Bấy giờ bóng chiều đã ngả về tây, ánh mặt trời vẫn rực rỡ len lỏi qua lồng phép thuật trên không, chiếu rọi trên da thịt, mang theo hơi ấm nhưng không khiến người ta cảm thấy quá oi bức.
Giản Lục nhìn đấu trường rộng thênh thang bằng gương mặt vô cảm, đôi mắt nhạt màu lạnh lẽo như phủ sương.
Amelia nhìn cậu, bỗng nói: “Yên tâm đi, Hynes sẽ thắng thôi.”
Ánh mắt Giản Lục thoáng thay đổi, nhưng chỉ trong giây lát, khi nhìn kỹ lại, người ta sẽ tưởng đó là ảo giác.
Cậu quay sang cô gái xinh đẹp đang nghiêm mặt, lấy làm lạ: “Cậu tin Hynes?”
“Không, ta tin cậu.” Amelia nhìn cậu, đưa ra một câu trả lời khiến Giản Lục khó hiểu.
“Gì cơ?”
Amelia quay mặt về phía đấu trường rộng lớn, nhủ thầm trong bụng rằng từ bé đến lớn đã vô số lần cô phát hiện chỉ cần là lời của Giản Lục, thì chẳng bao giờ Hynes quên, thậm chí dù khiến mình bị thương cũng phải hoàn thành yêu cầu của cậu, khiến cô có cảm giác giả sử Giản Lục bảo y chết, y cũng đồng ý không chút do dự, nhưng với điều kiện là Giản Lục chết theo y.
Giản Lục muốn Hynes giành giải nhất, thì Hynes sẽ dốc hết sức mình giành lấy.
Vậy nên Amelia tin vào tầm quan trọng của Giản Lục trong lòng Hynes, Hynes sẽ không để Giản Lục thất vọng.
Elvira O’Gorman cũng rất mạnh, yêu cầu cực cao với bản thân, điên cuồng tạo áp lực cho mình, như lò xo dù ép chặt đến mức nào vẫn có thể đàn hồi, có tiềm năng to lớn hơn. Nhưng cô không có máu điên theo kiểu của Hynes.
Điên gặp điên, liệu ai sẽ thắng?
Thấy cô không trả lời, Giản Lục định hỏi lại thì bị tiếng hoan hô như sóng dậy đột nhiên vang lên chặn ngang. Cậu nhìn kỹ lại, hóa ra là hai thí sinh của trận đấu cuối cùng đã xuất hiện, hai người bước ra từ lối đi ở hai phía của đấu trường, vừa ra đã được hoan nghênh nhiệt liệt.
Đây là trận đấu mang tính quyết định trong mỗi Giải đấu giao lưu giữa các Học viện Phép–Võ, lần nào cũng có sự đặc sắc riêng, khiến người ta vô cùng háo hức. Ở thế giới đề cao sức mạnh, hệ thống sức mạnh lại nằm trong tay các thế lực này, sức mạnh dồi dào luôn là thứ khiến người ta khao khát, được quan sát trận đấu giữa những kẻ mạnh là cơ hội học tập hiếm có với rất nhiều người.
Từ khi đặt chân đến thế giới này, tuy Giản Lục chưa từng phải phiền lòng vì thiếu giáo viên, nhưng làm Thánh tử của Thần điện Ánh Sáng, qua mỗi lần đi chữa bệnh cho dân thường vào đầu năm mới, cậu biết thêm rất nhiều điều.
Ở thế giới này, hệ thống truyền dạy phép thuật và kỹ năng chiến đấu đều nằm trong tay các thế lực lớn, trẻ con nhà bình dân dù có tài, nếu không được học tập một cách bài bản, thì thiên phú rồi cũng mai một dần, ngay cả bốn Học viện Phép–Võ lớn thật ra cũng chỉ là hình thức chọn nhân tài cho bốn cường quốc, hoàn toàn không liên quan gì đến tư nhân, chứ nói gì đến công bằng.
Nơi này có rất nhiều học viên bình dân muốn mạnh lên để thay đối số phận, cả học viên quý tộc cũng hướng đến sức mạnh để vươn đến địa vị cao hơn, giữ lấy vinh quang của quý tộc.
Do đó họ tôn trọng và ngưỡng mộ kẻ mạnh, thậm chí sùng bái một cách cuồng nhiệt.
Hai người trong đấu trường chắc chắn là những người mạnh nhất trong Giải đấu giao lưu Phép–Võ lần này.
Giản Lục nhìn hai người trong đấu trường bằng ánh mắt bình thản, lúc này họ đã đi hết cầu thang ở hai phía để lên sàn đấu, khi hai người đứng đối diện nhau, tiếng la hét còn dữ dội hơn vừa nãy vang lên khắp khán đài, từ học viên đến quý tộc, hay cư dân thành Lana được cho phép vào quan sát đều ra sức reo hò.
Bầu không khí này rất dễ ảnh hưởng đến cảm xúc của con người, nên tiếng hò hét mãi không nhỏ đi.
Khi hai người lên sàn, còn năm phút để chuẩn bị, nhưng cả hai không làm gì cả mà chỉ quan sát đối phương.
Hynes liếc nhìn thiếu nữ tóc đen trước mặt, rồi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, hướng đến khán đài của Remulas, như thể muốn vượt qua khoảng cách xa xôi để nhìn ngắm người trong lòng. Tiếc rằng tầm nhìn của đôi mắt có hạn, lại thêm hiện giờ năng lực của y chưa đủ, không dùng công cụ hỗ trợ thì không thể nhìn rõ khán đài ở phía xa.
Khi Hynes nhìn về phía khán đài, Elvira vẫn quan sát y, thậm chí có thể dùng từ thưởng thức.
Ánh mắt cô hàm chứa nét mê hoặc của Nữ thần Bóng Tối, dường như chỉ trong phút giây lơ đãng cũng khiến người ta phải ngỡ ngàng. Cô nhìn từ khuôn mặt tuấn tú đến thân hình cường tráng của y, thầm cân đo đong đếm từ tỉ lệ mặt mũi, dáng người đến năng lực, cuối cùng đưa ra một kết luận.
Đây là chàng trai hoàn mỹ trăm phần trăm.
Từ ngoại hình đến sức mạnh, tài năng đều cao nhất trong số các chàng trai mà cô từng gặp.
Thật ra cô có hứng thú với y hơn Jane Gruffudd một chút, với Giản Lục, cô nhìn bằng ánh mắt của một cô gái trầm trồ về sự ưu ái tạo hóa dành cho ngoại hình của cậu, với Hynes, cô thưởng thức bằng ánh mắt của một đối thủ mong chờ được đánh một trận với y.
Bấy giờ, thiếu niên tóc vàng đột nhiên quay lại nhìn cô, đôi mắt xanh u ám như một con thú dữ đang ngủ đông, ẩn chứa khát khao chiến đấu và giết chóc khiến người ta sợ hãi. Rõ ràng thoạt trông rất giống một Kỵ sĩ phong thái ung dung, chính trực, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng bảo vệ vương quốc, bênh vực kẻ yếu, nhưng rồi lại khiến lòng người cảm thấy hoài nghi.
Elvira nhướng mày, tưởng rằng ánh mắt suồng sã của mình khiến y khó chịu nên mới có sát khí nhằm vào mình, bèn cười rộ lên, nụ cười này khá bỡn cợt, như đang trêu ghẹo một thiếu niên bốc đồng mới lớn.
Đúng là trong mắt cô, đám anh tài kiêu ngạo của Remulas đều là một đám thiếu niên bốc đồng mới lớn, chưa nếm trải phong ba bão táp, lớn lên dưới sự bao bọc của người lớn, cho rằng thế giới này tốt đẹp như thế giới người lớn xây dựng cho họ, không biết có bao nhiêu là thử thách, chỉ khi dãi nắng dầm mưa mới trở thành một cây đại thụ che trời.
Họ quá trẻ người non dạ.
Tuy Hynes không đọc được suy nghĩ của cô, song xưa nay y luôn quan sát rất tỉ mỉ, sao không biết cô gái này đang khinh thường y, ý muốn giết người lại nổi lên, nhưng mau chóng được giấu đi.
“Coong, coong, coong”
Tiếng chuông ngân dài trầm bổng như trống chiều chuông sớm, chấn động lòng người.
Đó là tiếng chuông bắt đầu trận đấu.
Tiếng chuông còn chưa dứt hẳn, hai người trên sàn đồng loạt ăn ý lao vào đối phương, không chỉ cơ thể dịch chuyển, mà hai nguồn năng lượng một đỏ, một vàng cũng va vào nhau.
Rồng lửa màu đỏ, đấu khí màu vàng, hai luồng năng lượng có hình thức khác nhau, nhưng sức mạnh lại tương đương nhau, khoảnh khắc chúng va chạm giữa không trung, không khí xung quanh như đặc quánh lại.
Hình ảnh này khiến người xem kinh ngạc trong giây lát, rồi hét lên đầy sợ hãi.
Pháp sư thường rất giỏi tấn công tầm xa, có thể chiến thắng từ nơi cách xa nghìn dặm, nhưng thể lực của họ quá yếu, cận chiến với Chiến sĩ, Pháp sư chỉ có con đường chết. Vậy nên khán giả cho rằng Elvira không lùi mà tiến là lựa chọn không khôn ngoan, có người không chịu nổi nhắm mắt lại, không nỡ nhìn cảnh cô thảm bại.
Nhưng sự việc lại phát triển theo một chiều hướng khác, vì khi Elvira và Hynes sắp chạm vào nhau, cô bỗng chuyển mình, vội vã lùi lại, phép thuật hệ gió đỡ lấy cơ thể giúp cô nhẹ nhàng như cánh bướm, lùi về sau một cách uyển chuyển, tạo dáng tuyệt đẹp.
Qua năm ngày thi đấu, ai nấy đều biết dù hiện giờ Elvira chỉ là Pháp sư trung cấp, nhưng năng lượng phép thuật của cô lúc nào cũng dư thừa, như thể không bao giờ dùng hết, thế nên tốt nhất là đừng bao giờ so năng lượng phép thuật với cô, đám đông mới đầu chê hành động lãng phí của cô là ngu ngốc bấy giờ im bặt.
Elvira lùi về sau cũng là lúc Hynes lao lên, vung kiếm phép.
Đấu khí vàng trên kiếm như ngọn lửa bổ nhào vào Elvira, khiên phép thuật lóe sáng trước mặt cô, nhưng chỉ sau một đòn của Hynes, khiên phép thuật đã vỡ tan tành, việc này khiến cô rất kinh ngạc, tăng nhanh tốc độ né tranh. Cô nhanh, Hynes cũng nhanh, hai người kẻ né kẻ đánh, chỉ chốc lát đã dạo hết nửa sàn đấu rộng lớn.
Bóng dáng hai người gần như hóa thành ảnh ảo mơ hồ trong mắt người xem, ai không đủ mạnh sẽ không thể thấy rõ thân hình hai người bằng mắt thường. Trong lúc họ đuổi bắt nhau, rồng lửa màu đỏ và đấu khí màu vàng giữa không trung đâm sầm vào nhau nổ ầm trời, lồng phép thuật bao quanh sàn đấu cũng rung lên bần bật.
Uy lực của vụ nổ cực kỳ khủng khiếp, ánh sáng nó tạo ra cũng che khuất bóng dáng của hai người trên sàn, sau khi dư chấn kết thúc, đám đông mới nhìn thấy hai người đứng im bất động, khoảng cách lại được kéo ra.
Bấy giờ nét mặt hai người đều rất căng thẳng, còn trong lòng họ nghĩ gì thì chỉ mình họ biết.
Đây là lần đầu tiên hai người giao đấu, tuy ngoài mặt không tỏ vẻ gì khác thường, nhưng với khán giả, trận đấu này đến đây đã rất tuyệt vời, không ngờ họ chẳng cần thử, vừa bắt đầu đã dùng chiêu độc, khiến người xem liên tục ngỡ ngàng, mong đợi những màn so chiêu hoành tráng hơn.
Trong sự mong đợi ấy, đột nhiên Elvira giơ tay lên, quanh người xuất hiện một đàn bướm sắc màu sặc sỡ, những cánh bướm rực rỡ lung linh dưới ánh mặt trời nhẹ nhàng bay múa quanh Elvira, cô đẹp như người trong mộng, như Nữ thần bước ra từ thế giới cổ tích, độ quyến rũ nâng lên một tầm cao mới, khiến người xem vừa nhìn đã ngẩn ngơ.
“Lên!” Elvira hét một tiếng, đôi tay tạo thành ấn quyết phép thuật.
Bươm bướm lao về phía Hynes, sắc màu ảo mộng lung linh là thế, không hiểu sao lại tiềm ẩn sự chết chóc.
Hynes ung dung chẳng hề lo sợ, y vung tay lên, trước mặt hiện ra mười mấy cuộn giấy, cuộn giấy xoay tròn rồi mau chóng mở ra, giữa không trung xuất hiện ánh sáng chói lòa lao về phía đàn bướm, lại hóa thành những tia sáng mảnh dẻ len vào giữa, những con bướm gặp ánh sáng thì tan biến.
“Đây là một loại sâu ma: Bướm Đa sắc!” Một người am hiểu rộng bèn giải thích: “Không ngờ cô nàng này có thể thuần hóa được cả sâu ma, đáng tiếc, loài Bướm Đa sắc này đẹp mã thật đấy, nhưng thật ra là một loài sinh vật bóng tối, phép thuật ánh sáng là khắc tinh của chúng.”
Người nọ vừa giải thích, vừa nhìn chằm chằm Hynes như một tên phá của, tiếc đứt ruột, chỉ muốn kéo y xuống để mình thế chỗ.
Đưa đống cuộn giấy phép thuật kia để hắn dùng hộ cho!
Cuộn giấy phép thuật hệ ánh sáng tuy không đến mức vô giá, nhưng vẫn là thứ vô cùng quý hiếm, giá cả lại đắt đỏ, nguyên nhân nằm ở chỗ Pháp sư hệ ánh sáng vốn đã hiếm thấy và ma văn cũng nổi tiếng là khó học. Nhưng y lại quăng ra một đống không chớp mắt, quả thực khiến người ta đứt cả ruột.
Phản ứng của những người nhận ra Bướm Đa sắc và cuộn giấy ánh sáng đều thế cả.
Những hành động sau đó của Hynes càng khiến người ta hiểu rõ hơn y phá của đến mức nào.
Giai đoạn tiếp theo, hai người như đã giao hẹn với nhau, cả hai đều tấn công từ xa và dùng vật phẩm hỗ trợ, chiêu trò của Elvira đa dạng phong phú, từ thần chú phép thuật đến vũ khí, từ vật phẩm luyện kim đến thú cưng khiến người xem hoa cả mắt. Cách Hynes đáp trả lại càng tuyệt vời, đấu khí vàng của y có thể đánh bay tất cả.
Một thằng khỏe chấp mười thằng khôn!
Hynes vung kiếm, đấu khí chém lìa con Phượng Hoàng Trùng Sinh, chiêu thức nổi tiếng của Elvira, như thể Phượng hoàng được tạo thành từ năng lượng phép thuật chỉ là một con gà rù, bị kiếm phép thuật chém thành hai nửa, hóa thành năng lượng phép thuật biến mất giữa không trung.
Chỉ cần một thanh kiếm trong tay, y sẽ trở nên vô địch.
Ngoài ra, y không tiếc dùng các loại quyển trục hỗ trợ tấn công, mỗi lần người xem cho rằng y đã dùng hết giấy rồi, y lại có thể móc ra thêm hơn mười cuộn đáp trả công kích của Elvira.
Khán giả nhìn đến mức chai lì cảm xúc, bất lực mắng thầm y là đồ phá của, thậm chí có suy nghĩ muốn chống mắt lên xem y còn lấy ra được bao nhiêu cuộn giấy nữa.
Chỉ một Giải đấu giao lưu Phép–Võ thôi mà đã hoang phí đến mức này, bảo những người nghèo rớt mùng tơi làm sao sống nổi?
Hynes lập tức trở thành ngôi sao sáng giữa đám nhà giàu bị quần chúng hâm mộ ghen tị căm hận.
Đây là chỗ tốt khi có một người anh em là Pháp sư ánh sáng, dùng cuộn giấy ánh sáng thả ga không mất tiền!
Tức chết mất thôi.
Thi đấu được hai mươi phút, chẳng mấy chốc đã có người phát hiện điều kỳ lạ.
Những vật phẩm hỗ trợ Elvira dùng quá nửa đều liên quan đến bóng tối, bị cuộn giấy ánh sáng khắc mạnh. Nếu không phải trong mạch phép của Elvira chủ yếu là năng lượng hệ lửa, không có chút năng lượng bóng tối nào, thì họ đã cho rằng cô là Pháp sư bóng tối rồi.
Họ không rõ vì sao cô dùng lắm vật phẩm hỗ trợ liên quan đến bóng tối như thế.
Elvira nghiêm mặt, không quan tâm tới suy đoán của người xem, tuy cơ thể cô có mạch phép hệ lửa tốt nhất, nhưng điều đó không cản trở việc cô gần gũi với sinh vật và vật phẩm luyện kim hệ bóng tối, một chút Thần cách của Nữ thần Bóng Tối đã giúp cô có thiên phú trong việc điều khiển những thứ thuộc về bóng tối, thậm chí còn tốt hơn thiên phú của cơ thể.
Tiếc rằng lại gặp phải Pháp sư ánh sáng Giản Lục không coi cuộn giấy ánh sáng là chuyện gì to tát, để Hynes có thứ khắc chế được cô.
Đây là sai lầm của cô.
Tâm trạng của Elvira không tốt lắm.
Trái lại, Hynes khá là thản nhiên, y biết Elvira có át chủ bài, nên ngay từ đầu trận, y đã định sẽ dốc sức đáp trả, lật hết những con bài tẩy của Elvira.
Là một Chiến sĩ, y thích cận chiến, chiến đấu bằng năng lực của bản thân chứ không phải ném nhau bằng một đống vật phẩm hỗ trợ.
Sau nửa giờ, cuối cùng thì Elvira cũng thôi không dùng vật phẩm hỗ trợ nữa.
Bấy giờ ánh mắt của cô nhìn Hynes cực kỳ sắc bén và lạnh lùng, như một thanh gươm vừa được rút ra khỏi vỏ, vừa lạnh vừa sắc, không thể xem thường, khí thế quanh người thay đổi long trời lở đất, chẳng còn là thiếu nữ ung dung thích cười nữa.
Trái ngược với cô, Hynes vẫn mang dáng vẻ thản nhiên, nhàn nhã, thậm chí thỉnh thoảng còn nở nụ cười nhẹ như một cách coi thường đối thủ, coi thường Elvira chỉ biết sử dụng vật phẩm hỗ trợ, không có chút bản lĩnh thực sự nào.
Tất nhiên là Elvira hiểu ý y, cô lạnh lùng cười khẩy, đưa hai tay ra, hai quả cầu lửa xuất hiện trong tay cô, tia lửa bắn ra bốn phía lao nhanh về phía y, phát ra tiếng nổ như phá tan cả không gian.
Tốc độ cầu lửa rất nhanh, Hynes không tránh, y lao vào quả cầu, kiếm phép thuật chém xuống khiến chúng bị bổ đôi một cách dễ dàng, hóa thành đốm lửa nhỏ rồi tan biến.
“Sen Đỏ Ngục Lửa!” Elvira hét lên.
Sau một tiếng “ầm”, trên mặt đất xuất hiện vô vàn những ngọn lửa hình hoa sen, chúng ồ ạt ập tới mang theo sức nóng cực mạnh.
Hynes đột ngột nhảy khỏi mặt đất, một chân đạp lên một cây cột ở góc sàn, cơ thể xoay một trăm tám mươi độ giữa không trung, mượn đà lao về phía đối thủ.
Elvira liên tục lùi về sau, nhưng tiếc là tốc độ của cô vẫn chậm hơn Chiến sĩ Hynes một chút, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn bị đấu khí rạch một vết, máu đỏ tuôn ra, càng tôn lên nước da trắng sáng, đôi mắt bỗng chốc trở nên ma mị.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, Hynes bất chấp đống Sen Đỏ Ngục Lửa dưới đất, lao lên tấn công thêm lần nữa.
Sen lửa thiêu đốt chân y vang lên tiếng xèo xèo, chỉ trong giây lát, hai chân đã bị thương nặng, nhưng y dường như hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, vẫn tiếp tục tiến về phía trước.
Elvira liên tục lùi ra sau, đau đớn trên mặt nhắc nhở cô chuyện đang xảy ra, nét mặt trở nên u ám, không còn thản nhiên như trước nữa.
Đây là lần đầu tiên cô bị người khác đánh cho chật vật đến mức này.
Hai đời, dù gặp bao nhiêu nguy hiểm, cô vẫn có thể tìm ra đường lui, nhưng công kích của Hynes ở khắp mọi nơi, nhanh như gió, dệt thành một tấm lưới, dù cô né tránh kiểu gì cũng bị y vây chặt, tiếp đó là đến những đòn tấn công như vũ bão khiến cô gần như không có cơ may trốn thoát.
Còn đối thủ của cô, tiềm lực của thiếu niên tóc vàng này dường như vô tận, càng đánh càng hăng, cơ thể luôn dư thừa sức mạnh, ham muốn chiến đấu trào dâng, tấn công không biết mệt, đôi mắt xanh sâu thẳm mang theo sắc thái khiến người khác sợ hãi, trông như đã hóa điên.
Y điên thật rồi, trong đầu ngoài chiến đấu thì không còn cảm xúc dư thừa nào khác.
Khi khiên phép bằng lửa bị kiếm phép phá vỡ, Elvira thở dài trong lòng.
Nhưng ngoài tiếng thở dài, trong lồng ngực sục sôi khao khát chiến đấu khiến cô điên cuồng, đôi mắt đen thấp thoáng những tia màu tím nhìn đối thủ, mang theo ý chí chiến đấu mãnh liệt.
Ầm!
Trên mặt Elvira lại có thêm một vết máu.
Điều này khiến cô thoạt trông cực kỳ chật vật, nhưng đi cùng với sự chật vật còn có cái đẹp khiến người khác ngỡ ngàng, như vị Nữ thần sống lại từ trong lửa đỏ, không ai dời mắt nổi.
Năng lượng phép thuật của Elvira đã gần cạn kiệt, liên tục dùng thần chú phép thuật cao cấp đã tiêu tốn cực nhiều năng lượng, thiên phú của cô có cao đến tận trời thì giờ vẫn chưa trưởng thành, tuổi tác và kinh nghiệm có hạn, không thể phát huy tất cả tiềm năng.
Thế nên khi Hynes phá vỡ khiên phép một lần nữa và băm vằm con rồng lửa chắn trước mặt Elvira làm cản trở y, người xem bật ra những tiếng than, cho rằng thanh kiếm phép nọ sắp chém lìa thiếu nữ Pháp sư xinh đẹp thành hai nửa, không nỡ nhìn tiếp.
Ầm!
Khi tiếng động lớn vang lên cũng là lúc kiếm phép bị đấu khí màu đỏ chặn lại, đấu khí đỏ hóa thành ngọn lửa ăn mòn đấu khí vàng, hai nguồn năng lượng giao đấu giữa không trung, và rồi lại một tiếng nổ mạnh, cả hai đều bị bắn ra xa.
Cảnh này khiến người xem há hốc mồm.
Tiếng thét chói tai trên khán đài im bặt, ai nấy kinh ngạc nhìn xuống đấu trường, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Chuyện này thật vô lý! Nhất định là họ mê sảng rồi.
Chỉ yên tĩnh được vài giây, sau đó lại “ầm”, cả khán đài bùng nổ.
Hơn mười vạn đôi mắt nhìn chằm chằm vào đấu khí màu đỏ trên người thiếu nữ trong sàn đấu.
“Đó là đấu khí hệ lửa đúng không?”
“Chuyện này thật vô lý!”
Tại bàn Chủ tịch, trong đám giáo viên có vài người thất thố đứng bật dậy, ghế đổ cũng không biết.
Thực tế thì đã chẳng còn ai chú ý đến việc họ thất thố nữa, vì bấy giờ ai nấy đều chỉ còn cảm xúc kinh ngạc.
“Con bé đó… học được cả phép thuật và đấu khí!”
Có một người run rẩy nói lên chuyện mà chưa ai dám tin.
Sở dĩ không dám tin là vì chuyện này lẽ ra không thể xảy ra, thậm chí còn khiến cả thế giới chấn động, thảng thốt không ngờ rằng nó lại xảy ra ngay trước mắt họ.
Đại lục Olaven chưa từng có ai học được cả phép thuật lẫn đấu khí, ai nấy đều cho rằng đó chỉ là truyền thuyết, là giả thiết ai đó nghĩ ra.
Nhưng bây giờ, truyền thuyết hiện ra ngay trước mặt họ, khiến họ há hốc mồm, không dám tin là thật.
“Cuối cùng cũng ép được cô phải xuất chiêu.”
Trên sàn đấu, một giọng nói nhẹ nhàng cất lên.
Hynes nở nụ cười quái dị, mái tóc vàng mướt mồ hôi, những giọt mồ hôi trượt dọc theo khuôn mặt tuấn tú nhỏ lên vạt áo nhưng y cũng chẳng thèm để ý, đôi mắt như thú dữ nhìn chằm chằm vào đối thủ của mình, mang chiến ý khát máu không gì lay chuyển được.
Elvira lạnh lùng nhìn thiếu niên tóc vàng trước mặt, trong đầu nghĩ ngược nghĩ xuôi trăm nghìn lần.
Đây là lần đầu tiên có người thành công ép cô đến mức này! Cô biết thiếu niên này rất mạnh, trước khi thi đấu đã phân tích cách chiến đấu của y, tính ra sự chênh lệch về thực lực giữa hai người, nhưng nào ngờ y còn mạnh hơn cô, nếu không lật con át chủ bài là việc học cả phép thuật lẫn đấu khí, thì vừa rồi cô đã thua thảm hại, thậm chí có thể bị thương nặng.
Ngay từ đầu cô đã biết đấu khí của y chứa năng lượng kỳ lạ, thậm chí có thể không bình thường, đánh tan những phép thuật phòng ngự của cô, phá hỏng vật phẩm luyện kim cô trăm cay ngàn đắng mới chế tạo được, khiến cô phải rút lui hết lần này đến lần khác.
Y là ai?
Là quái vật do thế lực nào bồi dưỡng?