• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn bộ PPT là màu hồng nhạt, Cố Tử Húc cười khẽ, rất phù hợp với hình tượng thiếu nữ của Lục Du Y.

Trang đầu tiên là hình Lục Du Y selfie, khuôn mặt trắng nõn mềm mại, hai mắt nhắm, đôi môi trơn bóng chu lên, làm thành dạng hình đòi hôn.

Bên cạnh còn có lời dẫn.

【Leng keng leng keng, thấy em lừa nam sắc chưa? Tiếp đến là con đường tiên nữ nhỏ Lục Du Y lừa nam sắc nha! Hãy click vào hình loa nhỏ màu vàng, chú ý theo dõi nha!】

Lừa nam sắc?

Cố Tử Húc cau mày, đây là cái gì? Một màu à?

Dời tầm mắt lên lại thấy một chiếc loa, Cố Tử Húc nhẹ nhàng click một cái.

Bên tai đột nhiên vang lên tiếng nhạc, làm Cố Tử Húc giật nãy mình.

Sau đố Cố Tử Húc mới biết tên bài hát là thời nhớ mối tình thẹn thùng 《You=I》

Nhưng cũng thấy cái tên này rất kì quái, thẹn thùng? Nhớ mối tình?

PPT vẫn trình chiếu tiếp, một tấm ảnh sau một tấm ảnh, kế hoạch của nữ sinh cũng từng cái từng cái hiện lên trước mắt hắn.

Có hình hắn trong đám tuyên truyền học sinh mới, có hình hắn ở trước nhà ăn phía Bắc lúc vừa mới khai giảng, còn có hình lúc hắn thi hội thao……

Khoan đã, tấm này là sao?

Là tấm hắn và Quý Nghiêu Diệp cùng đi vào sân thể thao, cái gì mà kêu là: Chân dài với đàn anh Quý Nghiêu Diệp đều vô cùng đẹp trai, hai anh đi với nhau đặc biệt đẹp mắt!

Không được, hắn và Quý Nghiêu Diệp chỉ được có một người đẹp thôi!

Quý Nghiêu Diệp giường kế đột nhiên hắt xì một cái.

Lý Khoa Vân ngẩng đầu hỏi hắn: “Cậu bị cảm rồi à?”

Quý Nghiêu Diệp xoa xoa mũi, “Chắc vậy, tăng độ máy lạnh đi.”
Hai bên đường trường lá ngô đồng đã rụng hết sạch, chỉ còn lại cành cây trọc lốc ở đó, trên cành còn có tổ chim không ai ở.

Sau đêm Giáng sinh là lễ Giáng Sinh, bạn trai Chung Giai Kỳ mời ăn cơm, Lục Du Y không gặp Cố Tử Húc được.

Qua khoảng thời gian ôn thi vất vả, là đến ngay thời điểm thi.

Hai bộ phận cũng ngừng họp, Lục Du Y chỉ có thể đi tự học với Cố Tử Húc ngày chủ nhật, sau đó hai người cũng không có cơ hội gặp mặt nữa.

Thi xong là đến kỳ nghỉ đông rồi.

Trường quy định ngày nghỉ là ngày 12 tháng 1, nhưng mọi người ai thi xong đều có thể về.

Ngày 8 tháng 1 Lục Du Y đã thi xong toàn bộ, ba Lục mẹ Lục đều gọi điện thoại cho cô không muốn cô ở lại trường học, mau mau về nhà.

Lục Du Y vừa vui vẻ lại vừa đau lòng.

Vui vẻ là vì hai tháng chưa được về nhà, bây giờ có thể về nhà rồi!

Đau lòng là cả kỳ nghỉ đông không gặp được Cố Tử Húc, cái này sao cô có thể chịu được?

Dù lòng miễn cưỡng thế nào, ngày 9 tháng 1 Lục Du Y đã ngồi xe về nhà.

Trước khi đi, Lục Du Y cho Cố Tử Húc một li trà sữa.

“Về nhà gọi cho anh được không? Em muốn nghe giọng của anh.”

“Được.”
Khi nghỉ đông, tất nhiên không thể không tụ tập với chị em tốt hồi cấp ba.

Giữa trưa hôm đó Lục Du Y hẹn ở cửa cùng đi, gặp thầy cô, xem phim, đi ăn dạo.

Sắp đến tối, Ngô Văn Tĩnh đề nghị mọi người đừng về nhà, ở lại ăn tối, nhân tiện có thể tâm sự nhiều hơn.

Thế là, một đám con gái bọn họ bắt đầu gọi cho người nhà xin xỏ.

Tối hôm nay ba Lục có bữa xã giao, sáng sớm ra cửa đã bảo không về ăn tối.

Nên trong nhà chỉ còn một người là mẹ.

Lục Du Y biết mẹ của cô lười, chắc chắn không nấu cơm được, nhưng vẫn muốn nhắn tin hỏi một chút.

Lục Du Y 【Mẹ~】

Mẹ Lục 【Tìm mẫu hậu làm gì? Có về ăn cơm không?】

Lục Du Y 【Trong nhà có gì ăn vậy?】

Mẹ Lục 【Một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi vẫn đẹp như cũ.】

Lục Du Y 【…… Vậy con không về.】

Mẹ Lục 【Chờ câu này lâu lắm rồi, mẹ với dì Vương ra ngoài hát Karaoke đây!】

Lục Du Y 【….. Vừa nhìn đã biết mẹ ruột.】

Mẹ Lục 【Đó cũng bình thường thôi.】

Sau khi mọi người đã báo với người nhà mình không về ăn cơm, thì đi tìm nhà hàng, vừa ăn vừa nói chuyện.

Nói chuyện được một lúc, đã quay lại chủ đề Lục Du Y “tán tỉnh” đàn anh chân dài hồi Quốc Khánh.

Ngô Văn Tĩnh hớp một ngụm canh, ngước mắt hỏi Lục Du Y đối diện, “Cậu với đàn anh chân dài kia đi tới bước nào rồi? Yêu chưa?”

Chuyển chủ đề tới Lục Du Y, mấy người trên bàn đều nhìn Lục Du Y, Lục Du Y hơi xấu hổ cười, nếu như nói chưa yêu nhau thì có bị chê cười không?

Vừa nhìn vẻ mặt đó của cô, mấy người trên bàn đã hiểu được mấy phần.

Ngô Văn Tĩnh nhíu mày, “Còn chưa yêu nhau.” Không phải là câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

Tào Đóa Nhi cười, “Ai da, mị lực của cậu giảm xuống rồi Du Y!”

Khưu Tuyền phụ họa: “Hồi trước cấp ba, mị lực của cậu vẫn còn rất tuyệt, sao lên đại học đại học lại như vậy? Hay là do đàn anh khó cua quá rồi?”

Lục Du Y “hừ” một tiếng, giải thích, “Nói cho các cậu, chỉ kém bước xác nhận quan hệ một chút thôi, tay cũng nắm, ôm cũng ôm rồi,” cô kể hết chuyện mập mờ của mình và Cố Tử Húc, rồi cảm thán: “Chính là do anh ấy quá thẹn thùng, haiz, vốn là con gái, tớ không chủ động nhắc tới chuyện này được, nhưng anh ấy thẹn thùng như thế, chuyện này sợ tớ phải nhắc lại thôi.” Nói xong lại thở dài, “Haiz, thế mà lại thiếu bước ngoặt, không có lúc nào hợp để nhắc tới chuyện này.”

“Bước ngoặt?” Ngô Văn Tĩnh lẩm nhẩm hai chữ, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, sau đó lóe lên ánh sáng, vỗ tay cái độp, “Tớ có cách rồi!”

“Cái gì?”

Ngô Văn Tĩnh ngoắc ngoắc ngón tay, mọi người chụm đầu lại, chăm chú nghe ý kiến của Ngô Văn Tĩnh.

“Trường học các cậu nhiều người chơi Tieba không?”

“Tieba? Cứ vậy đi, tới lúc đó tớ sẽ chú ý Tieba, nhưng mà ít vào xem lắm.” Trừ lần trước cô và Cố Tử Húc bị chụp ở nhà ăn.

“Không sao, có Tieba là được rồi, chúng ta chỉ cần một cái nền tảng thôi.”

“Nền tảng? Cậu muốn làm gì? Mở topic à?”

“Bingo! Tiêu đề tớ cũng nghĩ ra rồi, gọi là 【Tin nóng tin nóng, hot boy 191 trường Luật và đóa hoa 163 học viện Kinh tế đang hẹn hò!】 thế nào?”

“Vậy cậu muốn viết bài như nào?”

“Hay dùng mấy chuyện mập mờ kia đi! Chúng ta trước để ý cái Tieba này, rồi thu thêm kinh nghiệm, đợi khi cấp cao hơn một chút, lại làm người qua đường nói ra chuyện, cũng gọi là thủy quân, có người sẽ tung ra, ở dưới chắc chắn có người thật sự tung ra, sau đó mọi người ở trường đều cho rằng hai người đang yêu nhau, cậu cũng có thể dùng bài viết này tìm Cố Tử Húc, ví dụ như, hỏi anh ta: “Hai tụi mình yêu nhau à? Hồi nào vậy? Sao em không biết?” hoặc là trực tiếp gửi anh ta bài viết này, không phải cậu nói anh ta thẹn thùng à? Chỉ cần anh không bác bỏ, là rõ anh ta đã ngầm thừa nhận quan hệ này rồi.”

“Wow, cảm thấy,” Lục Du Y than thở, “Một cái âm mưu thật lớn.”

“Nè nè nè, tớ đã có kinh nghiệm thật rồi,” Tào Đóa Nhi đẩy điện thoại vào giữa, “Cấp bốn, chắc là được đó.”

“Chuyện này không được chậm trễ, vì danh phận của tiểu Du Y, chúng ta bắt đầu mở topic đi, nào nào nào, ngữ văn cậu học tốt đó Khưu Tuyền, điểm cho kế hoạch bọn mình chút tiếng nói đi.”

Khưu Tuyền lý trí phân tích: “Tớ thấy, cách dễ nhất để mọi người tin hai người yêu nhau, hơn nữa có khả năng cho nhiều người thấy, chính là chuyện Du Y nói, hoạt động đêm Giáng sinh, anh ta thắng cho cậu một đóa hoa hồng.”

“Ai, theo lý thuyết, đưa trà sữa cũng có người mở topic, sao đưa hoa hồng lại không có ai mở?” Tào Đóa Nhi đột nhiên đưa ra câu hỏi.

“Có lý, tại sao?”

“Dù sao không phải ai cũng chơi Tieba, hơn nữa, lúc đó sắp thi cuối kỳ, ai lại quan tâm cái này!”

“Vậy chúng ta kể chuyện đêm Giáng sinh hôm đó, có kì quá không?”

“Sẽ không có chuyện gì đâu, chú ý từ ngữ là được rồi.”

“Vậy được, nói cậu gõ chứ á! Không biết mọi người có chú ý tới trước khi nghỉ đông, trong trường tự nhiên có thêm một đôi tình nhân, không sai! Chính là cái tiêu đề đàn anh trường luật 191 và em gái 163 học viện kinh tế ấy. Có thể sẽ có người hỏi, sao biết hai người họ yêu nhau, tới đây, chủ topic là tớ ra phân tích một chút.

Tuy tôi không phải là bạn bè hai người này, nhưng mà, làm quần chúng, mắt tôi sáng như tuyết!

Đó là một buổi tối đầy gió, không sai, là đêm Giáng sinh mỗi năm một lần, chủ topic tôi tận mắt nhìn đàn anh 191 đưa cho em gái 163 một đóa hồng yêu diễm.

Mọi người biết mà, đàn anh 191 chúng ta trong trường nổi tiếng là lạnh lùng, nhưng mà anh ta tự nhiên lại đi chơi một trò chơi mà trước đây vừa nhìn vào nó đã khinh bỉ vì một cô bé, còn đưa đóa hoa chơi thắng đó tặng cho em gái học viện kinh tế này nữa.

……”

“Wow, Khưu Tuyền cậu nói thế…… Suýt nữa tớ đã tin rồi.” Lục Du Y tấm tắc khen.

“Đúng rồi, tài ăn nói tuyệt vời của tớ! Nào nào nào, mọi người thấy kinh nghiệm thực tiễn chưa? Bây giờ ta cần sức mạnh của thủy quân!”

“Vậy tớ sẽ giả làm người của đài truyền hình, thấy em gái 163 đút cho đàn anh 191 ăn mận khô!”

“Đừng đừng đừng, trước đừng trực tiếp tung ra, phải đoán thân phận của hai người trước, tuy 191 rất dễ đoán, nhưng 163 thì không cần thiết!”

“Các cậu xem thế nào? Chẳng lẽ nói em gái họ Lục kia dung mạo đẹp đẽ? Trước đây tôi từng thấy cô ấy đút mận cho 191 đây, hai người rất thân mật!”

“Không tồi không tồi, chính là như vậy!”

“Vậy coi như tớ là người qua đường trong suốt đi, há há, biết nói ai rồi, trên đường lên lớp gặp được hai người này, thấy em gái nhỏ này đi theo 191 kêu chân dài đây!”

“Ha ha ha, vậy tớ sẽ làm người của hội học sinh vậy! Theo người trong nội bộ tung ra……”

Lục Du Y trợn mắt há mồm, cô kết bạn với một đám bạn thông minh vậy!

Ngô Văn Tĩnh nói hơn tám giờ là giờ có nhiều người lên Tieba nhất, quả nhiên, bài viết đã có không ít người vào tham gia náo nhiệt.

Có người chỉ cảm thán một câu cuối năm ngược cẩu, còn có người thò một chân vào nói thêm chuyện ra.

Lục Du Y yên lặng lưu lại bài viết này, vẻ mặt của cô trở nên nghiêm túc, tối nay, muốn gửi bài viết này cho Cố Tử Húc xem một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK