#ngoại_truyện_4
Xin chào các đọc giả xinh đẹp, chúng tôi là anh em họ Mộc đây.
Ngay từ chap3 chap4 chắc các bạn đã biết tụi tôi nhưng thế nào rồi nhỉ?
Lúc dọn nhà thì chúng tôi nài lưng ra làm còn mẹ chúng tôi lại thảnh thơi tắm rửa ăn táo. Lúc đến nhà bạn mẹ thì tụi tôi cũng phải hối thúc đe dọa đủ kiểu. Lúc gọi mẹ dậy đi làm chẳng hạn, cứ như là gà bay chó sủa. Còn phải gọi nhắc ăn cơm trưa. Tối mẹ làm về là phải có cơm tối nè. Chúng tôi thì cứ cằn nhằn còn Mộc Di thì cứ tái phạm, nhiều khi các bạn hỏi tụi tôi có phải là ba mẹ của Mộc Di không? Chúng tôi chỉ cười nhạt thầm nghĩ: Nếu chúng tôi thật sự là ba mẹ của Mộc Di thì mẹ cũng không chịu khổ như vầy rồi.
Tới khi chúng tôi biết ba mình boss của mẹ thì càng thấy thú vị hơn nữa. Chúng tôi hi vọng hai người sẽ có tình cảm rồi kết hôn với nhau, như vậy chúng tôi có cha còn Mộc Di cũng không phải cực khổ như thế. Rồi tự dưng xuất hiện một người tự xưng là hôn thê của ông ta thì tất cả dường như sụp đổ.
Mẹ tôi khóc, người mẹ kiên cường của chúng tôi chưa bao giờ rơi nước mắt trước mặt chúng tôi vậy mà vì ông ta mà đánh đổ hết tất cả hình tượng. Chúng tôi thề phải khiến ông ta hối hận.
Hầy, mặc dù bà tác giả thêm mắm dặm muối vài chỗ nhưng tụi tôi cũng hài lòng chút ít. Tụi tôi muốn ngược ổng thêm chút nữa mà bà tác giả không cho cho nên cái gì đến rồi cũng sẽ đến, ba già và bà mẹ của chúng tôi kết hôn.
Ba già độc chiếm Mộc Di không cho chúng tôi lại gần mẹ. Ha, độc chiếm? Thù mới nợ cũ tính chung một lượt, nhỉ?
Với sức trâu bò của hai người họ đương nhiên sáng lăn tối lăn là bình thường. Buổi sáng chúng tôi canh ngoài cửa nghe tiếng động liền phóng vào phá nát bữa ăn của bọn họ. Lão Hoắc sáng sớm giải tỏa không được thì hầm hầm cả ngày. Đây là kết quả tôi muốn! Hahaha.
Có lần lão Hoắc dụ dỗ tụi tôi
- Ba làm ăn không được sao sản xuất em bé được?
Tụi tôi nói
- Sản xuất ra rồi ai chăm? Hay là để ba chăm một lần cho biết nhé!
Hiển nhiên những sau ngày đó ba già cực kì cần cù lao động kết quả là được một nàng công chúa kháu khỉnh.
Tất tần tật những gì liên quan đến công chúa nhỏ đều được ông ba chăm nom chúng tôi lại được hưởng những ngày tháng ở bên mẹ. Mà điều chúng tôi không ngờ rằng, sau ngày sinh nhật một tuổi của bé ba già lại không từ mà biệt, đóng gói tất cả hành lí đem theo Mộc Di đang mê mang ngủ lẻn sang nước ngoài còn để lại lời nhắn
"Tạm biệt hai nhóc, nhớ chăm em.
Công ty cũng giao cho hai đứa. Chúc may mắn!
P/s Ông đây thắng rồi nhé 😏"
Vô lí hết sức, ai đời lại giao cả tập đoàn lớn tổ cha như vậy cho hai đứa nhóc chưa tới 10 tuổi? Bắt cóc bà mẹ tụi tôi cực khổ nuôi trắng trẻo mập mạp suốt 7 năm trời còn gửi lại cục thịt nhỏ này nữa chứ!
Đúng là độc nhất lòng dạ đàn ông mà.
---hết---
P/s: ta có dự án truyện mới đâu đó 2 3 bộ gì á, nội dung ta đã nghĩ ra rồi mà tình hình là ta vẫn chưa viết xong chap đầu còn thiếu một vài thứ cần phải lên bác gg tìm hiểu thêm nên ta mong các bạn ghé qua ủng hộ, chừng nào ta đăng sẽ thông báo sau cảm ơn