“Tiểu thư tới nơi rồi.”
“Hạ Nam cậu rất thích hợp làm tài xế đấy.”
Hạ Nam không tức giận mỉm cười trêu chọc cô.
“Được phục vụ tiểu thư là vinh hạnh của cô.”
“Đồ thần kinh.” Trần Ninh An bước khỏi xe mặc kệ cậu bước vào nhà.
Không hiểu sao anh hai kêu cô gọi Hạ Nam theo cùng, không biết anh có ý gì nữa.
Trần Ninh Dương rất rõ tính tình em gái, con bé kích động lên sẽ nói những lời khó nghe khiến ông nội nổi giận, đứa cháu gái ông nội đưa về là thuộc hạng tâm cơ sẽ khiến gia đình anh lục đục hơn.
Ông nội thấy có người lạ cũng có chút kiêng dè.
Hiện tại anh có việc cần làm không thể đi cùng con bé, vẫn nên để Hạ Nam đi cùng mới an toàn, dù sao cậu ta cũng đã biết chuyện nhà anh cũng không có gì để giấu.
Anh từng gặp Hạ Nam ở bệnh viện, ánh mắt khi nhìn em gái anh không thể là giả được, ít nhất không làm tổn thương con bé.
Trần Ninh An cùng Hạ Nam vào nhà như không có chuyện gì xảy ra, cô phải mặc niệm trong lòng nghe lời anh hai không thể quá kích động.
Hôm nay cô vào thẳng ra không gọi ông từ ngoài cửa lớn nữa, Hạ Nam bước theo sau cô không xa cũng không gần đi vào trong nhà.
Nhà chính Trần gia không lớn bằng Hạ gia, đồ vật sắp xếp ngăn lắp gọn gàng trang trí thiên về hướng cổ xưa hơn, căn nhà truyền nhiều đời có dáng vẻ này cũng không lạ.
“Thím Trương, cho cháu cốc nước cam với một cốc cà phê.”
Thím Trương nghe tiếng gọi từ trong nhà bếp chạy ra, thấy tiểu thư liền vui vẻ gật đầu tiếp tục vào bếp.
Hạ Nam quan sát xung quanh không có quá nhiều người làm như Hạ gia, cậu đi từ bên ngoài cũng chỉ thấy hai người.
“Nhà cậu không nhiều người làm lắm.”
Trần Ninh An ra hiệu cậu cứ ngồi xuống.
“Nhà chính chỉ có mỗi ông nội ở nhiều người cũng không để làm gì, thím Trương đảm đương việc bếp núc còn người dọn dẹp chồng thím Trương lái xe, dọn dẹp nhà cửa hay những việc khác làm theo giờ không ở lại qua đêm.”
“Tại sao mọi người không tập trung về cùng một nhà sống?”
Trần Ninh An thở dài lắc đầu.
“Mỗi nhà sẽ có quan điểm riêng, kết hôn là hai người tự tạo thành một gia đình mới nên ở riêng có gì là sai.”
Hạ Nam gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Thím Trương từ trong bếp bước ra phòng khách cắt ngang câu chuyện của họ.
“Nước của tiểu thư đây.”
“Thím Trương tối nay nấu nhiều món chút, nhà mình có khách.”
Thím Trương cười tươi gật đầu khi chuẩn bị đi còn quay lại nói: “Lão gia đang ở ngoài vườn cùng Lưu tiểu thư.”
Trần Ninh An gật đầu kêu thím đi nấu cơm trước, cô cùng Hạ Nam liếc nhìn nhau tới lúc phải đối mặt rồi.
Hạ Nam ghé vào tai cô nói nhỏ khiến cô hơi nhột lùi ra sau một chút.
“Lát nữa đừng kích động quá, cứ theo chỉ dẫn của tôi.”
Trần Ninh An gật đầu nghĩ lại lời cậu nói khi trên xe.
Hiện tại chuyện Hạ Minh Dương cùng Lưu Tuyết Nghi đã truyền xa, chắc chắn ông nội cậu sẽ giải quyết, cậu cứ để cô ta như nguyện ý gả vào Hạ gia. Khi Trần Ninh An không hiểu được định phản bác thì cậu tiếp lời, nhà họ Hạ không đơn giản như bề ngoài, cậu tin tôi lần này.
Hạ Nam đã nói vậy cô sẽ để cô ta được như mong ước của mình, nghe cái giọng điệu khốn nạn của cậu ta gả vào nhà họ Hạ không phải là nơi tốt.
Hai người không tiếp tục nói, tự nhiên nói chuyện phiếm như thân quen đã lâu, Trần Ninh An không phải là người dễ tin tưởng ai đấy nhưng Hạ Nam mang lại cho cô cảm giác đáng để dựa vào.
“Tôi lên phòng cậu được chứ?”
Trần Ninh An nhíu mày, để con trai vào phòng cũng không tiện lắm
“Lên phòng con gái không lịch sự lắm đâu.”
Hạ Nam nhếch môi nở nụ cười: “Cậu không cảm thấy lát nữa chúng ta bất ngờ đi xuống sẽ cho họ một niềm vui khó nói thành lời sao.”
Trần Ninh An nghĩ thấy cũng đúng, hai người là bạn bè không làm gì mờ ám liền để cậu lên phòng.
Cô đi phía trước dẫn đường, tưởng tượng khuôn mặt họ khi nhìn thấy cô sẽ ngạc nhiên tới mức nào liền hưng phấn hơn.
Không phải cậu muốn cho mấy người kia kinh hỉ, đơn thuần lấy bừa lý do để danh chính ngôn thuận vào phòng cô.
Không biết phòng cô sẽ có dáng vẻ gì đây.
Hạ Nam đi phía sau lưng cô, cả khuôn mặt lộ rõ vẻ đã lừa được tiểu cô nương nhưng cô không biết còn cảm kích hắn. Truyện Ngược
Nhóc con dễ dụ như vậy, sau này cậu phải chú ý hơn.