E&B: Strangers Ex
Thuỷ Ân Hi nói qua cho Thuỷ Ân Trạch, Thuỷ Ân Trạch lập tức nói lại cho Diêm Thiếu Liệt, mà lúc này Diêm Thiếu Liệt cũng đã biết được chuyện Diêm Thiếu Kiệt tiếp xúc với người của Cố gia.
Khi Diêm Trí Viễn điều tra cũng rất khó khăn, Hậu Dương đối với việc mình có thể giao thiệp với người của tứ đại gia tộc rất đắc ý, theo lý mà nói thì hắn ước gì người ta biết đến. Nhưng hắn về chuyện này thì hắn lại vô cùng thấp điệu, bởi vì hắn biết thanh danh trong giới thương nghiệp của mình không tốt, cho nên hắn cũng rất sợ người khác vịn vào việc này nói bậy, ảnh hưởng đến mối quan hệ bạn bè của hắn.
Diêm Thiếu Liệt vừa mới biết được Diêm Thiếu Kiệt tiếp xúc với người Cố gia thì đã nhận được điện thoại của Thuỷ Ân Trạch, anh còn đang suy nghĩ Diêm Thiếu Kiệt tìm Cố gia làm gì? Thì ra là có chuyện như vậy, điều này cũng giải thích được những chuyện khó hiểu trước đó.
“Xem ra ông anh này của tôi là muốn cùng tôi chia công lao.”
“Thiếu gia, ngài định làm thế nào?”
Ngón tay của Diêm Thiếu Liệt gõ nhẹ trên bàn làm việc, “Không vội, bên Cố gia có Ân Hi sẽ không có chuyện gì, không có Cố gia ủng hộ là đã định trước chuyến đi này của anh ta là vô dụng.” Phần tự tin này của anh không phải là vô cớ, bởi vì vợ vừa mới nói trong điện thoại là Ân Hi đứng về phía anh.
Thời gian này Diêm Thiếu Liệt lại một lần nữa cảm thán mình tìm được một người vợ quá tốt, đồng thời anh cũng nghĩ đến nếu anh không có mối quan hệ của vợ, Ân Hi giúp Diêm Thiếu Kiệt sẽ là kết quả gì? Nhất định là kết quả bản thân anh không muốn nhất.
Diêm Thiếu Liệt đang suy nghĩ thì đột nhiên điện thoại vang lên, không phải là số điện thoại quen, “Ngài khoẻ!”
“Khoẻ cái gì khoẻ? Anh tôi, nam nhân của tôi giúp anh, anh cũng phải tỏ vẻ một chút chứ?” Vừa nghe được âm thanh cùng giọng điệu của đối phương, Diêm Thiếu Liệt liền biết đây là cậu em vợ, hơn nữa nghe lời này là muốn thu lợi tức.
Anh cười nói: “Anh không có nghe Ân Trạch nói qua chuyện này.”
Thuỷ Ân Hi vừa nghe thì cười nhạo nói: “Thôi, anh chớ có giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt, anh của tôi chưa nói thì để em vợ tôi đây mở miệng, anh nói xem nên thế nào đây?”
Thuỷ Ân Hi nói lời này cũng là có ý tứ muốn kết giao cùng Diêm Thiếu Liệt, cậu đã nhìn ra anh hai mình đời này đại khái là giao cho người đàn ông này, nếu đã nhất định là vậy, cậu cũng nên có mối quan hệ tốt cùng Diêm Thiếu Liệt một chút, ít nhất là không để cho anh hai cảm thấy khó xử. Đương nhiên, tiền đề là Diêm Thiếu Liệt phải đối xử tốt với anh cậu, nếu anh ta dám cô phụ anh hai thì đừng trách cậu ra tay độc ác.
Quả nhiên Diêm Thiếu Liệt nghe được lời nói của cậu lập tức vui vẻ, Diêm Trí Viễn với Tô Nguyên cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng vui đến ngớ ngẩn của thiếu gia nhà mình, cho nên vô cùng bình tĩnh đứng ở một bên, Diêm Thiếu Liệt vui vẻ xong mới nói: “Chuyện này không thành vấn đề, nói đi, các người muốn đầu tư vào bao nhiêu?” Anh đáp ứng sảng khoái như thế khiến cho Thuỷ Ân Hi thật bất ngờ, cậu cũng không nghĩ tới đứa em vợ này lên tiếng lại có giá trị như thế.
Anh hào hóng, Thuỷ Ân Hi làm việc cũng hết sức biết điều, tuy biết Á Mỹ quốc tế khẳng định là nguồn lợi ổn định không sợ bù tiền, nhưng tổng đầu tư dự án cũng đã đạt thành định mức, rất nhiều nguồn tài chính ngược lại không có cách nào giải thích, cho nên bọn họ chỉ đầu tư vào hai triệu, hơn nữa là dùng danh nghĩa Tần thị đầu tư. Việc này Diêm Thiếu Liệt cùng Tần Hiếu Luân và Thuỷ Ân Hi một lần nữa tiến hành âm thầm hợp tác, mà Cố Quân Suất cũng đã thông báo cho Diêm Thiếu Kiệt bởi vì Cố thị có dự án mới cần làm, cho nên tạm thời không có cách nào bỏ ra nhiều vốn tham gia dự án Á Mỹ quốc tế.
Đối với việc này Diêm Thiếu Kiệt vốn là nắm chắc, đột nhiên Cố Quân Suất thông báo như vậy khiến anh ta sửng sốt nửa ngày, một lúc lâu sau mới phục hồi lại tinh thần. Nhưng bất kể anh ta hỏi Cố Quân Suất thế nào, Cố Quân Suất cũng cắn chết sẽ không tham dự đầu tư. Diêm Thiếu Kiệt còn tưởng là có lẽ do Cố Quân Suất có vấn đề, trong lời nói còn tỏ ý nếu Cố Quân Suất thúc đẩy được, tự nhiên sẽ không thiếu chỗ tốt cho cậu ta. Nhưng Cố Quân Suất đã bị “chị dâu” dạy dỗ nên cậu đã đem Diêm Thiếu Kiệt trở thành kẻ địch, kẻ địch của nam nhân của anh hai của chị dâu là kẻ thù của chị dâu, kẻ địch của chị dâu chính là kẻ địch của anh hai, mà kẻ địch của anh trai tất nhiên cũng là kẻ địch của mình, Cố Quân Suất đặt điện thoại xuống dưới không khỏi cảm khái, mạng lưới hệ thống quan hệ thông gia này thật khổng lồ mà!
[ Ex: đọc cái mối quan hệ kẻ địch này dễ điên thật =]] ]
Diêm An Quân sau khi nghe được tin tức cũng thực thất vọng, Cố thị không tham dự thì các nhà khác trên cơ bản không có đất diễn, trong khoảng thời gian này ông ta cũng đi tìm một ít bạn bè, mọi người đối với hạng mục này rất có hứng thú, cũng hiểu được lợi nhuận tương lai sẽ rất lớn, nhưng Diêm thị yêu cầu nguồn vốn khởi điểm rất cao.
Khoản vốn đầu tư hai triệu đối với rất nhiều xí nghiệp mà nói cũng không tính nhiều, nhưng hiện tại các công ty lớn đều có một cái bệnh chung, đối ngoại có thể công bố tài sản có bao nhiêu triệu, nhưng để cho bọn họ có thể xuất ra con số dư thì rất nhiều xí nghiệp không lấy ra nổi. Có thể xuất ra một ngàn tám trăm vạn đã là không tệ, vốn lưu động thiếu giống như đã trở thành bài diễn của rất nhiều xí nghiệp.
Diêm Thiếu Kiệt vốn đang muốn nói với Diêm An Quân để ông ta đi tìm vài người bạn thân, kết quả nghe Diêm An Quân nói cũng vô cùng thất vọng, nhưng anh ta thật sự không cam lòng chịu thua như vậy. Không thể không nói rất nhiều người vì thành công có thể đã không biết đến cảnh giới xấu hổ, ví dụ như Diêm Thiếu Kiệt!
Anh ta cư nhiên đem chủ ý đánh tới Thu Đình Nhã, tập đoàn Thu An kinh doanh không tồi, hơn nữa thực lực không tầm thường cho nên nếu bọn họ tham dự thì không thành vấn đề. Nhưng quan trọng là làm thế nào để mở miệng, anh ta không có khả năng đi tìm Thu Đại Đồng, về phần Thu Đình Nhã thì anh ta cũng không mở miệng được. Vì vậy vấn đề này phải giao cho Diêm An Quân, mà Diêm An Quân nghe được ý tưởng của con trai lại cảm thấy rất khá, chẳng qua là mở miệng không tiện lắm thôi. Nhưng vì lợi ích vì công ty và vì con trai, có khó hơn cũng làm được.
Thu Đình Nhã đã sớm biết chuyện Diêm Thiếu Liệt thực hiện dự án Á Mỹ quốc tế, ở nhà bọn họ cũng thường xuyên thảo luận chuyện này, Thu Đại Đồng cũng nói qua. Nàng còn muốn phải giúp A Liệt một phen, để Thu An lấy ra vài triệu đầu tư một chút, nhưng vừa nghĩ đến lý do A Liệt từ chối tiếp nhận Thu An, nàng liền đè lại suy nghĩ này. Nhưng nàng trăm triệu lần không ngờ được Diêm An Quân lại dám mở miệng yêu cầu chuyện này với mình.
Trong lòng mặc dù tức giận nhưng nàng vẫn tươi cười nói: “An Quân, anh có biết tuy rằng ba ba để em nắm rõ chuyện kinh doanh của Thu An, nhưng không hề có dự định giao Thu An vào tay em. Hơn nữa em cũng không có kinh nghiệm quản lý xí nghiệp, chuyện này em chỉ có thể giúp anh đề cập trước mặt ba ba, về phần ông có đáp ứng hay không thì em không dám cam đoan.”
Thật sự Diêm An Quân mở miệng nói cũng rất khó xử, nghe Thu Đình Nhã nói vậy thì trong lòng cũng vơi đi một nửa, Thu Đại Đồng sẽ đồng ý sao? Đáp án hết sức rõ ràng, “Đình Nhã, anh biết là anh có lỗi với em, nhưng chuyện này đối với anh rất là quan trọng, anh… “
Thu Đình Nhã ngắt lời ông ta, “An Quân, anh không cần nói em cũng hiểu được, nếu như em đã nói vậy thì tất nhiên em sẽ giúp anh, chúng ta là vợ chồng, phải dắt tay nhau đi cả đời, nhưng ba ba…”
Nhìn biểu tình khó xử của Thu Đình Nhã, Diêm An Quân khẽ cắn môi nói: “Anh biết, anh cũng thật sự là không có cách nào, Đình Nhã, bên phía ba ba cần có em hao chút tâm tư.”
Thu Đình Nhã hạ xuống mi mắt che lấp oán hận chợt loé qua rồi biến mất, thay vào đó là thái độ ôn hoà thanh nhã tươi cười nhìn về phía Diêm An Quân, “Được, em sẽ giúp cho anh, anh yên tâm, nhưng mà việc này không thể nào vội được, anh cũng biết tính tình của ông mà, em phải chậm rãi khuyên nhủ.”
Nghe được lời của nàng, Diêm An Quân tâm tình vui sướng đến mức không thể hình dung được, tuy sốt ruột, nhưng để khuyên nhủ ba vợ thì không thể vội được, một chút không tốt sẽ làm mất đi cơ hội, “Tốt, chỉ cần ba vợ có thể đáp ứng thì không cần vội vã.” Thu Đình Nhã cười cười không nói gì thêm.
Diêm Thiếu Liệt cũng không biết chuyện này, Thu Đình Nhã cũng không nói dự tính cho anh, mấy ngày kế tiếp nàng thật sự thường xuyên về nhà mẹ đẻ, nhưng về làm gì thì những người khác không biết, hơn nữa nàng có đến vài ngày không về nhà ăn cơm tối. Hôm nay nàng ở nhà, lão thái thái liền hỏi: “Đình Nhã con, gần đây sao con về nhà mẹ đẻ thường xuyên vậy? Có phải có chuyện gì rồi không?”
“Mẹ, An Quân có một số việc muốn ba ba hỗ trợ.”
Nàng biết không cần nhiều lời người trong nhà cũng hiểu được lời này có ý gì, quả nhiên nghe nàng nói vậy lão thái thái lập tức hỏi: “Là chuyện gì?” Thu gia đối với con trai út có bao nhiêu ý kiến dĩ nhiên bà cũng biết, sao bây giờ lại muốn đi nhờ nhà người ta giúp đỡ rồi?
Thu Đình Nhã không nói lời nào nhưng liếc mắt nhìn Diêm An Quân một cái, Diêm An Quân lập tức nói: “Mẹ, là chuyện của công ty, mẹ không am hiểu nên đừng hỏi.”
Lão thái thái nghe lời này liền không cao hứng, “Con nói vậy là có ý gì? Ta tử lúc trẻ còn ở Diêm thị dốc sức con còn chưa biết ở đâu đâu?” Lão gia tử nghe xong lời của con trai út đã muốn mở miệng, kết quả nghe lão thái thái nói liền nở nụ cười.
“Mẹ, con không có ý đó, là…”
Lão thái thái trừng mắt nói: “Vậy con có ý gì? Con nói đi, muốn nhờ ba ba Đình Nhã hỗ trợ cái gì?”
Diêm An Quân có chút do dự nói hay không nói, dù sao lão gia tử và A Liệt còn ở đây, nhưng không nói lại không được. Lão thái thái cái gì cũng tốt, chỉ là một chút chuyện một khi bà biết được phải tìm hiểu thật rõ ràng nếu không sẽ không chịu bỏ qua.
Diêm An Quân nhìn về phía Thu Đình Nhã lại thấy người đang ăn canh không có nhìn mình, ông ta nhìn thoáng qua Diêm lão gia tử mới nói: “Dự án Á Mỹ quốc tế còn thiếu một phần tài chính, A Liệt đã dốc hết lực như vậy, con cũng muốn giúp sức cho nên mới… “
Ông ta còn chưa nói xong đã nhìn thấy mặt lão gia tử âm trầm đáng sợ, Thu Đình Nhã hợp thời mở miệng nói: “Ba, An Quân cũng là có ý tốt muốn giúp A Liệt, con cũng đã nói cho ba ba, nhưng mà ông còn phải suy xét một chút.”
Diêm lão gia tử nhìn về phía nàng nói: “Đình Nhã, đừng để cho ba ba con phải khó xử, tài chính dự án này đã đầy đủ rồi.”
“Ba…”
Lão gia tử tức giận liếc mắt nhìn Diêm An Quân, “Con có năng lực thì tự mình đi kéo tài chính, tìm ba vợ con thì có bản lĩnh gì? Muốn tìm thì con tự tìm lấy chứ đừng tìm Đình Nhã.”
Thu Đình Nhã nhẹ nhàng lau miệng, trên mặt biểu lộ ôn hoà tươi cười: “Ba, con cũng đã nói chuyện với ba con rồi, hiện tại lại nói ông đừng đi quản chuyện này thì ông sẽ nghĩ như thế nào? Ba ba con vẫn có chút ý kiến với An Quân, nếu để anh ấy đi thì không thích hợp. Không sao đâu, ba cứ coi như là con vì A Liệt giúp Diêm thị là được rồi.”
Nghe con dâu nói như vậy lão gia tử cũng không tiện nói nữa, nhưng ông càng đối với Diêm An Quân bất mãn hơn. Từ đầu đến cuối Diêm Thiếu Liệt với Diêm Thiếu Kiệt một câu cũng không nói, các trưởng bối nói chuyện hai người đều nghe rõ, Diêm Thiếu Kiệt nghe Thu Đình Nhã nói vậy khoé miệng hơi cong lên, mà Diêm Thiếu Liệt thì vẫn chăm chú gắp đồ ăn, hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới, giống như là chuyện bọn họ đang nói không có chút xíu gì liên quan đến anh.
Thậm chí sau đó Diêm Thiếu Liệt cũng không đi hỏi Thu Đình Nhã, tuy không biết nhị thẩm định làm gì, nhưng anh có thể khẳng định, nhị thẩm tuyệt đối sẽ không giúp nhị thúc. Huống chi nhị thúc vẫn luôn nhìn chằm chằm mình, anh căn bản không đem chuyện này coi trọng, nên làm gì thì làm đó, mỗi ngày vẫn công tác như bình thường.
Quay phim quảng cáo của Thuỷ Ân Trạch đã đi gần đến hồi kết, gần đây có chút scandal cùng tin tức bát quái truyền ra, nhân vật chính là Thuỷ Ân Trạch với Phùng Thiên Hâm. Nói hai người ở trường quay ái muội như thế nào, thường xuyên lén lút hẹn hò ăn cơm, Thiên Hâm tỷ đối với đàn em Thuỷ Ân Trạch chiếu cố ra sao. Mà để cho Diêm Thiếu Liệt tức giận nhất chính là có tin tức dám nói quan hệ giữa anh và Thuỷ Ân Trạch dần phai nhạt, nghi ngờ vì scandal Thuỷ Ân Trạch và Phùng Thiên Hâm mà tức giận.
Nếu như nói mấy tin tức khác thì anh có thể không thèm quan tâm, nhưng tin tức này động đến điểm mấu chốt của anh, cùng ngày nhìn đến tin tức này Diêm Thiếu Liệt lập tức khoa trương đến trường quay thăm Thuỷ Ân Trạch. Thời gian nghỉ giữa buổi của Thuỷ Ân Trạch cả hai cùng ngồi chung một chỗ thân mật uống cà phê, trong lúc này tuy Phùng Thiên Hâm tìm bọn họ nói chuyện phiếm, nhưng đối thoại giữa hai người lại không để cho Phùng Thiên Hâm chen miệng vào được, sau lại mặt mày không cam chịu bỏ đi. Chờ đến khi quay phim chấm dứt, Diêm Thiếu Liệt càng là công khai nắm tay Thuỷ Ân Trạch rời đi, đối với các phóng viên chụp ảnh minh tinh với các loại phỏng vấn đều hào phóng đáp lại và mỉm cười. Mà sắc mặt Thuỷ Ân Trạch vẫn luôn là nàng dâu xấu hổ ửng đỏ đi theo phía sau Diêm Thiếu Liệt.
Đợi đến khi lên xe Thuỷ Ân Trạch mới hỏi: “Anh xem mấy tin tức đó?” Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, hành vi của anh khác thường như vậy Thuỷ Ân Trạch sao lại đoán không ra nguyên nhân, “A Liệt, những ảnh chụp ái muội đó đều là đạo diễn yêu cầu quay phim, em không biết là bị chụp lại, mà ăn cơm là Phùng Thiên Hâm mời mọi người cùng nhau ăn, em cũng không hiểu vì sao lại biến thành hai người cùng ăn. Còn về chuyện chiếu cố, cô ta đúng là đối với em rất chiếu cố, nhưng tất cả nghệ sĩ cùng cô ta hợp tác đều được chiếu cố, em…”
“Vợ, anh tin tưởng em.”
Thuỷ Ân Trạch sửng sốt bĩu môi nói: “Tin tưởng còn để em nói nhiều như vậy.”
Diêm Thiếu Liệt cười cười, “Anh vừa rồi là suy nghĩ chuyện khác.”
“Chuyện gì?”
“Anh đang nghĩ scandal lần này người đứng phía sau là ai?” Diêm Thiếu Liệt đã cùng Đường Tống đánh tiếng, Ấn Tượng sẽ tận lực không an bài scandal cho Thuỷ Ân Trạch, mà Trí Viễn đã sớm xếp người nhìn chằm chằm Phùng Thiên Hâm, chuyện lần này không phải do Phùng Thiên Hâm an bài.
Nghe được anh nói, Thuỷ Ân Trạch cười nhạo: “Chạy không thoát người đàn bà Phùng Thiên Hâm.”
Diêm Thiếu Liệt cũng chưa nói cho y biết anh đã an bài người theo dõi Phùng Thiên Hâm, cho nên anh cũng không phủ nhận hay đồng ý với Thuỷ Ân Trạch, “Không có việc gì, ngày mai các báo đều đưa tin hai chúng ta đều ân ái vô cùng.”
Thuỷ Ân Trạch nhếch lên khoé miệng, y đang muốn nói là khi nhìn đến tin tức nói hai người tình cảm phai nhạt trong lòng cũng là khổ sở, tuy biết không phải như vậy, nhưng y không quen những ánh mắt đồng tình hay vui sướng khi người gặp hoạ. Hôm nay Diêm Thiếu Liệt xuất hiện không thể nghi ngờ là đã đánh vỡ hết mọi scandal, điều này khiến y vô cùng vui vẻ.
Đưa Thuỷ Ân Trạch đi đến dưới lầu, Diêm Thiếu Liệt mới nói: “Anh đã bảo Tô Nguyên tìm phòng ở thích hợp, ở khu mở rộng Bắc Sơn có một nơi thích hợp, có hai tầng gồm nhà ở bốn hộ hiện tại đều trống. Nhưng mà có một tầng đã từng có người ở, một tầng thì mới. Hôm nào mang theo ba mẹ vợ cùng đi xem, thấy thích hợp thì chúng ta mua luôn, ở gần vừa có thể thuận tiện chăm sóc ba mẹ vừa có không gian riêng độc lập, em thấy được không?”
“Được, nghe theo anh.” Diêm Thiếu Liệt nói một đống, vợ nhà mình chỉ trả lời một câu, nhưng mà như thế khiến cho anh hết sức hài lòng, kéo người qua hôn một cái mới để cho người ta xuống xe.
Nhìn thấy Thuỷ Ân Trạch vào trong thang máy anh mới khởi động xe chuẩn bị rời đi, đột nhiên có người từ bụi cỏ bên cạnh vọt ra, lập tức chắn trước xe của anh. Tuy xe vừa mới khởi động vẫn còn nằm trong phạm vi an toàn, nhưng Diêm Thiếu Liệt vẫn theo bản năng đạp phanh gấp, quay cửa kính xe hạ xuống anh tức giận quát: “Làm cái gì?” Ngay sau đó anh qua cửa sổ xe nhìn thấy rõ mặt người, nhìn xong anh không nhịn được ném cho cái xem thường.
“Anh Diêm.” Ngăn cản xe Diêm Thiếu Liệt không phải là ai khác, mà là người anh gặp ở trong trung tâm thương mại thời gian trước, Thuỷ Linh Lung.
“Thuỷ tiểu thư, tôi cùng cô không có quen thuộc lắm, thỉnh xưng hô gọi tôi là Diêm tiên sinh hoặc Diêm thiếu.” Anh nhớ rõ lần trước ở trung tâm thương mại người này gọi mình là Diêm tiên sinh, sau đó bọn họ căn bản không hề gặp nữa, như thế nào tự nhiên trở nên thân thuộc vậy?
“Em cũng là người của Thuỷ gia sao lại cùng anh không quen?
Diêm Thiếu Liệt lười cùng cô ta lý luận, chỉ nói: “Phiền cô nhường đường một chút, tôi rất bận.”
“Em có thể nói với anh vài câu không?”
Nhớ tới lời dặn dò của vợ nhà mình, anh lập tức cự tuyệt: “Tôi vẫn là câu nói kia, tôi với Thuỷ tiểu thư không quen biết, không có gì để nói, ngại ngùng.”
Nhìn thấy Diêm Thiếu Liệt muốn đi, Thuỷ Linh Lung kiên quyết che ở trước mặt xe, một bộ nếu hôm nay anh không nói chuyện với tôi thì đừng hòng chạy đi. Lúc này Diêm Thiếu Liệt xem như hiểu được lời dặn dò của vợ mình, người này đúng thực giống như sâu lông, không cắn người không chịu buông.
Diêm Thiếu Liệt tức đến khó thở nói: “Cô có chuyện gì thì nói nhanh lên.” Lúc này tâm tình đang có bao nhiêu tốt cũng bị chọc điên lên.
Thuỷ Linh Lung lại giống như căn bản không nhìn ra Diêm Thiếu Liệt tức giận, ngược lại bày ra bộ dáng ngượng ngùng nói: “Em, em lần đầu tiên nhìn thấy anh đã cảm thấy anh thật đẹp trai, anh lại rất ôn nhu, em, em thích anh.”
Cô ta bày ta bộ dáng như vậy khiến Diêm Thiếu Liệt chỉ muốn nôn, “Người tôi thích là Ân Trạch, cô nói hết rồi chứ gì, nhường đường.”
Thuỷ Linh Lung như không thể tin được, nói: “Anh sao có thể nhẫn tâm như vậy? Em là một thiếu nữ đã nói đến như vậy, anh chẳng lẽ không thấy cảm động sao? Anh sao lại có thể cự tuyệt em chứ?”
Diêm Thiếu Liệt nhướng mày, không kiên nhẫn nói: “Cô nghe có hiểu không? Người tôi thích là Ân Trạch.”
Thuỷ Linh Lung bị thái độ của anh kích thích, gào lên: “Anh ta có gì tốt? Ở cái nơi như giới giải trí này thì có ai là trong sạch, trước kia vì muốn nổi tiếng anh ta liền cùng Tiếu Thải làm scandal, hiện tại lại thông đồng đê tiện với Phùng Thiên Hâm, loại như vậy là tiện nhân, anh ta không xứng với anh.”
Diêm Thiếu Liệt đẩy cửa mạnh ra bước xuống xe, đi đến chỗ Thuỷ Linh Lung kéo cô ta qua một bên, lạnh lùng nói: “Tôi cảnh cáo cô, bớt nói xấu Ân Trạch, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí với cô, ngàn lần chớ xem tôi là loại người tốt, tôi không phải có thói quen không đánh phụ nữ đâu.” Nói xong hung hăng ném cô ta qua một bên, Thuỷ Linh Lung vốn mang giày cao gót lại bị đàn ông cao to như Diêm Thiếu Liệt ném, bất cẩn một xíu đã ngã lăn quay ra ven đường. Diêm Thiếu Liệt không thèm nhìn cô ta một cái, lên xe lập tức rời đi.
Mà Thuỷ Linh Lung ngồi dưới đất rõ ràng bị doạ sợ, cô ta chưa từng thấy qua một mặt lạnh lùng như vậy của Diêm Thiếu Liệt, cô ta chỉ luôn nhìn thấy một quý công tử ôn nhu, cô ta thích anh, giống như cô ta đã nói là lần đầu tiên gặp đã thích anh. Nhưng cô ta không có cơ hội được tiếp cận, thậm chí lúc Diêm thị tuyển người cô ta còn đi phỏng vấn, kết quả người ra đối với bằng cấp trung học như cô ta dĩ nhiên chướng mắt.
Thuỷ Linh Lung suy nghĩ rất nhiều biện pháp nhưng không có thành công tiếp cận Diêm Thiếu Liệt, bởi vì những nơi Diêm Thiếu Liệt đến cô ta còn không thể vào được, một số hội quán không có thẻ thành viên căn bản không cho vào, mà phí làm những cái thẻ thành viên đó cao đến doạ người. Cuối cùng thật sự không có biện pháp cô ta mới đến dưới lầu Thuỷ Ân Trạch canh chờ người. Hôm nay đã là ngày đợi thứ ba đợi liên tục, không ngờ hôm nay cô ta đã chờ được người, nhưng Thuỷ Linh Lung không hiểu tại sao kết quả lại như vậy, nhìn thấy xe đi xa cô ta mới dám khóc thành tiếng…
Mà Diêm Thiếu Liệt rời đi vốn sau đó gọi điện thoại cho Thuỷ Ân Trạch, nhưng nghĩ lại vẫn thôi. Dạng thiếu nữ như Thuỷ Linh Lung sẽ không nghĩ đến mấy chuyện tự sát, còn về chuyện cô ta nói về Tiếu Thải thì anh đã sớm biết, đó là do Ấn Tượng sắp xếp lăng-xê. Mà thời điểm đó Thuỷ Ân Trạch chỉ là người mới, quả thật cần phải có scandal để nâng cao mình nổi tiếng và phơi bày bản thân trước công chúng, đây là thủ đoạn được rất nhiều người mới sử dụng.
Bất quá chuyện Thủy Linh Lung này vẫn là nhắc tỉnh cho anh, scandal lần này vẫn chưa tìm được người đứng sau. Có lẽ hiện tại anh đã biết nên điều tra theo hướng nào, nghĩ vậy liền lấy điện thoại gọi cho Diêm Trí Viễn.