Mục lục
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 338: Làm tốt lắm! Mời cô ăn một bữa tôm hùm đất  

             "Làm tốt lắm! Mời cô ăn một bữa tôm hùm đất, xem như cảm ơn. Loại lớn nhất nha!"  

             Tâm tình Bạch Nguyệt thoáng cái trở nên phức tạp, có vui mừng, cũng có hơi mất mát.  

             "Đây là việc tôi nên làm mà! Một mực ở bên cạnh ăn chực, anh không chán ghét tôi là tôi thỏa mãn rồi!"  

             Triệu Dật: "Làm sao có thể được. Có mỹ nữ làm bạn, đó là vinh hạnh của tôi. Có thời gian tới thành phố thì cứ đến tìm tôi, tôi mời cô đi ăn món ngon!”  

             Ánh mắt Bạch Nguyệt sáng ngời, nhưng lại có chút do dự.  

             Lúc trước Triệu Dật và Diệp Thiến quan hệ chưa chắc chắn cho nên cô đi theo cũng không sao. Hiện tại người ta tay cũng đã nắm, hôn cũng đã hôn, quan hệ cũng đã xác định. Sau này hẹn hò, đó chính là tình nhân hẹn hò. Trừ khi là hoạt động đi du lịch gì đó, nếu không mình chắc chắn là không thích hợp đi theo nữa.  

             Mình đi thành phố một mình tìm bạn trai của bạn thân  ăn cơm, việc này từ quan hệ bạn bè mà nói hình như không có tốt. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, hiển nhiên cũng không thích hợp lắm.  

             Trong lòng Bạch Nguyệt thở dài. Quên đi! Quên đi! Đem tất cả chôn ở đáy lòng đi.  

             Thiến Thiến là bạn tốt của mình, mặc kệ Triệu Dật đối với mình có ý nghĩ gì hay không, mình cũng không thể làm chuyện có lỗi với bạn tốt được.  

             Bạch Nguyệt: "Ừm! Được, cám ơn nhà giàu!”  

             Triệu Dật: "Nhận tiền.”  

             Bạch Nguyệt do dự một chút, nhấp vào nhận tiền.  

             Bạch Nguyệt: "Cảm ơn tôm hùm đất của anh!"  

             Triệu Dật: "Không phải người ngoài, không cần khách sáo. Chúc ngủ ngon.”  

             Bạch Nguyệt: "Chúc ngủ ngon!”  

             Kết thúc liên lạc, Bạch Nguyệt nằm trên giường, thần sắc có hơi hoảng hốt.  

             Triệu Dật vậy mà còn một mình gửi cho mình một bao lì xì?  

             1,888?  

             Mời mình ăn tôm hùm đất?  

             Nghĩ đến tối nay Triệu Dật tiêu xài, ăn cơm ca hát, trong lòng Bạch Nguyệt lại không nhịn được mà cảm thán.  

             Hoàn toàn là người của cả hai thế giới.  

             Đừng suy nghĩ nhiều.  

             Vẫn là cố gắng suy nghĩ làm thế nào để tìm một công việc đi. Nếu như đến sang năm tốt nghiệp mà vẫn chưa tìm được việc làm, sợ là sẽ bị buộc phải trở về quê.  

             Mấy ngày trước mẹ cô gọi điện thoại tới, hỏi mình có tìm được việc làm hay không, còn nói giới thiệu cho mình một người bạn trai. Nghe nói là làm ở cục điện lực Thịnh Khẩu, điều kiện cũng không tệ lắm, để mình trở về xem mắt...  

             Thích ứng với cuộc sống ở thành phố lớn, lại trở lại thị trấn nhỏ, có nhiều thứ không quen.  

             Nhưng cha mẹ không muốn mình ở lại Giang Châu. Họ ước gì mình trở lại Thịnh Khẩu, sau đó gả cho một người địa phương, như vậy lúc nào cũng ở bên cạnh bọn họ.  

             Tấm lòng của cha mẹ Bạch Nguyệt hiểu, nhưng cô thật sự không muốn trở về.  

             Ài! Nhớ tới chuyện này, đúng là rất phiền nha....  

             Ngày hôm sau Triệu Dật cùng Diệp Thiến ăn một bữa sáng rồi lập tức tách ra. Diệp Thiến vội vàng đi học luyện múa, Triệu Dật thì trở lại trường học.  

             Triệu Dật tạm thời không có việc gì khác, lại trở về lớp học tự đọc sách chuyên ngành.  

             Đặng Lâm: "Em trai! Anh gửi cho cậu 10 triệu, cậu kiểm tra rồi nhận đi.”  

             10 triệu?  

             Triệu Dật kiểm tra tài khoản của mình một chút, quả thật nhận được 10 triệu của Đặng Lâm.  

             Triệu Dật và Đặng Lâm hợp tác là không ký hợp đồng. Tiền là của Đặng Lâm cũng không phải của công ty Kim Hồng Ảnh, cho nên Đặng Lâm trực tiếp gửi tiền cho Triệu Dật.  

             Quan hệ giữa hai người đương nhiên đã vượt qua con số 10 triệu này.  

             Đặng Lâm căn bản không hề lo lắng Triệu Dật sẽ quỵt nợ.  

             Triệu Dật: "Nhận được rồi, anh Đặng! Có cần em bảo chú Đới báo cáo tiến độ cho anh một chút không?"  

             Đặng Lâm: "Không cần đâu! Anh còn không tin cậu sao? Lúc trước đã nói xong 10 triệu, anh nghe nói chú em đang xây dựng tổ quay mà chú cũng không nói với anh một tiếng. Nếu anh không hỏi thăm, có phải 10 triệu này chú em cũng định không cần đúng không? Không định mang anh trai đi kiếm tiền hay sao hả?"  

             Triệu Dật: "Sao có thể chứ! Chuyện này đã bàn xong, dĩ nhiên chính là ván đã đóng thuyền. Chỉ là gần đây em bận việc khác của công ty, cho nên có chút bận mà thôi. Chị dâu vẫn khỏe chứ?"  

             Đặng Lâm: "Mọi thứ đều ổn! Bây giờ anh đang mong chờ sự xuất hiện của bé con này mỗi ngày."  

             Triệu Dật: "Mười tháng nháy mắt là qua. Sẽ rất nhanh thôi!"  

             Cùng Đặng Lâm tán gẫu một hồi, Triệu Dật kiểm tra tài khoản tiền mặt của mình một chút.  

             Tính cả 10 triệu này, cả thu nhập bảo đảm của hệ thống mấy ngày nay, cộng thêm tiền thu được từ bữa tiệc lớn lúc trước đã vượt qua 35 triệu. Nếu tính cả 5 triệu xu Douyu, vậy số tiền Triệu Dật đang có đã vượt qua 40 triệu.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK