu ca ca chân dài của cô? Có bao nhiêu người đến phỏng vấn bộ phận thể thao thế? Có đẹp hơn cô hay không? Không không, nhất định là không có! Nếu có cũng không đến câu lạc bộ thể thao đâu!
Trương Khả Phàm nhìn thấy hết những biểu tình của cô, nói một cách nhàn nhã: “Cô nương liên tưởng quá xuất sắc rồi!”
Lục Du Y giả vờ thẹn thùng, giơ tay đánh Trương Khả Phàm một cái, miệng hờn dỗi: “Thật đáng ghét! Chỉ biết đụng chạm vào nội tâm của người ta thôi ~”
Nói xong, Trương Khả Phàm lẽ ra phải phối hợp với cô giờ lại không có chút động tĩnh nào, bây giờ sao lại bày ra cái biểu tình nghẹn cười thế này .
Lục Du Y liền biết đại sự không ổn, quả nhiên, vừa nhấc mắt lên liền thấy một thân ảnh cao gầy đi ngang qua người cô, tiến vào căn phòng có dán chữ “bộ phận Văn hóa – Thể thao”.
Bên cạnh còn có một đám nữ sinh líu ríu bàn luận “vừa cao vừa đẹp”, Lục Du Y bộ dáng ỉu xìu, anh trai Cố có phải đã thấy bộ dáng uốn éo kệch cỡm của cô rồi!
Trương Khả Phàm một bên cười ha ha, cô đã đoán đúng.
“Có ai đến phỏng vấn bộ phận văn thể không? Tiến vào đi, một người thôi!” Ở cửa phòng 202 có một vị đàn anh hô lên.
Bộ phận văn thể! Một người! Nãy giờ vừa vặn chỉ có Cố Tử Húc tiến vào, người phỏng vấn nhất định cũng là hắn!
“Em, em, em, em!” Lục Du Y kéo vạt áo Trương Khả Phàm, chạy xuyên qua đám người, lao đến trước mặt vị học trưởng kia, “Đàn anh, là em.”
Cô cũng không thể ở trước mặt anh trai chân dài đánh mất mặt mũi, mặc dù người ta không nhất định sẽ để ý đến cô.
Nhưng đây là một cơ hội khó có được để ở chung với anh ấy! Nhất định phải nắm thật chắc cơ hội này mới được.
Đàn anh ban nãy nhìn nhìn đám đàn em đến phỏng vấn, cuối cùng vẫn là nhận phiếu báo danh trên tay Lục Du Y, khiến cho những người khác đợi một lúc nữa.
Lục Du Y trong lòng mừng thầm, nhìn đàn anh đứng đầu hàng nhiều thêm vài lần, nghĩ em nhất định sẽ nhớ bộ dáng của anh, chờ lúc em vào được câu lạc bộ rồi sẽ báo đáp anh thật tốt!
“Bên trong có một đàn anh trước mặt không có ai cả, em đi đến chỗ anh ấy, đừng khẩn trương, vòng sơ khảo rất đơn giản.” Đàn anh ban nãy giúp Lục Du Y mở cửa, cực kỳ nhiệt tình mà dặn dò cô.
“Cảm ơn đàn anh, em không khẩn trương.” Cô thực hưng phấn!
Vào phòng, việc đầu tiên Lục Du Y làm là lướt qua xem những người trong phòng một chút, trong phòng tổng cộng có sáu người, có vẻ là đều trưởng bộ phận, trong đó năm người trước mặt đều có những “tiểu than đen” mặc đồng phục huấn luyện, chỉ có một người không có, đó là Cố Tử Húc, hahaha, chắc chắn anh ấy đang chờ đợi “cục than” này rồi! ꉂ(ˊᗜˋ*)
Không đúng không đúng, cô sao lại thành cục than chứ! Cô vẫn rất trắng, kem chống nắng không thể nào vô tác dụng như vậy được!
Cố Tử Húc vốn đang nhìn vào phiếu báo danh trong tay, nghe tiếng động ở cửa, ngước mắt nhìn, hỏi: “Phỏng vấn bộ phận văn thể đúng không?”
Giọng nói của anh ấy thật sự quá hay! Băng băng giá giá, mùa hè nghe tưởng chừng còn có thể hạ nhiệt!
“Vâng, đúng vậy.” Lục Du Y vội vàng bước tới và ngồi xuống trước mặt Cố Tử Húc, “Chào anh.”
“Ừ, xin chào, trước hết em tự giới thiệu bản thân đi.”
“À, được thôi.” Khóe môi Lục Du Y không thể ngừng giương lên, đều nói, cùng người khác giao lưu phải có lễ độ, ví dụ như là, khi nói chuyện phải nhìn vào mắt đối phương, hahaha, thật sự là cơ hội tốt khó có được, Lục Du Y thầm nghĩ nhất định phải nhìn vào mắt Cố Tử Húc! Một cách quang minh chính đại!
Cô nhìn! Cô nhìn! Cô nhìn nhìn nhìn! (´✧ω✧`)
Anh ấy lớn lên thật là đẹp trai! Môi hồng răng trắng, sạch sẽ tươi mát, đôi mắt hẹp dài, lông mi dài nhưng lại không cong, muốn nựng một cái, ôm một cái, hôn một cái quá!
Cố Tử Húc đợi nửa ngày cũng không nghe được một tiếng động nào, nâng mắt nhìn Lục Du Y, cô nàng đang cắn răng, cau mày, nhìn qua còn có vài phần quen mặt.
Nhưng mà vì cái gì lại căng thẳng như vậy? Là do hắn quá nghiêm túc sao?
Cố Tử Húc nhìn những cặp người phỏng vấn bên cạnh, cảm thấy chắc chắn là do anh quá nghiêm túc rồi, trước khi phỏng vấn, chủ tịch đã đặc biệt dặn dò anh, nhất định phải bày ra khuôn mặt tươi cười, không được dọa sợ đàn em, xây dựng cho bọn họ một cảm giác tập thể hòa đồng thân thiện.
Cố Tử Húc hắng giọng, cố gắng sửa biểu tình trên mặt nhu hòa hơn một ít, giọng nói cũng trở nên hòa hoãn hơn một ít, “Em đừng lo lắng, chỉ giới thiệu đơn giản về mình là xong.”
Lục Du Y ngầm thở phào, biểu cảm cô đã thay đổi đúng lúc, suýt chút nữa đã bị đàn anh chân dài phát hiện ra bản tính mê trai của mình, nguy hiểm thật nguy hiểm thật.
Lục Du Y gật đầu, ngước mặt nhìn vào mắt Cố Tử Húc, “Chào anh, em tên là Lục Du Y, đến từ thành phố W, là sinh viên ở học viện kinh tế tài chính 1X01. Em luôn muốn tham gia câu lạc bộ của các anh chị.”
Mắt của anh ấy đẹp quá! Dù không lớn, nhưng hình dáng đẹp đẽ, hai mí nhợt nhạt, lông mi thật dài, con ngươi đen nhánh, thật muốn đắm chìm trong ánh mắt đó mãi!
Lục Du Y? Cố Tử Húc nhẹ nhàng nhấp nhấp bút, bộ dạng rất quen, tên cũng rất quen.
“Được rồi, tiếp theo hãy nói về tính cách và sở trường của em đi.” Ở phiếu báo danh Lục Du Y viết đơn giản vài chữ, Cố Tử Húc nói.
“Tính cách à, ừm, em là một người hướng ngoại, à, hoạt bát, thông minh, vui vẻ hòa đồng, hơn nữa em làm việc rất cẩn thận. Sở trường, em có thể hát và nhảy, chịu được khổ, thứ mọi người làm được em chắc chắn cũng làm được.”
Lục Du Y cảm thấy chính mình nói quá hay, nhất định là sẽ lưu lại cho anh ấy một ấn tượng siêu tốt.
“Nếu thành viên trong câu lạc bộ có xung đột với em, em sẽ làm như thế nào?”
“À, em khá tốt trong việc lên kế hoạch, em không nghĩ mình sẽ để chuyện đó xảy ra đâu.”
Cố Tử Húc lại viết vài câu ở trên phiếu báo danh, sau đó gật đầu với Lục Du Y, “Tốt, cảm ơn vì sự phối hợp của em, nếu em được vào vòng hai, anh sẽ thông báo cho em.”
“Được, cảm ơn đàn anh, tạm biệt.” Lục Du Y đứng dậy, đi hai bước bỗng nhiên quay đầu lại, “Em tên là Lục Du Y, em thấy hình như anh không nhớ em là ai thì phải!” Theo thường lệ, cô không phải là cái loại mà người ta nhìn qua đã không bao giờ quên được, nhưng cũng đâu đến mức vừa gặp liền quên!
Cố Tử Húc ngơ ra, miệng thì thào lặp lại tên cô, “Lục Du Y sao…”
“Đúng.” Lục Du Y nháy mắt mấy cái, “Cao thủ trong group chat đó! Anh hôm trước còn chưa trả lại ảnh chụp cho em đâu!”
Cố Tử Húc nhăn mày, cố gắng nghĩ tới.
Cong cong môi, Lục Du Y nghĩ tới hắn sẽ nói, thì ra là em à, ta nói tại sao lại nhìn quen đến như vậy!
Nhưng mà nguyên văn lời Cố Tử Húc nói chính là: “Đừng lôi kéo làm quen nữa, người kế tiếp!”
Trời ơi! Tại sao lại có thể nghĩ cô như vậy chứ! Cô là người như vậy sao! Hức! Thật đúng là…! Hừ!
Lúc đi ra, cô lại đụng mặt đàn anh gọi cô vào ban nãy.
“Thế nào rồi? Có thuận lợi không?”
“Cũng được, đàn anh, em hỏi anh một câu nha.” Lục Du Y hạ giọng.
“Được, em nói đi.”
“Nếu như bình thường, bao nhiêu người có thể tiến vào vòng hai thế ạ?”
“Vì em đã thành tâm thành ý như vậy đặt câu hỏi, anh cũng thành tâm thành ý nói cho em, thực ra, vòng một chỉ lướt qua thôi, chỉ cần em nghiêm túc, không có vấn đề gì quá lớn là có thể qua, chủ yếu là loại ở vòng hai, sau đó ở vòng ba loại một lần nữa.”
“Oa, đàn anh anh rất có thành ý quá! Lục Du Y em đánh giá cao anh rồi!”
“Em đã tự nói họ tên, anh đây cũng không giấu em, anh tên là Lưu Hán Khanh, là cựu bộ trưởng bộ phận văn thể, hôm nay anh tới đây để trợ giúp thôi. Hôm nay vừa nhìn thấy em, cảm giác hết sức thân thiết, đặc biệt muốn kết bạn với em, trước thêm QQ đi, về sau có chuyện gì thì tìm anh, ngàn vạn lần đừng khách khí!”
“Được thôi, vậy anh đưa mã đi, em quét cho anh!”
Lục Du Y cảm thấy đêm nay thu hoạch được rất nhiều!
Một lần nữa làm cho đàn anh chân dài khắc sâu ấn tượng với mình, hơn nữa còn thêm được QQ của trưởng câu lạc bộ trước đàn anh chân dài, haha, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Phải tìm thời gian cùng học trưởng Lưu Hán Khanh tâm sự chuyện của Cố Tử Húc!
Hừ, lúc này, ai lại không cần người đến đánh giúp chứ!