Cô ngồi trên giường, ngón tay chạm nhẹ vào sờn mặt đang sưng đau, ánh mắt tối sầm lại.
Cô quay đầu, lấy điện thoại từ dưới gối nằm ra, mở Weibo xem.
# Ngô Quan Quân và cô gái bí ẩn hẹn hò, thực hư chuyện ngoại tình? #
Nhìn thấy một tiêu đề như vậy, Bối Ni nở một nụ cười lạnh, Ngô Quan Quân đúng là chó chỉ có thể ăn phân.
Cô lạnh lùng ấn vào xem nội dung đề tài.
Công ty giải trí Tinh Tú V: Vào 2 giờ sáng ngày 13, một số cư dân mạng bắt gặp Ngô Quan Quân đang ôm hôn một cô gái trong quán bar. Được biết, người này không phải người yêu Bối Ni mà lúc trước Ngô Quan Quân đã công khai. Cùng một quán bar nhưng không cùng phụ nữ, đạo diễn Ngô thật là một lãng tử chính hiệu.
—— "Ôi má ơi ha ha ha ha Ngô Quan Quân là thật sự tra* a!"
tra*: hiểu theo nghĩa nhẹ nhàng nhất là xấu, tệ; nặng nề hơn là chỉ kiểu người dối trá, thích bắt cá nhiều tay, lợi dụng tiền bạc và tình cảm của người khác, cặn bã... (Nguồn: bác Gồ)
—— "Ơ ĐM, hai hôm trước mới công khai tình cảm với Bối Ni, hôm nay lại ôm phụ nữ khác? Tra, thật sự quá tra."
—— "Tui rất muốn biết nữ chính này là ai! Bối Ni cũng thật tội nghiệp a."
—— "Máaaa, lúc trước tôi còn vô cùng chán ghét Bối Ni, bây giờ tự dưng lại thấy đau lòng giùm cô ấy?!"
Đau lòng?
Bối Ni nhìn chằm chằm hai chữ này nửa ngày, bỗng nhiên khóe miệng gợi lên một nụ cười nhàn nhạt.
Mặc dù cô dám khẳng định người phụ nữ mà Ngô Quan Quân ôm kia không phải Diệp Phù Dư, nhưng mà... cô không thể lãng phí một cơ hội tốt như vậy nha.
Diệp Phù Dư, Ngô Quan Quân, hai người phải bị vạn người thóa mạ cho tôi.
Bối Ni thoát khỏi Weibo, lục tìm trong danh bạ điện thoại một lúc, cuối cùng tìm được một dãy số.
"Alo, giúp tôi chuyện này, tôi biết người phụ nữ ở cùng Ngô Quan Quân kia là ai."
*
Mấy ngày nay, hôm nào, Diệp Phù Dư cũng ẩn mình trong phòng khách sạn, Vu Lam thấy cô một bộ dạng suy sút như vậy liền nhịn không được lắc đầu, "Tiểu Dư, hay tụi mình đi ra ngoài một chút đi, chị nếu không phải ngủ thì lại xem phim, cũng không chịu tìm ảnh đế Lận nói chuyện phiếm để gia tăng chút cảm tình."
Diệp Phù Dư lười đến mức không ngước lên được một chút, "Gia tăng cảm tình cái gì chứ, dù sao hai năm sau vẫn phải ly hôn."
"Chị không nghĩ tới trường hợp hai ngươi thật sự yêu nhau sao? Như vậy, hai năm sau không phải sẽ không ly hôn nữa?"
"Không nghĩ tới." Diệp Phù Dư không biểu cảm nói, nghĩ một xíu, lại bổ sung một câu, "Anh ta cũng không nghĩ tới."
Huống chi, việc hai năm sau sẽ ly hôn còn là Lận Châu nói ra trước.
Diệp Phù Dư cười một tiếng, tiếp tục vùi đầu xem phim.
*
Khoảng 5 giờ chiều, Vu Lam nhận được tin tức liền vội vội vàng vàng chạy tới phòng Diệp Phù Dư, hai người ấn mở Weibo vừa thấy.
Vu Lam tức giận đến mức hai lỗ tai thỏ lỗ tai run run, một cái đuôi nhỏ cũng đều bung ra.
Ngược lại, dáng vẻ Diệp Phù Dư tương đối bình tĩnh.
Account marketing trên Weibo chia sẻ một đề tài của một cư dân mạng nào đó, nói rằng người phụ nữ làm chuyện không biết xấu hổ với Ngô Quan Quân không ai khác, chính là người cùng đoàn phim với Bối Ni - Diệp Phù Dư.
Blogger này còn nói năng rất hùng hồn, khẳng định nếu người phụ nữ kia nhất định là Diệp Phù Dư, nếu không anh liền ở ẩn.
Diệp Phù Dư không suy nghĩ nhiều, liền chia sẻ tin này lên Weibo, gõ thêm vài chữ: 【Ở ẩn thì không cần, chuẩn bị đủ tiền để ra tòa là được.】
Vu Lam: "ĐM?"
"Thao tác bình thường thôi, mặc kệ bọn họ." Diệp Phù Dư ngáp một cái, rồi bỏ điện thoại xuống.
Vu Lam trợn mắt nhìn chuyện gì vừa xảy ra.
Việc Diệp Phù Dư chia sẻ Weibo để trả lời trực tiếp như vậy thực sự có chút bất ngờ, blogger tung tin nóng kia không lập tức phản bác lại.
Ngược lại là các cư dân mạng đang xem náo nhiệt đều cảm thấy dư này quá thú vị.
—— "Ha ha ha ha buồn cười quá đi, Diệp Phù Dư có phải sống trên Weibo luôn không a.* Hay là mỗi ngày, cô ấy đều ở trên mạng lướt web? Tôi thấy việc trả lời trực tiếp như vậy cũng quá khảng khái nha. Dựa trên chuyện này, tôi liền cảm thấy cô ấy không thẹn với lương tâm a."
*: ý bạn này là chị nhà nắm bắt tin tức lẹ quá á
- --
Editor có lời muốn nói:
Dịch truyện, edit truyện như vầy tui càng thấy phục những người làm dịch thuật á. Không phải cứ hiểu ngôn ngữ đó là sẽ dịch được, còn phải hiểu ngữ cảnh, văn hóa... đó rồi khi dịch ra tiếng Việt thì cần căn cứ cách dùng từ của người Việt, dịch sao để gần với cuộc sống nhưng vẫn đảm bảo ý tứ của tác giả.
Thật sự nhiều quyển sách Việt Nam dịch lại từ nước ngoài hay lắm, tui phải wow với cách dùng từ của người dịch luôn á~
Gợi ý cho mấy bạn thích trinh thám đọc Mười người da đen nhỏ và Hoa súng đen nha 〜( ̄▽ ̄〜)