• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

image

Edit: Liast

Beta: Strangers Ex

Thủy Ân Trạch không đồng ý tạo scandal với Tiếu Thải, công ty cũng không dám tự tiện làm chủ, cuối cùng quyết định để cho Thủy Ân Trạch và Tiếu Thải là đóng chính trong một bộ phim, tất nhiên bộ phim này còn có Đường Cảnh, một bộ phim với nội dung cẩu huyết hai nam giành một nữ. Lúc sau Thủy Ân Trạch nghe Tiểu Đinh kể lại, công ty để Đường Cảnh và Tiếu Thải tạo scandal, Thủy Ân Trạch cũng không hỏi nhiều, dù sao không cần tạo scandal với mình là được.

Có lẽ công ty hiểu được Thủy Ân Trạch không quá nguyện ý đóng bộ phim này, nhưng lại không muốn làm khó công ty, vì thế nên đã bảo biên kịch sửa lại kịch bản diễn thành một bộ phim nói về các chàng trai, vai thứ ba thứ tư đều là người mới trong công ty, mà Tiếu Thải cuối cùng cùng một chỗ với Đường Cảnh người đóng vai nam thứ hai. Tuy nói y diễn vai nam chính, nhưng diễn cùng với Tiếu Thải không nhiều lắm, hơn hết tuyệt đối không có cảnh diễn thân mật, ngay cả ôm hay thậm chí nắm tay chẳng hạn đều không có, Thủy Ân Trạch nháy mắt mấy cái nghĩ thầm quả nhiên là phim về các chàng trai nha!

Nhưng mà thật ra y có một chút tò mò, rốt cuộc là vị phú thương nào có mặt mũi lớn như vậy, làm cho công ty hao hết tâm tư giúp Tiếu Thải trải đường, phải biết rằng Công ty Ấn tượng ở giới giải trí là công ty lớn đứng nhất nhì. Cao tầng không dám làm khó y là do có Diêm Thiếu Liệt, nhưng bọn họ dốc sức nâng như vậy rõ ràng không phải vì Tiếu Thải diễn xuất tốt, thời buổi này giới giải trí cái gì cũng thiếu, thế nhưng không thiếu là diễn viên biết diễn. Nói Tiếu Thải lớn lên đúng thật rất khá, trên mặt cũng đụng dao kéo không ít, bây giờ nhan sắc rất đẹp, nhưng mà giới giải trí này chưa bao giờ thiếu người đẹp, nhất là người đẹp nhân tạo.

Thuỷ Ân Trạch biết chắc chắn người sau lưng của Tiếu Thải rất có thực lực, bằng không công ty sẽ không ra sức như vậy, nhưng mà y chỉ suy nghĩ, mà không hỏi thăm cái gì, dù sao việc này không liên quan đến mình, vẫn nên ít gây rắc rối.

Không biết Tiếu Thải có phải là loại người khiến cho người khác chán ghét hay không, mà ngày đầu tiên cô ta và Đường Cảnh quay phim hai người đã ầm ĩ ở phim trường. Thủy Ân Trạch căn bản không đi tới chỗ bọn họ xem náo nhiệt, Tiểu Đinh đi hỏi thăm một chút mới biết được, nghe nói trước đó Tiếu Thải hình như cảm xúc không được tốt lắm, sau lại vẫn không chịu đọc kịch bản, hôm nay trước lúc quay phim cô ta mới lấy kịch bản ra xem.

Loại tình huống này dẫn tới hậu quả chính là đến lúc quay phim Tiếu Thải thường xuyên quên lời thoại, nói sai lời thoại, hiện trường không ngừng nghe tiếng đạo diễn hét lên “Cắt “, mà Đường Cảnh diễn với cô ta một lần lại một lần diễn lại. Tính tình Đường Cảnh xem như khá tốt, trao đổi với đạo diễn là để cho Tiếu Thải xem lại lời thoại lần nữa, kết quả khi Tiếu Thải nghe được thì mất hứng, cô ta cho rằng Đường Cảnh đây là chê cô ta phiền toái, bởi vì mỗi lần diễn lại đều là cảnh diễn của cô ta với Đường Cảnh.

Ban đầu Đường Cảnh là có ý tốt, bị Tiếu Thải nói ý tốt của mình thành lòng lang dạ thú như thế, lập tức làm cho phát hỏa, hai người lúc ấy liền ầm ĩ lên, hơn nữa ầm ĩ còn rất lớn, đoàn phim nhiều người như vậy cũng khuyên can không được, cuối cùng vẫn là đạo diễn và nhà sản xuất tiến lên khuyên giải hai người mới xem như là ngừng lại.

“Trạch ca, anh nói xem Tiếu Thải kia là lên cơn điên gì? Đường Cảnh người ta là ý tốt cô ta còn không biết tốt xấu.” Tiểu Đinh hỏi thăm xong trở về nói với Thủy Ân Trạch.

“Rãnh rỗi không có việc gì, không cần để ý tới cô ta.”

Tối về nhà Diêm Thiếu Liệt nghe Thủy Ân Trạch kể bát quái ở trường quay liền cười, “Đó chỉ mới là ngày đầu tiên mà đã có nhiều chuyện như vậy? Đoàn phim của bọn em sau này còn có thể yên ổn sao?”

Thủy Ân Trạch rửa nho xong bưng ra đút cho Diêm Thiếu Liệt ăn, “Mặc kệ cô ta yên tĩnh hay không, dù sao trừ bỏ lúc quay phim em đều cách cô ta xa xa, cô ta muốn ầm ĩ cỡ nào cũng được.”

“Vợ yêu, nếu không anh bảo Trí Viễn sắp xếp vài người ở cạnh em.”

Thủy Ân Trạch lắc lắc đầu nói: “Không cần, cô ta có ầm ĩ thì thì cũng chỉ là phụ nữ, làm được cái gì nguy hiểm sao? Với cả bên cạnh em còn có Tiểu Đinh mà? Anh đừng xem cậu nhóc đó vừa gầy lại nhỏ, rất thông minh đấy.”

“Được rồi, nhưng mà có chuyện gì trước tiên em phải nói cho anh, biết không?”

Thủy Ân Trạch cầm lấy một trái nho nhét vào miệng Diêm Thiếu Liệt, “Đã biết, anh cứ dong dài giống hệt mẹ em.”

Nghe y nói, Diêm Thiếu Liệt biến đổi thành vẻ mặt rất chi là đáng thương hỏi: “Vợ yêu à, em chê anh phiền sao?”

Thủy Ân Trạch nhéo nhéo hai má Diêm Thiếu Liệt nghĩ thầm làn da này so với mình tốt hơn, “Em sao lại chê anh phiền? Em ước gì Diêm Nhị thiếu mỗi ngày bởi vì chuyện của em mà phiền não, mở mắt nhắm mắt tất cả đều là chuyện của em, tâm tâm niệm niệm trong lòng đều là chuyện của em, tốt nhất vĩnh viễn trong lòng đều chỉ có một người là em thôi!”

“Thật?” Nhìn thấy chớp sáng trong mắt Diêm Thiếu Liệt, Thủy Ân Trạch cười híp mắt gật đầu, “Thật.” Sau khi nói xong liền hôn lên môi Diêm Thiếu Liệt.

Diêm Thiếu Liệt là người trọng sinh, biết mọi thứ trước mắt đối với anh có bao nhiêu là thực, cho nên đặc biệt quý trọng, nhất là với Thủy Ân Trạch, anh hận thật sự không thể mỗi ngày để trong túi mang theo bên mình. Nhưng hắn biết Thủy Ân Trạch có sự nghiệp của mình, không có khả năng mỗi ngày đều vây quanh anh. Cho nên anh thầm nghĩ sẽ đối tốt với Thủy Ân Trạch hơn nữa nhưng có câu tốt quá hoá dở, có đôi khi anh nghĩ mình quan tâm nhiều quá, Thủy Ân Trạch có thể chê anh rất phiền không?

Nhưng mà ngày hôm nay nghe Thủy Ân Trạch nói xong, anh có thể yên tâm. Hiển nhiên đối với sự quan tâm của mình, vợ mình rất là hưởng thụ, không biết nếu mình quan tâm càng quá mức một ít vợ yêu sẽ nghĩ như thế nào đây?

Bởi vì tối hôm qua Thủy Ân Trạch thổ lộ bằng cách khác mà bị nam nhân nhà mình mãnh mẽ thương yêu một hồi, cho nên ngày hôm sau thắt lưng không được thoải mái lắm, lúc Tiểu Đinh tới đón người thấy được Thủy Ân Trạch được Diêm Thiếu Liệt đỡ đi, trong tay Diêm Thiếu Liệt còn cầm nệm mềm, liền hiểu rõ là chuyện gì xảy ra.

Tiểu Đinh vội vàng cười ha ha chạy tới chào hỏi hai bọn họ, sau đó đưa tay tiếp nhận nệm mềm trong tay Diêm Thiếu Liệt, chờ sau khi Thủy Ân Trạch lên xe cậu nhóc ân cần đặt nệm êm mềm lót ở ngay sau thắt lưng Thủy Ân Trạch. Diêm Thiếu Liệt nhìn về phía Tiểu Đinh nhướng mày nghĩ cậu nhóc này rất có mắt nhìn biết cái gì nói cái gì không nha? Khó trách vợ mình nói người này thông minh, Tiểu Đinh cười híp mắt hướng Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu….

Không đến 11 giờ Diêm Trí Viễn liền từ bên ngoài trở lại, thấy trong tay anh ta mang theo mấy hộp giữ nhiệt, Tô Nguyên nhíu mi, “Thiếu gia đây là chuẩn bị buổi trưa đi đưa cơm cho vợ hửm?”

Diêm Trí Viễn gật gật đầu, “Mới vừa đi Thủy gia lấy, phần này là hai ta, đừng ăn hết một mình.”

Tô Nguyên nghe nói như thế lập tức nở nụ cười, “Lần đầu tiên là ngoài ý muốn, cậu có thể đừng nhớ mãi được không hả. “

Diêm Trí Viễn ném cho hắn cái liếc mắt, hiển nhiên đối với lời nói của hắn không quá tin tưởng. Tô Nguyên lười nói với anh ta nữa, nhưng mà mẹ vợ đại nhân của thiếu gia làm đồ ăn đúng thật là rất ngon.

Lúc Thủy Ân Trạch quay phim Diêm Thiếu Liệt thường xuyên đến ghé thăm, thấy phần cơm trưa của đoàn phim anh liền nhíu mày, tuy rằng Thủy Ân Trạch là diễn viên chính phần cơm cũng không tệ, nhưng Diêm Thiếu Liệt vẫn không vừa lòng. Vì thế ngày nào đó ở nhà mẹ vợ ăn cơm anh mở miệng đề nghị, lúc ấy Ninh Tử Mị nói cái này dễ thôi, mẹ làm xong cho Ân Trạch buổi sáng đi thì mang theo luôn.

Thủy Ân Trạch lại không đồng ý, chủ yếu là buổi sáng mang theo cho tới trưa, không nói giữa trưa ăn thì mùi vị không ngon, thời tiết bây giờ nóng như vậy thức ăn dễ bị hư. Sau đó Diêm Thiếu Liệt đã nghĩ đến trưa làm cơm, nhưng mà tiếp theo là vấn đề làm sao đưa cơm tới trường quay. Ban đầu có sẵn Thủy ba là người đưa cơm, nhưng Thủy ba là điển hình của mù đường, nghe nói lúc mới vừa đến đây ông rãnh rỗi xuống lầu đi dạo một vòng, kết quả tìm mãi không thấy đường về, còn để cho Ninh Tử Mị đi xuống lầu tìm người.

Những người khác trong nhà đều bận Diêm Thiếu Liệt liền xung phong nhận việc này, đương nhiên anh nói anh nhận nhưng cũng không thể mỗi ngày đều đưa cơm, chỉ có thể lúc anh không bận công việc mới đi. Mà gần đây bởi vì dự án Á Mĩ quốc tế tiến hành thuận lợi, công ty cũng không có nhiều việc lắm, cho nên anh có thể bớt thì giờ giữa trưa đi cho đưa cơm cho vợ.

Nhiệm vụ về nhà lấy cơm tự nhiên đã rơi vào trên người Diêm Trí Viễn, Ninh Tử Mị cảm thấy khá ngại, mỗi lần liền chuẩn bị nhiều thêm một phần cơm. Khi Diêm Trí Viễn dọn cơm ra ăn, Tô Nguyên phát hiện lập tức nói với Diêm Thiếu Liệt là Ninh Tử Mị làm cơm thơm cỡ nào, mình thấy Trí Viễn ăn cơm Ninh Tử Mị làm đều muốn chảy nước miếng, bày tỏ đủ vẻ là mình đây đang hâm mộ ghen tị. Diêm Thiếu Liệt nhìn trợ lý cật hoá của mình thật sự có chút đáng thương, khi về nhà đem chuyện này làm chuyện cười nói với người trong nhà, lúc ấy Ninh Tử Mị khi làm cơm sẽ làm thêm một phần nữa.

Sau lại mỗi lần Diêm Trí Viễn về lấy cơm đều mang theo phần cơm trưa của mình và Tô Nguyên hai người trở về, mà lần đầu tiên ăn cơm Ninh Tử Mị làm, Tô Nguyên có lẽ là bởi vì ăn quá ngon cũng có lẽ thực sự đói bụng, hắn ăn sạch luôn phần ăn của hai người, chờ Diêm Trí Viễn lúc trở về thì ngay cả hạt cơm cũng không còn. Sau này mỗi lần Diêm Trí Viễn đem cơm đến đều dặn dò Tô Nguyên một câu, “Đây là của hai ta, đừng một người ăn hết.”

Diêm Trí Viễn đưa cơm đến đây, Diêm Thiếu Liệt dặn dò vài câu liền mang theo hộp giữ nhiệt rời đi, vừa đi tới đại sảnh dưới lầu lại đụng phải Diêm Thiếu Kiệt chuẩn bị ra ngoài. Cảnh Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia đồng thời về sớm có thể thật hiếm thấy được, hơn nữa hai người hiển nhiên đều là biết đối phương muốn làm gì.

“Diêm gia Nhị thiếu gia còn đích thân đi phim trường đưa cơm? Có phải hay là hạ giá quá không?” Nếu bình thường thì hai người bọn họ trên cơ bản không nói chuyện với nhau, nhưng mà bởi vì Cố Quân Uyển ở trước mặt Triệu Chi Lâm ăn thiệt, cho nên Diêm Thiếu Kiệt nhìn Diêm Thiếu Liệt không thể nào thuận mắt.

Diêm Thiếu Liệt không muốn chào hỏi Diêm Thiếu Kiệt, cho nên nghe được lời của anh ta còn giật mình một chút, sau đó cười tủm tỉm nói: “Diêm gia Đại thiếu gia bình thường rất ít ăn cơm mẹ làm đúng không? Cho nên không biết ăn ở ngoài khách sạn có ngon cũng không ngon bằng cơm do ‘mẹ mình’ nấu.” Diêm Thiếu Liệt mỗi lần đạp luôn đạp đến chỗ đau của Diêm Thiếu Kiệt. Quả nhiên nghe Diêm Thiếu Liệt nói những lời này còn nhấn mạnh thêm chữ “mẹ mình”, sắc mặt Diêm Thiếu Kiệt trở nên tối tăm không ít.

Diêm Thiếu Liệt nhìn anh ta một cái xoay người bước đi, mình không đi trêu chọc Diêm Thiếu Kiệt, nhưng Diêm Thiếu Kiệt lại muốn đến trêu chọc mình, thật đúng là cho rằng mình là hồng mềm dễ nắm sao! Xem ra mình hẳn là đem kế hoạch làm sớm hơn.

Diêm Thiếu Liệt tới phim trường vừa lúc thời gian bọn họ nghỉ ngơi, Đường Cảnh liếc mắt một cái liền thấy được anh, “Nhị thiếu, lại đến đưa cơm cho đàn anh sao?” Trước kia lúc Đường Cảnh ở tổ khác luôn nhìn thấy Diêm Thiếu Liệt mang theo hộp giữ nhiệt, cho nên tự nhiên biết anh đây là đến đây đưa cơm cho Thủy Ân Trạch.

“Đúng thế, Ân Trạch đâu?”

Đường Cảnh chỉ chỉ bên trong, “Ở bên trong.”

Diêm Thiếu Liệt nói cảm ơn rồi mang theo hộp giữ nhiệt đi tìm vợ, anh và Đường Cảnh không quá quen thuộc, nhưng là biết tính cách, hơn nữa cậu ta và Ân Trạch có vài lần hợp tác, mà cậu ta đối Ân Trạch rất tôn trọng, cho nên Diêm Thiếu Liệt không ghét, gặp mặt đều chào hỏi.

“Diêm Nhị thiếu kìa, quá đẹp trai luôn!”

“Thật, chưa gặp qua người đàn ông vừa đẹp vừa dịu dàng lại biết săn sóc đến thế!”

“Ân Trạch cũng không kém.”

“Bởi vậy mới nói nói hai người bọn họ cùng một chỗ đặc biệt thích hợp.”

Mấy cô gái trăm miệng một lời nói: “Trời đất tạo nên một đôi.”

“Người kia chính là Diêm Nhị thiếu?” Tiếu Thải hỏi trợ lý bên cạnh, trợ lý lập tức nói phải, Tiếu Thải bĩu môi, “Chả có gì đặc biệt, Thủy Ân Trạch nhất định là nhìn trúng tiền của anh ta.” Trợ lý nghe được lời của cô cũng không nói cái gì.

Thấy Diêm Thiếu Liệt đến không đợi Thủy Ân Trạch biểu lộ gì, Tiểu Đinh đã sung sướng lên tận trời, bởi vì mỗi lần Diêm Nhị thiếu tới đưa cơm cho Trạch ca, đều có phần của mình. Tiểu Đinh rất thức thời, sau khi giúp hai người đem thức ăn dọn ra, cầm cơm của mình đi ra bên ngoài ăn. Diêm Thiếu Liệt lại một lần nữa cảm thán Thủy Ân Hi tìm trợ lý này rất là được.

Hai người vừa nói chuyện vừa ăn, một bữa cơm ăn nửa giờ mới ăn xong, chờ Thủy Ân Trạch đều thu thập xong, lúc Diêm Thiếu Liệt mang theo hộp giữ ấm chuẩn bị rời đi, Tiếu Thải đã tới.

“Ân Trạch, không giới thiệu một chút sao?” Diêm Thiếu Liệt đưa mắt nhìn cô gái trước mặt không nói gì, Thủy Ân Trạch cũng không có ý định giới thiệu, Tiếu Thải vừa nhìn bộ dáng này của Thủy Ân Trạch thì có chút nhịn không được, cảnh này thật sự có chút xấu hổ.

Tiếu Thải chớp mắt nói: “Không cần ngại, vị này không phải là Diêm Nhị thiếu sao? Chuyện hai người tất cả mọi người đều biết, Diêm Nhị thiếu, tôi tên là Tiếu Thải, debut cùng lúc với Ân Trạch. Khi vừa mới debut mỗi ngày đều ở truyền scandal của hai chúng ta, anh cũng đừng ăn dấm nha!”

Thủy Ân Trạch cảm thấy được mấy năm nay không gặp Tiếu Thải, cái khác không tiến bộ, công phu không biết xấu hổ không cần da mặt lại tiến bộ không ít, y vừa muốn mở miệng chợt nghe Diêm Thiếu Liệt nói: “Tôi còn nghĩ rằng là ai đây? Thì ra cô chính là Tiếu Thải.”

Tiếu Thải ngạc nhiên lập tức nói: “Diêm Nhị thiếu biết tôi sao?”

Diêm Thiếu Liệt bĩu môi một cái, “Tôi hiểu rõ chuyện của Ân Trạch như lòng bàn tay, biết người cùng em ấy truyền scandal là ai, tự nhiên cũng biết đây là hai bên công ty cố ý sắp xếp scandal. Chẳng qua là thủ đoạn để cho hai người tăng độ nổi tiếng mà thôi, tôi có bao nhiêu rỗi rãnh mới có thể ăn loại dấm chua này?”

Tiếu Thải thấy bộ dạng kia của Diêm Thiếu Liệt có chút tức giận, châm chọc nói: “Không phải sao, nhờ scandal năm đó mà Ân Trạch mới hồng được như bây giờ.”

Diêm Thiếu Liệt cau mày lại, “Scandal năm đó cô cũng là nhân vật chính, thế sao không thấy cô hồng được như vậy?” Quả nhiên Diêm Thiếu Liệt thốt ra lời này khiến Tiếu Thải lập tức thay đổi sắc mặt.

Thấy mọi người xung quanh nhìn về hướng bọn họ, Diêm Thiếu Liệt thấp giọng nói: “Đừng ở chỗ này tự tìm trái đắng.” Nói xong mang theo hộp giữ nhiệt bước đi, sau đó anh dừng lại nói, “Tôi không rảnh quen biết người chẳng có dính dáng gì.” Thủy Ân Trạch nghe lời nói của anh bật cười xuy một tiếng, rồi rời đi cùng anh.



Bên kia Hậu Dương đồng ý giúp Diêm Thiếu Kiệt hỏi thăm chuyện của Cố Quân Uyển, nhưng vẫn không có gặp được Cố Quân Suất, nghe người ở khu cá cược nói Cố Quân Suất gần đây hình như rất bận, cho nên rất ít thấy cậu tới chơi. Một ông chủ khu cá cược quen biết cho hắn biết, nói đêm nay Cố Quân Suất chắc sẽ đến, bởi vì trước đó cấp dưới của cậu gọi điện thoại đặt chỗ tại đây.

Hậu Dương vừa nghe quyết định ở chỗ này chậm rãi chờ, quả nhiên gần chín giờ Cố Quân Suất đến, Cố Quân Suất thấy hắn khá vui vẻ, lôi kéo hắn phải đi chơi….

“Quân Suất, cậu nhìn người này coi có quen biết không?” Hậu Dương lấy điện thoại đưa tới trước mặt Cố Quân Suất, Cố Quân Suất liếc ảnh chụp, nghĩ thầm quả nhiên là Cố Quân Uyển.

Cậu hơi có vẻ kinh ngạc hỏi: “Làm sao anh có ảnh chụp của chị gái tôi?”

Hậu Dương vừa nghe giả vờ giật mình một chút, “Thật là chị cậu?”

“Phải, chị ấy tên Cố Quân Uyển, làm sao anh quen biết chị của tôi?”

Hậu Dương cười cười giải thích nói: “Mấy ngày hôm trước có người bạn hỏi tôi có biết một cô gái tên là Cố Quân Uyển không, còn nói cô ấy tự xưng là chị giái của cậu, người bạn đó biết tôi quen biết cậu, nên muốn tôi hỏi thăm giúp.”

“Bạn nào của anh vậy? Sao lại quen biết chị của tôi?”

Hậu Dương chớp mắt nói: “Chính là một người bạn làm ăn, hình như là làm ăn vụ gì đó với chị của cậu.”

“Oh, tôi biết rồi, kia có thể là muốn tìm chị của tôi giúp đỡ, đoạn thời gian trước tôi còn giúp chị ấy giải quyết chuyện của một công ty mậu dịch. Hiện tại người biết tôi có chị gái ngày càng nhiều, thường xuyên có người tìm chị ấy giúp đỡ.”

“Trước kia sao tôi không có nghe cậu nói có chị gái chứ?”

“Tôi luôn sống ờ Cố gia, chị của tôi thì sống ở bên cạnh cha mẹ, hai chúng tôi cũng không thân thiết lắm.” Nói xong, cậu nhìn xem sắc mặt của Hậu Dương đổi đổi, Cố Quân Suất tiếp tục nói: “Nhưng mà hồi nhỏ chị ấy đối với tôi rất tốt, tôi vẫn luôn quan tâm đến chuyện của chị ấy. Sau này anh hai của tôi cũng biết chuyện của chị tôi, anh ấy còn nói tôi phải biết chăm sóc tốt cho chị ấy. Trước kia tôi muốn mang chị đi ra ngoài để tăng kiến thức, nhưng anh hai nói nói con gái vẫn là ít đến nơi này mới tốt, cho nên có rất ít người biết chuyện chị của tôi.” Cố Quân Suất thầm nghĩ đến những chuyện “Tốt” và “Chăm sóc” khi còn bé mà Cố Quân Uyển làm cho mình, cậu sớm muộn gì cũng đòi cả vốn lẫn lãi.

“Oh, thì ra là thế ah!”

Hậu Dương không nhắc một chữ về Diêm Thiếu Kiệt, hắn vẫn cảm thấy Cố Quân Suất không quá thích Thiếu Kiệt, nhưng mà hắn nghĩ loại tình huống này có thể sẽ thay đổi. Nếu Cố Quân Uyển thật sự gả cho Thiếu Kiệt, vậy thì Thiếu Kiệt trở thành anh rể của Quân Suất, ở giữa có Cố Quân Uyển ràng buộc muốn điều hòa quan hệ hai người bọn họ chắc là sẽ rất dễ dàng đi? Xem ra mình phải nịnh bợ hai người bạn này.

Diêm Thiếu Kiệt nghe được phản hồi của Hậu Dương sau đó lập tức nói cho Diêm An Quân, hai cha con đều cảm thấy được dù Cố Quân Uyển và Cố tổng không có quan hệ gì, nhưng có sự tồn tại của Cố Quân Suất, Cố Quân Uyển coi như là bước một chân vào Cố gia.

Hơn nữa Cố Quân Uyển nếu nói một câu đã có thể giúp được Trương Sơ Lương, vậy sau này giúp chồng mình sẽ càng tận tâm tận lực, có Cố gia hỗ trợ bọn họ chẳng phải là càng như hổ thêm cánh? Nghĩ vậy hai cha con đều thỏa mãn nở nụ cười.

Lúc hai cha con bọn họ còn trong mộng đẹp, Diêm Thiếu Liệt cũng nhận được điện thoại của Thủy Ân Hi, nghe Thủy Ân Hi nói, Diêm Thiếu Liệt cũng thỏa mãn nở nụ cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK