Mục lục
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quảng cáo hiển thị trên màn hình chính là quảng cáo của thương hiệu đồng hồ, đây là loại đồng hồ mặt tròn.

Triệu Dật ánh mắt lúc này liền sáng lên, quyết định mua cái đồng hồ này!

Người ta nói nghèo chơi xe giàu chơi đồng hồ, một cái đồng hồ xịn có thể giúp thể hiện khí chất của bản thân, đây là một điều vô cùng cần thiết.

Bỏ ra 1,8 triệu để mua một cái đồng hồ đeo tay, đối với hắn mà nói thì không có chút áp lực nào. Huống chi đồng hồ lại vô cùng thực dụng, nó bảo toàn giá trị vô cùng tốt thậm chí một chiếc đồng hồ kiệt tác còn có thể tăng giá trị theo thời gian. Việc này không giống như mua xe hay đồ điện tử, một khi đã mua rồi thì giá cả lập tức giảm mạnh.

Trong đầu Triệu Dật không có bất kì suy nghĩ tăng giá hay gì cả, bây giờ mua một chiếc đồng hồ đối với hắn thì cũng là một ý tưởng hay. Kỳ nghỉ hè còn dài như thế, nếu như hôm nay hệ thống được thăng cấp thì số tiền mỗi ngày thu vào cũng rất nhiều, chỉ cần hơn một tháng thì số tiền mua cái đồng hồ này cũng đã kiếm lại được.

Nói đến đồng hồ, Triệu Dật lập tức nhớ đến Patek Philippe cái hãng này chỉ sản xuất 58,000 chiếc đồng hồ mỗi năm, chính là để thể hiện sự đẳng cấp và giá trị của hãng.

Thiết kế của Patek Philippe Triệu Dật cũng rất ưa thích, đáng tiếc là Patek Philippe tại Trung Quốc cũng chỉ có hai nơi bán. Một cái ở tại thủ đô, còn một cái tại Thượng Hải, còn ở Giang Châu thì không có cửa hàng nào.

Triệu Dật còn chưa tới mức chỉ vì muốn mua một chiếc đồng hồ mà phải bay sang tận thủ đô hay qua Thượng Hải. Nếu không có cửa hàng nào bán sản phẩm của Patek Philippe thì Triệu Dật chỉ có thể kiếm một thương hiệu khác.

Nếu thật sự ưa thích, sau này có cơ hội đến thủ đô hay Thượng Hải thì lúc đó mua một chiếc cũng không muộn. Đâu có ai cấm đàn ông chỉ được mua một chiếc đồng hồ.

Triệu Dật đang chuẩn bị xem cửa hàng ở đây có những nhãn hiệu đồng hồ gì, chợt nghe thấy ở trung tâm thương mại vang đến âm thanh huyên náo, âm thanh đó vang vọng cả khu trung tâm.



Triệu Dật dừng chân lại, đi tới chỗ lan can bên cạnh ghé mắt hướng về phía bên dưới trung tâm thương mại.

Trung tâm thương mại tại tầng một có khu vực trống, ở đó có dựng lên một sân khấu cao chừng 1,5 mét, hiện tại xung quanh đã có rất nhiều người vây kín. Trên sân khấu lúc này có một anh chàng đẹp trai đang hát, phía dưới sân khấu có rất nhiều khán giả đang xem. Đương nhiên nhiều nhất vẫn là các fan hâm mộ nữ, bên cạnh đó còn có những vị khách hàng đi mua sắm.

Triệu Dật nhìn kỹ một chút thì bỗng kinh ngạc, đây chẳng phải là Đoạn Khải một ngôi sao ca nhạc ư?

Khó trách hôm nay trung tâm thương mại lại đông nghịt người như vậy, trừ tầng dưới cùng thì các tầng khác ở gần lan can cũng đã vây đầy người xem. Hóa ra hôm nay trung tâm thương mại có tổ chức hoạt động, nên đã mời ngôi sao ca nhạc đến biểu diễn.

Triệu Dật hiện cũng đang rảnh rỗi nên cũng dừng lại xem một chút.

Đoạn Khải trình bài xong hai ca khúc liền lui về phía sau. Khi Đoạn Khải rời đi phía sau xuất hiện một cô gái, nhìn qua tầm hai mươi tuổi có gương mặt tròn, làn da thì trắng nõn mượt mà, hàng lông mày hơi ngắn cho người ta cảm giác trông thật đáng yêu, nhìn thoáng qua khuôn mặt bánh bao phúng phính cực kỳ dễ thương.

MC lên sân khấu giới thiệu cô tên là Giang Dĩnh, đã từng có diễn xuất trong hai bộ phim truyền hình. Triệu Dật nhìn qua không có chút ấn tượng nào, nhưng nhìn cô gái này trên người có khí chất rất tự nhiên, khiến cho người ta có cảm giác cô rất đáng yêu.

Giang Dĩnh lên biểu diễn một màn vũ đạo cổ trang, ngay khi cô đang múa thì Đoạn Khải ở phía sau sân khấu rời đi theo lối nhỏ bên cạnh.

“Đoạn Khải!”

“Khải Khải!”

Trong đám người bỗng vang lên tiếng hô của một fan hâm mộ nữ, lúc này rất nhiều người đã phát hiện Đoạn Khải cho nên cả đám đều chen lấn chạy qua. Lúc này hiện trường có rất nhiều người vây xung quanh sân khấu bỗng nhiên trở nên rối loạn.



“A!”

Phía trước gần sân khấu có một bé trai năm đến sáu tuổi, cậu bé bị đám người này chen lấn xô đẩy mà đứng không vững lập tức ngã xuống đất.

Nhóm người ở phía sau không nhìn thấy được tình huống này cho nên vẫn cứ điên cuồng xô đẩy tiến lên. Nhìn thấy đám người sắp dẫm lên đứa bé kia, Giang Dĩnh đang đứng trên sân khấu lập tức nhảy xuống bên cạnh đứa bé, mạnh mẽ lấy tay đẩy đám người ra đồng thời còn hét lớn: “Đừng đẩy! Cẩn thận dẫm lên đứa bé !”

 

Giang Dĩnh mặc dù không có danh tiếng gì, nhưng dù sao cũng là khách mời biểu diễn trên sân khấu. Cô cứ như vậy mà nhảy xuống sân khấu lập tức khiến đám người đang chen chúc xô đẩy bỗng nhiên dừng lại. Bên cạnh đó Giang Dĩnh còn lớn tiếng kêu gọi khiến những người phía sau không dám chen lấn tiếp.

 

Giang Dĩnh đỡ đứa bé kia đứng dậy vô cùng ân cần thăm hỏi, bên cạnh bỗng nhiên có một người phụ nữ từ dòng người chen chúc bước ra. Đứa bé thấy người phụ nữ đó lập tức nhào vào lòng ngực, nhìn qua chắc là người thân của đứa bé. Giờ phút này không còn vấn đề gì trở ngại nữa.

 

Lúc này nhân viên công tác cũng nhanh chóng tiến tới, sự việc vừa rồi nhanh chóng được lắng xuống. Giang Dĩnh lúc này đã quay trở lại sân khấu, Triệu Dật cũng để ý tới mắt cá chân của cô, xem ra việc nhảy từ độ cao 1,5 mét xuống đất chắc là khiến cho chân cô bị đâu rồi.

 

Nhìn qua cô nàng Giang Dĩnh này cũng rất nhiệt tình, hy vọng chân của cô không bị thương.

 

Giang Dĩnh quay trở lại sân khấu, biểu diễn lại màn vũ đạo khi nãy. Sau khi thấy cô biểu diễn xong Triệu Dật rất nhiệt tình vỗ tay ủng hộ, không phải vì cô biểu diễn vũ đạo xuất sắc, mà do hành động nhiệt tình cứu đứa bé khi nãy của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK