Mục lục
Hắc Hóa Thánh Kỵ Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Giản Lục đang đau khổ ôm gối ngồi xổm trong góc tường, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên.

Cậu nhanh chóng đứng dậy, vuốt phẳng mấy nếp nhăn trên áo choàng, đoạn chạy vội đến chiếc bàn làm bằng gỗ linh hương vạn năm, thoăn thoắt chỉnh lại ngay ngắn cuốn Sách Thánh đang xiêu vẹo, nhặt chiếc bút lông vũ bị ném trên giấy da dê đặt lại vào bình mực, sau đó quẳng tấm da dê dính mực nhem nhuốc vào kho hàng của hệ thống.

Chẳng mấy chốc, mặt bàn đã gọn gàng ngăn nắp không một hạt bụi, mà cậu cũng ngồi ngay ngắn, tiếp tục trưng bản mặt thanh cao không vướng bụi trần, lạnh nhạt rằng: “Vào đi.”

Cánh cửa gỗ khắc hoa văn và bùa chú pháp thuật được mở ra, một người phụ nữ có đôi mắt lam và mái tóc nâu xoăn nhẹ dẫn bé trai đã tắm rửa sạch sẽ bước vào.

Người phụ nữ nọ mặc trang phục váy dài trắng của thị nữ Thần điện Ánh Sáng, khuôn mặt không thuộc dạng đẹp, nhưng khí chất của cô rất dịu dàng, là người hiền hậu chu đáo, đây chính là thị nữ Verna phụ trách sinh hoạt hằng ngày của Thánh tử.

Giản Lục lén lút quan sát bé trai, bụi bẩn trên người nó đã được kỳ cọ sạch sẽ, chiếc áo choàng mới toanh trông có vẻ rộng so với thân hình gầy gò, nếu bảo nó chỉ mới ba tuổi cũng sẽ có người tin.

Khuôn mặt non nớt sau khi rửa đi bụi bẩn bấy giờ hãy còn hằn lại những vết bầm và sẹo, xem ra là vừa bị trong vài ngày gần đây, làn da tái nhợt vì thiếu dinh dưỡng, không có vẻ hồng hào bụ bẫm của những đứa bé tầm tuổi này. Từ góc độ của cậu, boss cuối hủy diệt thế giới trong tương lai bây giờ vẫn còn là một bé trai mặt bánh bao búng ra sữa, nhưng trong đôi con ngươi thẳm xanh tựa bầu trời đầu hạ kia lại bình lặng biết nhường nào, chẳng có chút gì gọi là nét rụt rè ngây thơ của trẻ con.

Chỉ có bình thản và hờ hững.

Khiến Giản Lục sửng sốt.

Bấy giờ cậu mới nhớ, lúc ở phố Bóng Tối, khi lách qua những Kỵ sĩ Ánh Sáng, lao khỏi đoàn người và té nhào xuống trước mặt cậu, bé trai vô cùng bình tĩnh, ngay cả khi được cậu đưa về Thần điện Ánh Sáng cũng vẫn rất điềm nhiên, không phấn khởi mừng rỡ hay thấp thỏm bất an, điều này hoàn toàn không giống dáng vẻ phải có của một đứa bé năm tuổi.

Quả nhiên, trong một nơi như phố Bóng Tối, một đứa bé bình thường không thể sống sót, thế nên bây giờ bé trai này đã bị môi trường tăm tối ấy bóp nát tam quan sao? Nếu đúng vậy, điều này cũng có thể giải thích việc làm của nó trong tương lai, là một Thánh kỵ sĩ bảo vệ Thần điện Ánh Sáng, sau lại bất ngờ theo phe Nữ thần Bóng Tối, giúp nữ chính cắn ngược Thần điện Ánh Sáng, hơn nữa cái chết của Thánh tử cũng là kiệt tác của vị này.

Nhưng bây giờ nó chỉ là một bé trai bị ngược đãi thôi…

“Thưa ngài, ngài còn yêu cầu gì xin cứ nói.” Verna cúi người hỏi bằng chất giọng dịu dàng.

Giản Lục gật đầu với cô: “Tạm thời chưa có, cảm ơn cô đã đưa nó đến.”

“Đây là nghĩa vụ của tôi.”

Verna dịu dàng rằng, nhìn Hynes gầy trơ xương, ánh mắt cô ánh nỗi xót xa, đoạn nhìn sang cậu nhóc ngồi phía sau chiếc bàn gỗ linh hương, muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng chỉ khom người một cái, ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Sau khi Verna đi rồi, Giản Lục mới nhìn bé trai nọ.

Dưới cái nhìn lạnh nhạt của Giản Lục, bé trai vốn im lặng đã không thể chịu nổi nữa, cơ thể gầy yếu ngọ nguậy, đôi mắt bình thản cũng vương đôi chút lo lắng, nhưng lại sợ người đối diện nhận ra, nó vội cúi gầm mặt, song dáng người nhỏ bé vẫn hơi run, dường như sợ rằng người nọ sẽ lại đuổi mình về phố Bóng Tối.

Giản Lục biết phố Bóng Tối là nơi như thế nào, hôm nay trước khi đến đó, cậu đã hỏi thăm Kỵ sĩ Ánh Sáng Chris. Nghe nói rất nhiều trẻ mồ côi và tội phạm của Đế đô đều xuất thân từ phố Bóng Tối, nghe nói phố Bóng Tối hội tụ tất cả mọi tội ác trên đại lục Olaven, là nơi bẩn thỉu tăm tối ngoài sức tưởng tượng.

Một đứa bé chỉ mới năm tuổi, phải làm gì để sinh tồn trong con phố Bóng Tối đó?

Mang suy nghĩ của người trưởng thành, Giản Lục không muốn thọc gậy bánh xe, đặc biệt là sau khi cho bé trai hi vọng rồi lại tống nó về địa ngục, tuy lúc đó bé trai tự nhào đến, cậu cũng chẳng làm được gì. Vấn đề là, tương lai bé trai lớn lên, liệu nó có giống như số phận đã an bài, phản bội Thần điện Ánh Sáng, sau đó thí luôn Thánh tử là cậu đây, cuối cùng hủy diệt đại lục Olaven?

Hồi lâu sau, Giản Lục thầm thở dài.

Bất cứ ai nhìn thấy đứa bé năm tuổi bị ngược đãi, dù nó không phải một bé trai hồn nhiên đáng yêu, song cũng không nỡ oán trách. Một đứa bé năm tuổi sống trong phố Bóng Tối, ngây thơ hồn nhiên chỉ tự khiến mình chết sớm thêm, đó là thứ bị lãng quên trong phố Bóng Tối.

Nếu bây giờ cậu bỏ rơi nó, dù đuổi nó về phố Bóng Tối hay ném cho Kỵ sĩ Thần điện Ánh Sáng nuôi lớn, đứa bé này đều không có kết cục tốt.

Thần điện Ánh Sáng không tốt đẹp thần thánh như người ngoài đã nghĩ, nơi đây cũng bẩn thỉu và tàn ác vô cùng, người nơi này ai cũng có toan tính riêng, chia bè phái tranh đoạt quyền thế chức vị, những tội ác đó đều được giấu dưới vỏ bọc của Nữ thần Ánh Sáng. Thế nên, một Kỵ sĩ Ánh Sáng được Thánh tử lựa chọn rồi lại bị vứt bỏ sẽ khiến người khác cho rằng nó có vấn đề, thậm chí vô duyên vô cớ bị căm ghét, để rồi bị lợi dụng.

Tuy Thánh tử, Thánh nữ chịu sự kiểm soát của hội đồng trưởng lão và Giáo hoàng, nhưng vẫn giữ địa vị tối cao trong lòng các tín đồ. Còn Giáo hoàng và hội đồng trưởng lão cũng không thích Thánh tử, Thánh nữ tự gầy dựng thế lực riêng trong Thần điện Ánh Sáng, sẽ càng đổ thêm dầu vào lửa thôi.

Nghĩ vậy, Giản Lục rất muốn vò đầu bứt trán. Thần điện Ánh Sáng ở đại lục Olaven được thành lập sau trận chiến giữa các vị thần, có bề dày lịch sử lâu đời, lâu đến nỗi đã mục nát từ tận gốc rễ, lan sang toàn bộ các nhánh, đây cũng là một trong những nguyên nhân nữ chính dễ dàng hủy diệt nó.

Giản Lục trầm ngâm quá lâu, bé trai vốn cố giữ bình tĩnh bấy giờ lộ vẻ bất an xen lẫn chút oán hận. Người này nếu đã chọn nó, đưa nó ra khỏi nơi tối tăm kia, thế vì sao khi gặp lại vẫn im lặng như vậy? Rõ ràng nó đã tắm thật sạch, rõ ràng nó đã rất cố gắng nghe lời…

“Lại đây!”

Âm thanh lạnh nhạt cắt ngang những oán hận của bé trai, cũng xoa dịu phần nào trái tim đang run lẩy bẩy. Giọng nói của Thánh tử lạnh nhạt hờ hững lại chan chứa nhu hòa và một sức mạnh nào đó giúp xoa dịu cõi lòng, khiến người nghe cảm thấy bình yên.

Giản Lục nhìn bé trai rụt rè nhích lại gần, gương mặt lạnh lùng thoáng ý cười. Khi bé trai đến trước mặt, mới nhận ra nó trông còn nhỏ con hơn cậu nghĩ, rõ ràng đã năm tuổi lại chỉ bằng đứa bé hơn ba tuổi, Giản Lục đã tám tuổi cao hơn nó rất nhiều.

Một đứa bé bị ngược đãi… Dù biết trong tương lai nó sẽ là hung thủ hủy diệt thế giới, nhưng giờ đây vẫn không thể ghét nỗi.

Giản Lục thầm khinh bỉ mình hóa ra rất thánh phụ, cậu nhìn một lúc, đoạn ngưng tụ một luồng sáng trắng dịu trong tay rồi áp lên khuôn mặt bầm tím của nó.

Hynes run lên, nhắm mắt lại, tưởng cậu sẽ đánh mình như bao kẻ trong con phố Bóng Tối kia. Song, khi cái cảm giác mát rượi thoải mái ấy bao phủ lên mặt, cơn đau do sưng phù dần vơi đi khiến nó kinh ngạc mở choàng mắt, trùng hợp nhìn thấy cậu nhóc quá đỗi xinh đẹp kia đang vươn tay với mình, trong lòng bàn tay lơ lửng luồng sáng thánh khiết nhu hòa đang trải đều trên mặt nó.

Đây là Thánh quang chữa trị của Thần điện Ánh Sáng.

Cậu nhóc đang nghiêm túc dùng Thánh quang chữa trị quý giá của Thần điện Ánh Sáng để chữa lành vết thương trên mặt nó.

Đây là Thánh tử của Thần điện Ánh Sáng, nghe nói ngoại trừ Quốc vương, thì cậu là người cao quý nhất trên đại lục Olaven này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK