Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng là một ngày đầy rẫy những hung tin cho công tố Từ. Tin thứ hai chấn động không kém tin thứ nhất, anh ta mở của văn phòng, đi như chạy.
"Anh đã nghe tin gì chưa? Tiền bối Cao Hữu Minh sẽ rời phòng Công tố. Mọi người còn nghĩ anh ta sẽ đến công ty luật. Nhưng đoán xem nào, anh biết anh ta đi đâu không.."

Cửa văn phòng Cao Hữu Minh bật rầm một cái. Công tô Từ với vẻ mặt tức tối đến gần tiền bối Cao Hữu Minh:
"Anh sẽ làm Giám đốc tập đoàn Tô Thị thật chứ?"

Cao Hữu Minh không chậm không nhanh dọn các vật dụng vào chiếc thùng carton, không thèm liếc nhìn hậu bối, trả lời:
"Ừ, thì sao?"

Công tố Từ tức giận: "Anh sẽ nói với ông ta về chiến lược của chúng tôi điều tra và kế hoạch của chúng tôi đúng không?"

Cao Hữu Minh nở nụ cười khinh miệt: "Cậu hậu bối đây đúng là đánh giá cao bản thân quá đấy. Cuộc điều tra của cậu thật không quá phức tạp để nhận ra phương pháp." Cao Hữu Minh giơ các ngón tay lên ngang tầm đầu Công tố Từ: "Giữa các mức độ cao, trung bình, thấp, thì cậu là thấp nhất đấy."

Công tố Từ không phủ nhận cũng không tức giận vì câu khinh thường đó. Trong lòng anh ta Cao Hữu Minh là vị tiền bối tốt nhất và đã cho anh ta không ít các bài học. Nhưng lúc này anh ta không cam tâm tại sao Cao Hữu Minh lại gia nhập Tô Thị:
"Nhưng tại sao lại là Tập đoàn Tô Thị, anh biết chỗ đó ra sao mà." Anh ta thật sự lớn tiếng không kiềm chế được đến cả nước bọt.

Cao Hữu Minh đập nhẹ mặt bàn khiến Công tố Từ như muốn thu hết số nước bọt vừa nãy phun ra:
"Có gì khác so với ở đây sao? Họ là tư nhân thối nát, còn ở đây là tư pháp ngay thẳng sao?"

Công tố Từ xuống giọng: "Tiền bối, ít nhất anh biết thế nào để giành chiến thắng mà."

"Ha..Vậy thì sao? Đám người phía trên bảo tôi thua đấy. Họ nói đó là logic và trật tự của mọi việc." Cao Hữu Minh nâng cái bảng hiệu tên Công tố viên Cao Hữu Minh bằng thủy tinh sang trọng cho vào thùng, tiếp lời: "Trời ạ, cái cách mấy lão già đó nói, tôi thà tự nhận mình là một tên rác rưởi còn hơn giả vờ mình không phải là rác. Tôi không muốn hợp lý hóa mình là kẻ hèn nhát và sống vô tư lự. Chẳng phong độ chút nào!"

Cao Hữu Minh quăng cho công tố Từ một thanh kẹo sau đó khiên thùng carton sải bước đi: "Tôi đi đây" Để lại công tố Từ bàn tay đã bóp nát thanh kẹo.

******************************
10:00 am Tập đoàn Tô thị - phòng Tài vụ
Chủ nhiệm Khương xem tờ CV một hồi sau đó lại ra vẻ bực bội:
"Tại sao lại chọn một người như vậy. Là người ngoại quốc, tuy là du học bên Mỹ nhưng chỉ đi làm kế toán 'dạo'. Tại sao lại được chọn vào đây làm trưởng phòng? Trong CV rõ ràng không hề có kinh nghiệm làm việc cho một tổ chức nào cả. Thật khó hiểu."

"Chủ nhiệm Khương, với tôi vẫn luôn ưu tiên tính cách và nhân cách sao hơn là học vấn và kinh nghiệm của cô ta. Tôi vẫn thích một người chu đáo và ưu tú." Trợ lý Diệp Hân nhanh miệng xoa dịu. Cả phòng tài vụ lúc này đều chú ý đến đoạn đối thoại của bọn họ.

"Ôi trời, cô thật là một vị thánh." Chủ nhiệm Khương ngao ngán buông mình xuống ghế.

"Anh sợ sẽ phải làm thêm việc sao?"

Chủ nhiệm Khương bị nắm thóp, ông ta lắp ba lắp: "Không...không phải như thế, tất nhiên không phải như vậy rồi. Tôi là người như vậy sao? Tiện thể,...bản kiểm điểm của cô đã được duyệt chưa?"

Trợ lý Diệp Hân sắc mặt biến sắc, một cỗ khí tức nổi lên đùng đùng. Cô ta một chân đạp vào cái kệ văn kiện gần đó, khiến nó chạy tông loạn xạ trong phòng."Ôi tôi muốn đập hết tất cả những gì ở đây, chết tiệt." :yoyo28:

Chủ nhiệm Khương khuôn mặt méo mó: "Ôi vị thánh của chúng ta nổi giận rồi."

Điều gì làm cho Trợ lý Diệp Hân nổi giận thể nhỉ?

Chả là trưa nay cả phòng tài vụ đến nhà ăn thì xui xẻo đụng ngay đám người bên phòng Kế toán. Từ trước đến giờ quan hệ của hai phòng không được tốt đẹp mấy. Phòng Kế toán luôn coi thường phòng Tài vụ. Dĩ nhiên, vì Kế toán là đầu não số liệu của Tập đoàn mà, còn phòng Tài vụ tuy cũng bận tối mặt mũi nhưng chẳng qua chỉ giải quyết những việc rìa của Kế toán. Và sự xảo trá của phòng Kế toán cùng với đám người phía trên không thể đụng đến tất nhiên cũng cùng một giuộc.

Lão Phó Giám đốc Hoằng Cơ phòng Kế toán vừa gặp đám người phòng Kế toán đi đầu đã lên tiếng mỉa mai:
"Mấy nhóc à, nên chào hỏi cho phải phép đi nhỉ?"

Trợ lý Diệp Hân bình tĩnh đáp, vẫn không có ý cúi chào: "Bọn tôi không thấy anh đến, vốn dĩ cả đám người chúng tôi không có ai có mắt sau đầu, anh lại từ đi đằng sau đi lên, thật thất lễ quá."

Lão cười phỉ một cái, tiến thêm vài bước trước mặt Trợ lý Diệp Hân: "Nếu không làm tốt công việc thì cũng nên học cách nhìn xa trông rộng đi..."

"Vậy tôi đoán anh có thể chọn những kiểu người đó :look_down:. Người có mắt cú mèo ấy..." Từng lời của Diệp Hân đều là dao nhọn. Tuy nhiên lời ấy đều làm cả nhân viên còn lại của phòng Tài vụ một phen bụm miệng cười.

"Sao cô lúc nào cũng phạm cùng một lỗi dù tôi mắng cô vậy?"

"Nếu anh không vô cớ bắt lỗi tôi thì tôi không thô lỗ với anh như vậy."

"TRỢ LÝ DIỆP!" Lão Hoằng Cơ mặt xanh hét lớn.

"Vâng Phó Giám đốc Hoằng!"

Lão thở dài, cố thu lại tức giận, vuốt ve cái bụng đầy cục tức của hắn: "Smile, Smile, chúng tôi không bỏ qua dễ dàng cho cô vậy đâu."

"Mau xin lỗi Phó Giám đốc ngay đi!" Cô gái trợ lý khuôn mặt đầy chảnh chọe bên cạnh lão buông giọng như ra lệnh.

"Sao cô lại xía mũi vào chuyện người lớn vậy trợ lý Ninh."

"Này, Khôn Nguyệt Nhi."

Khôn Nguyệt Nhi và Ninh Lan vốn là cùng thời đại học. Từ thời đó họ đã không mấy ưa nhau. Đến khi ra trường lại làm cùng tập đoàn Tô Thị. Bất kể nhân viên nào của Tô Thị học lực cũng đều giỏi, nhưng sự gian xảo của Ninh Lan thì lại thích hợp với phòng Kế toán.Bên tà bên chánh, vì vậy dù bất kể ở đâu hai người này mãi mãi không thể hòa hợp. Thậm chí có cơ hội họ sẽ cắn nuốt nhau.

"Thôi kệ họ đi, sinh ra đều bất lương cả, chúng ta biết làm sao đây?" Lão Hoằng Cơ cắt ngang sát khí của hai cô gái rồi buông lời trào phúng. Sau đó cả đám người phòng Kế toán bỏ đi.

Ở Tô thị phàm là nhân viên phạm lỗi sẽ gặp ngay Phù thủy Triệu Tỷ. Bà ta có khuôn mặt to vuông và cặp kính nhỏ quắc thước. Công việc của bà ta chính là xem xét ra hình phạt lỗi nhân viên bị khiếu nại hoặc bị cấp trên phạt. Và dĩ nhiên bản kiểm điểm của Diệp Hân hoàn toàn do bà ta chỉ định. Dĩ nhiên, Diệp Hân sẽ không muốn đồng ý, vì từ thời đi học cô không bao giờ viết nó. Thê nhưng bà ta lại dùng 30% lương của cô uy hiếp. Thật là khổ não cho Trợ lý Diệp.
-----------------------------Chương này hơi dài--------------------------------12 giờ rồi, buồn ngủ quả. Bạn đọc ngủ ngoan!!!----------------------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang