Edit: Liast
Beta: Strangers Ex
Diêm Thiếu Liệt không có nói chuyện này với Thủy Ân Trạch, mà Thủy Ân Trạch biết chuyện này là bởi vì có người lần thứ hai đẩy y lên đầu đề, hơn nữa lần này lên đầu đề cùng y còn có em trai và cha mẹ của y.
Có báo chí đưa tin là cha của Thủy Ân Trạch là Thủy Thiên Lệ mặc dù là con trai của quốc hoạ Thủy đại sư, nhưng là bị Thủy lão gia đuổi ra khỏi nhà, mà nguyên nhân ông bị đuổi ra khỏi nhà là vì mẹ của Thủy Ân Trạch___Ninh Tử Mị. Bởi vì Ninh Tử Mị bắt nạt một nhà Thủy Thiên Thành bị Thủy lão gia tử phát hiện, cho nên một nhà bốn người bọn họ bị đuổi ra Thủy gia. Sau lại Ninh Tử Mị lại càng vì chuyện này mà tranh cãi với Thủy lão gia tử, Thủy lão gia tử bị làm cho Ninh Tử Mị tức giận phải nhập viện, cuối cùng không thể vượt qua, rồi qua đời.
Bài báo mô tả Ninh Tử Mị thành một người hết sức ích kỷ, trên bất hiếu bất kính với người lớn dưới không thương không che chở cho con cháu, là loại đàn bà chỉ biết đến tiền. Mà Thủy Thiên Lệ thì thành đồng loã của Ninh Tử Mị, giúp cô cùng nhau tức chết cha của mình. Báo chí còn nói Thủy Thiên Lệ không có kế thừa được một chút thiên phú của Thủy lão gia tử, cho nên Ninh Tử Mị thường xuyên giựt giây ông trộm tranh của lão gia tử đi bán.
Nói xong cha mẹ Thủy gia dĩ nhiên là muốn nói anh em Thủy gia một phen, nói Thủy Ân Trạch trước khi có tiếng tăm thì ỷ vào sự lợi hại của mẹ mà rất thích bắt nạt nhà thúc thúc, sau khi nổi danh rồi thì đoạn tuyệt quan hệ với nhà thúc thúc. Bởi vì y chê gia đình thúc thúc nghèo, sợ có thân thích nghèo như vậy làm mất mặt. Mà Thủy Ân Hi thì bị mô tả càng thêm vô sỉ, quan hệ nam nữ rối loạn cực kỳ *** dật phóng túng, cậu ta còn ra tay đánh em gái nhỏ tuổi, còn kết bạn du côn lưu manh trêu ghẹo em gái của mình.
Nhà bọn họ vì muốn di sản của Thủy lão gia tử, nhiều lần đập phá nhà thúc thúc, Ninh Tử Mị còn mang theo hai đứa con trai tới, mặc dù Thủy Thiên Lệ không cùng ra tay, nhưng lại ở bên cạnh khoanh tay đứng nhìn. Nhà Thủy thúc thúc báo cảnh sát cũng không được, bởi vì anh em Thủy gia quen biết nhân vật lớn rất lợi hại, có thể giúp đỡ bọn họ xử lý.
Một nhà Thủy thúc thúc luôn sống dưới bóng tối của Thủy gia, bởi vì Ninh Tử Mị động một chút lại muốn tới nhà bọn họ giở trò thể hiện uy phong, gia đình Thủy thúc thúc không ngừng chuyển nhà để tránh né Thủy gia. Nhưng mỗi lần bọn họ dọn nhà không quá vài ngày đã bị Ninh Tử Mị tìm được, Ninh Tử Mị còn uy hiếp bọn họ không cho phép chuyển nhà, còn nói bọn họ dọn một lần cô ta sẽ đập một lần, cuối cùng gia đình Thủy thúc thúc không dám chuyển nhà nữa.
Mà từ khi Thủy Ân Trạch và Diêm gia kết thông gia, loại tình trạng này quả thực ngày một trầm trọng hơn!
Bài báo này tựa như đã mọc cánh, mấy tiếng sau đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ ở thành phố Thiên Hải. Diêm Thiếu Liệt vừa đi đón vợ về nhà, mới vào cửa đã thấy Ninh Tử Mị và Thủy Thiên Lệ ăn mặc chỉnh tề.
Thủy Ân Trạch nhíu mày lại nói: “Mẹ, mẹ đây là muốn đi đâu?”
Ninh Tử Mị cười quyến rũ nói: “Đi tìm Thủy Thiên Thành và Chu Hân Quỳnh tâm sự.” Ninh Tử Mị rõ ràng đang cười, Diêm Thiếu Liệt lại cảm thấy mẹ vợ đại nhân cười có chút âm trầm nguy hiểm, không khéo há miệng ra sẽ lộ ra hai cái răng nanh phía trước không chừng.
Thủy Thiên Lệ ở sau Ninh Tử Mị khoát tay nói: “Hai đứa con ở nhà đừng đi, ba và mẹ của con đi xem.”
Lúc này Thủy Ân Trạch không bình tĩnh, ngay cả Diêm Thiếu Liệt cũng giật giật mày, nghĩ thầm bây giờ đối phương chọc phải rắc rối lớn rồi.
Từ trước đến nay Thủy Thiên Lệ là một người thích nhân nhượng cho khỏi phiền, bản thân ông mang nặng hơi thở của văn nhân, không thích nhất chính là loại chuyện cãi nhau này, nhưng ông cố tình lại cưới một lão bà lợi hại. May mắn là Ninh Tử Mị lợi hại là lợi hại, nhưng không phải cái loại người càn quấy, mà trái lại cô là người rất hiểu đạp lý, sẽ không tùy tiện cãi nhau, nhưng nếu cô cãi nhau thì đã nói lên việc này tuyệt đối lớn. Bởi vì biết tính tình của Ninh Tử Mị, cho nên Thủy Thiên Lệ vẫn rất yên tâm, nói đúng ra chung quy mấy năm nay Tử Mị cãi nhau ông đếm chưa đến đủ mười đầu ngón tay.
Nhưng lần này Thủy Thiên Lệ lại có thể chủ động nói muốn đi tìm Thủy Thiên Thành, đây không phải là chuyện lớn bình thường. Thủy Ân Trạch che ở cửa không cho ba mẹ ra ngoài, chỉ cần mẹ y ra ngoài đã đủ dọa người, bây giờ ba của y lại cũng muốn đi theo, còn là chủ động nói ra, đây là thích xem náo nhiệt sợ chuyện không đủ lớn hay sao?
“Lát nữa Ân Hi và Cố Viêm trở về, ba mẹ bình tĩnh không nên náo loạn, chuyện này chúng con sẽ giải quyết.”
“Con giải quyết cái gì? Biết việc này lại dám đảo trắng thay đen như vậy, còn dám chụp chậu phân lên nhà chúng ta trừ bỏ Chu Hân Quỳnh không có người thứ hai, đối phó với cái loại đàn bà như Chu Hân Quỳnh không cần con, mình mẹ là được.”
“Có lẽ không chỉ là bà ta.”
Ninh Tử Mị và Thủy Thiên Lệ cùng với nhìn về phía Diêm Thiếu Liệt hỏi: “Còn có ai?”
Diêm Thiếu Liệt liếc mắt nhìn Thủy Ân Trạch rồi vẫn đem chuyện lần trước đụng tới Dương Tiểu Mỹ ở nhà hàng nói ra, gồm cả Thủy Ân Trạch và Dương Tiểu Mỹ lên xung đột ra sao, sau lại báo đăng tin với chuyện Hạ Khuynh Thành tìm mình đều đơn giản nói một lần.
“Thật ra, việc này nên trách con, nếu lúc ấy con thu tay có lẽ sẽ không có chuyện lúc này.”
“Trách con cái gì? Con làm đúng rồi, Dương Tiểu Mỹ gì đó dám bắt nạt đến trên đầu Ân Trạch, cho cô ta biết tay xem thì đã rất bình thường, nếu con cái gì cũng không làm mẹ mới tức giận đấy.”
Chuyện của Diêm Thiếu Liệt và Hạ Khuynh Thành thì Ninh Tử Mị rất rõ ràng, vừa nghĩ tới người khởi xướng chuyện này có lẽ là Hạ Khuynh Thành hoặc là mẹ của hắn, thì trái lại Ninh Tử Mị không tức giận đến như vậy, tuy rằng chuyện này là do Diêm Thiếu Liệt mà ra, nhưng nó làm tất cả chuyện này là vì con trai của mình.
“Thì ra là như vậy, vậy không cần đi tìm Thiên Thành.” Thủy ba rõ ràng thở phào một cái, sở dĩ lần này ông tức giận như vậy là bởi vì này lần bài báo nói gần nói xa đề cập tới Cố gia và Diêm gia, hai nhà đều là thông gia, nhưng người ta bị muốn đâm chọc cũng là vì kết thông gia với nhà mình, gặp loại chê trách này, khiến cho ông không tiếp thụ được.
Nghe được lời nói của Diêm Thiếu Liệt ông đã cảm thấy yên tâm, nhưng Ninh Tử Mị lại nghĩ sâu hơn, “Dựa vào cái gì không đi tìm nó? Dương Tiểu Mỹ và Hạ Khuynh Thành làm sao có thể biết chuyện nhà của chúng ta, còn biết kể lại đến như vậy, anh cho là bịa chuyện vô căn cứ là có thể đem chuyện viết tỉ mỉ thế sao? Trong này không thể thiếu dính dán tới Chu Hân Quỳnh, nói không chừng có lẽ còn có một phần của Thủy Linh Lung.”
Trái lại Ninh Tử Mị không có cảm thấy Thủy Thiên Thành sẽ làm như thế, nhưng khẳng định chạy không thoát khỏi liên quan hai mẹ con này, xem ra lần trước vẫn chưa chỉnh đủ hai người này, không được bao lâu đã nhảy nhót rồi.
“Mẹ, con đã sắp xếp người đi điều tra rồi, mẹ trước đừng tới nhà bọn họ, đợi có kết quả chúng ta nói sau.”
Ninh Tử Mị gật gật đầu, việc này là phải tra rõ ràng mới được.
Chỉ chốc lát Thủy Ân Hi và Cố Quân Viêm đã trở về, Ninh Tử Mị nhìn nhìn Thủy Ân Hi, sắc mặt rõ ràng không dễ xem, Cố Quân Viêm còn rất bình tĩnh, vừa nhìn chỉ biết đây người từng trải qua sóng to gió lớn, chút chuyện này người ta có lẽ chưa để vào trong mắt.
“Lần này thế nào cũng phải đuổi cả nhà bọn họ cút khỏi thành phố Thiên Hải, làm cho bọn họ vĩnh viễn không dám trở về.” Không cần phải nói mọi người cũng biết Thủy Ân Hi nói cả nhà chính là chỉ cả nhà Thủy Thiên Thành.
“Đuổi ra Thiên Hải thị sao, vậy không phải quá hời cho bọn họ sao?” Ninh Tử Mị liếc mắt nhìn con trai út, trêu ghẹo nói.
“Đúng là quá hời cho bọn họ, vậy làm sao bây giờ? Ông ta nói thế nào cũng là em trai của ba là thúc của con, chẳng lẽ muốn con quân pháp bất vị thân sao?”
Nói xong lời này Thủy Ân Hi đưa mắt nhìn Thủy ba, chính xác thì lời nói này của cậu là nói cho Thủy ba nghe. Lúc Ninh Tử Mị lần thứ hai đập phá nhà Thủy Thiên Thành, cậu đã nghĩ đánh Thủy Thiên Thành một trận, nhưng bị Thủy ba ngăn cản, lúc ấy Thủy ba ba nói, “Nó có sai cũng là em trai của ba, là thúc của con, con muốn quân pháp bất vị thân sao?”
Thủy ba là cảm thấy người sai là Chu Hân Quỳnh và Thủy Linh Lung, chuyện sau này đều là mẹ con này làm ra tới, đương nhiên hai người làm chuyện này thì Thủy Thiên Thành cũng biết. Mà hắn ta sai là sai ở không có ngăn cản hai mẹ con, nhưng Thủy Ân Hi lại cho rằng Thủy Thiên Thành không ngăn cản coi như là đồng loã, cho nên luôn canh cánh trong lòng.
Sau lại Ninh Tử Mị kể không ít chuyện thời còn trẻ của hai anh em Thủy Thiên Lệ và Thủy Thiên Thành cho bọn họ, nói khi còn bé hai anh em rất thân nhau. Thủy Thiên Thành gặp rắc rối thì Thủy Thiên Lệ thu dọn cục diện rắc rối, nhưng nếu có người bắt nạt Thủy Thiên Lệ, Thủy Thiên Thành sẽ tìm gặp đánh người ta, còn là đánh bán sống bán chết, chính là để cho người khác không dám bắt nạt anh trai mình, mãi đến khi Thủy Thiên Thành cưới Chu Hân Quỳnh thì người này mới thay đổi.
Thủy Ân Hi hiểu được ý của ba cậu, chỉ cần thúc không phải thực sự làm sai, ba của cậu chắc chắc sẽ không cho phép hai anh em bọn họ động vào Thủy Thiên Thành, đương nhiên Chu Hân Quỳnh và Thủy Linh Lung là đối xử khác biệt.
“Đem bọn họ đuổi ra khỏi thành phố Thiên Hải là được rồi, sau đó nhắm mắt làm ngơ thôi.”
Thủy Thiên Lệ không chỉ hối hận một lần, năm đó nếu có thể ngăn cản lão gia tử, không cho Chu Hân Quỳnh vào cửa, sẽ có kết cục ngày hôm nay sao?
Ninh Tử Mị thường nói cái gọi là người vợ tốt, chính là hiền lương thực đức cái nào cũng không thể thiếu, người vợ như vậy mới có thể nuôi dưỡng ra được một đứa con ngay thẳng ưu tú, mới có thể duy trì chồng của mình là đáng trượng phu quân tử, nếu không thì tất cả sẽ là ngược lại. Nhìn xem Thủy Thiên Thành và Thủy Linh Lung của ngày hôm nay thì biết Chu Hân Quỳnh là loại người gì.
Cũng may mình không đem con trai nuôi sai lệch, không đem chồng biến thành người bạc tình quả nghĩa, về điểm này mà nói thì cô cực kỳ tự hào. Đương nhiên con rể mà hai con trai chọn đều là ưu tú xuất sắc, cô thực sự rất hài lòng.
Đã xảy ra chuyện như vậy Thủy Ân Trạch muốn tránh truyền thông là rất khó, hơn nữa luôn trốn tránh không phải cách tốt, cho nên y noi theo cách giải quyết của Phùng Thiên Hâm.
Để Công ty Ấn Tượng thay mặt Thủy Ân Trạch giải thích ngắn ngọn, nội dung chính đại khái là việc này chỉ là bịa đặt, Thủy Ân Trạch đã báo án, cảnh sát đã chính thức lập án điều tra, xét thấy Thủy Ân Trạch làm đương sự của chuyện này nên còn phải phối hợp cảnh sát điều tra, vì vậy tạm thời không tiện trả lời cái gì.
Một đám phóng viên, truyền thông cảm thấy lời này sao lại quen tai như thế nhỉ? Ah, có người nhớ tới, đây không phải một đoạn thời gian trước vụ án của Phùng Thiên Hâm xảy ra thì Phùng Thiên Hâm giải thích phát biểu sao, hóa ra lúc này Thủy Ân Trạch là trực tiếp lấy cái có sẵn.
Thủy Ân Trạch không lên tiếng không có nghĩa là người khác không nói, có người nhờ cơ hội này giẫm lên y, nói y dối trá, nói một đàng làm một nẻo, bộ dáng trước mặt công chúng khiêm tốn hữu lễ đều là giả vờ, chính là để giành được cảm tình tốt của công chúng đối với y, người như vậy quá tiểu nhân…
Có người giẫm thì tất nhiên sẽ có người tâng bốc Thủy Ân Trạch, huống chi nhân duyên của Thủy Ân Trạch ở trong giới giải trí thực sự rất tốt. Đường Cảnh là người đầu tiên đứng ra, tiếp theo Phùng Thiên Hâm và Lâm đại bài đều đứng lên, bọn họ nói Thủy Ân Trạch là người rất tốt, dìu dắt đàn em, lúc quay phim sẽ chỉ bảo một chút, nói tính tình của y khiêm tốn nhã nhặn, một chút dáng vẻ đại bài kiêu ngạo cũng không có…
Đối mặt một loạt nghi vấn, Thủy Ân Trạch vẫn luôn duy trì trầm mặc, lúc này nói nhiều sai nhiều, không nói thì hay nhất, chờ chuyện có kết quả sau đó nói cũng không muộn.
Mặt khác Diêm Thiếu Liệt rất nhanh liền tra được hết thảy điều muốn biết, đúng như anh đoán, việc này Dương Tiểu Mỹ là chủ mưu, nhưng Hạ Khuynh Thành hoàn toàn không biết chuyện này. Ban đầu, ngày đó sau khi Hạ Khuynh Thành gọi điện thoại cho Diêm Thiếu Liệt nói chuyện xong cũng tính làm chút gì đó, nhưng vào buổi tối Diêm Thiếu Kiệt gặp hắn, Diêm Thiếu Kiệt nghe được sự tình là do Dương Tiểu Mỹ làm ra, cũng không trách Hạ Khuynh Thành, chỉ nói sau này chú ý một chút là tốt rồi. Hạ Khuynh Thành thấy Diêm Thiếu Kiệt như vậy thì một chút ý tuởng gì đó liền từ bỏ.
Nhưng Dương Tiểu Mỹ lại bởi vì Hạ Khuynh Thành có thái độ tốt với mình, làm bà ta cảm thấy có chút rất có lỗi với con trai, cho nên đã nghĩ giúp con trai báo thù. Diêm gia thì bà ta chắc chắn không ra tay được, cho nên bà ta liền quyết định xuống tay với Thủy gia. Sau khi tìm người điều tra thì tra được Thủy Thiên Thành, còn tra được ân oán giữa Ninh Tử Mị và mẹ con Chu Hân Quỳnh. Bà ta cảm thấy đây là cơ hội cực kỳ tốt, vì thế tìm tới mẹ con Chu Hân Quỳnh.
Lúc mới bắt đầu Chu Hân Quỳnh không muốn nhiều lời, lần trước bà ta đã bị Ninh Tử Mị dọa sợ rồi, hơn nữa Thủy Thiên Thành còn nói sau này ít gây chuyện với Ninh Tử Mị, tránh cho mang đến tai bay vạ gió trong nhà. Nhưng Thủy Linh Lung sau khi biết thân phận của Dương Tiểu Mỹ, nhớ tới bài báo mấy ngày trước về Hạ Khuynh Thành và Dương Tiểu Mỹ, cô ta mơ hồ đoán được mục đích của Dương Tiểu Mỹ.
Dương Tiểu Mỹ thấy Chu Hân Quỳnh không muốn hợp tác, đem hai sấp tiền để trước mặt họ, Thủy Linh Lung thấy tiền mắt đều thẳng, lập tức liền vui như hoa nở. Ban đầu cô ta cũng nghĩ sẽ đem việc này nói ra, bây giờ có hai sấp tiền này tất nhiên càng muốn, mà Chu Hân Quỳnh khi nhìn tới hia sấp tiền này thì đã tỏ vẻ bằng lòng hợp tác.
Thủy Linh Lung cảm thấy dù sao mình nói đều là sự thật, hơn nữa cô ta nói người sai là mẹ cô ta, còn về phần Dương Tiểu Mỹ sẽ nói ra sao viết thế nào sẽ thì không quan hệ với chuyện của bọn họ. Tất nhiên lúc cô ta nói quả thật có cường điệu hóa Ninh Tử Mị một ít, mà đối với chuyện lúc đầu mẹ của cô ta tung tin đồn đại về Ninh Tử Mị thì cô ta ém lại không đề cập tới.
Chu Hân Quỳnh đối với cách nói của Thủy Linh Lung rất hài lòng, hơn nữa ý tưởng của bà ta và Thủy Linh Lung giống nhau, tôi thì sai, nhưng cách làm của Ninh Tử Mị cô là hết sức cực đoan, cũng khiến người khác hiểu lầm thôi.
Nhưng sự thật là nhà Thủy Thiên Thành có thể nói có dấu hiệu nổi lên giông bão, “Hai người sao lại thấy tiền liền dám lấy, biết rõ người đàn bà kia không có lòng tốt còn dám lấy tiền của bà ta, là thấy tiền sáng mắt đúng không?” Thủy Thiên Thành đã không biết nói hai mẹ con này cái gì mới tốt, đây là thấy Ninh Tử Mị chỉnh chưa đủ sao?
“Thiên Thành, bài báo kia nói không phải là lời nói của em và Linh Lung, bọn em ăn ngay nói thật, đã nói sai chính là em, ai biết bà ta sẽ viết như thế chứ?”
“Cô còn dám nói, người ta vì sao vô duyên vô cớ cho cô tiền? Cô bị ngốc sao?”
“Ba, ba đừng trách mẹ, chúng ta chỉ nói thật mà thôi, cho dù Ninh Tử Mị đến thì bà ta cũng không thể làm gì được chúng ta, là Dương Tiểu Mỹ kia cố ý nói lung tung, có quan hệ gì với chúng ta.”
“Chát___” Thủy Thiên Thành tát một cái vào mặt Thủy Linh Lung, chỉ về phía cô ta lạnh lùng nói: “Con cho là người khác sẽ quan tâm con nói gì sao? Quan trọng nhất là lời nói là từ trong miệng con nói ra. Con tự nghĩ lại mình đi, cái tốt không học cố tình học mấy thứ đường ngang ngõ tắt, con…”
“Con đường ngang ngõ tắt cái gì? Nếu ba cho con tiền thì sao con còn phải nhận tiền của bà ta? Là tại ba không kế thừa được thiên phú của gia gia, không kiếm được tiền, còn muốn cản trở con kiếm tiền sao?”
“Mày đồ con gái bất hiếu.”
“Con gái bất hiếu là ba dạy ra.” Nói xong Thủy Linh Lung đạp cửa đi ra ngoài.
Thủy Thiên Thành trừng mắt nhìn cửa lập tức quay qua nói với Chu Hân Quỳnh: “Đều là bà dạy tốt nó.”
“Sao ông lại trách tôi, không phải ông cũng nuông chiều con gái sao? Là lỗi của một mình tôi sao? Hồi đó không phải ông đồng ý cách làm của tôi sao? Bây giờ lại trách tôi, ông muốn trốn tránh trách nhiệm à.”
Thủy Thiên Thành tức giận ném cái ly trên bàn lạnh lùng nói: “Lúc đầu là tôi không có ngăn cản bà, nhưng lần trước Ninh Tử Mị đến ầm ĩ sau đó tôi nói thế nào? Tôi không phải bảo bà yên tĩnh lại một chút, bà đáp ứng tôi ra sao? Bây giờ bà lại làm cái gì?”
Chu Hân Quỳnh lạnh lùng nói: “Tôi làm cái gì hả? Dù sao nói chính là nói thật mà thôi, còn ông như vậy là sao? Linh Lung không có nói sai, ông không kiếm được tiền thì không cho chúng tôi kiếm tiền sao, không kiếm tiền cái nhà này uống gió Tây Bắc hả? Nếu không phải ông vô dụng, mẹ con tôi sẽ bị Ninh Tử Mị ức hiếp sao?”
“Tôi vô dụng? Đúng, là tôi vô dụng, nếu tôi vô dụng thì chúng ta không cần sống chung nữa, ly hôn!”
Nghe được hai chữ ly hôn, ban đầu Chu Hân Quỳnh là sửng sốt, sau lập tức nổi giận, “Ly thì ly, ai sợ ai chứ, tôi đã sớm sống không nổi với ông, còn phải chịu đựng con tiện nhân Ninh Tử Mị hù doạ. Ông thì có ích lợi gì, ngay cả vợ con cũng bảo vệ không được, ly hôn!”
“Tốt, đi, ngay bây giờ tôi đi lo liệu thủ tục, ai không ly hôn thì kẻ đó là cháu chắt.”
“Đi thì đi, ai sợ ai.”
Kết quả hai người cầm giấy hôn thú, hùng hùng hổ hổ đi tới Cục Dân chính, bằng tốc độ nhanh nhất tiến hành thủ tục ly hôn. Sau đó lại trở về nhà, Thủy Thiên Thành thu dọn xong đồ đạc của mình, lôi kéo vali bước ra khỏi cửa, Chu Hân Quỳnh cũng thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi, nhưng dọn dẹp một lát thì bà ta lại cảm thấy không đúng, bà ta ly hôn với Thủy Thiên Thành rồi sao?
Người trong lúc tức giận thì không thể nói có lý trí, ở dưới cơn thịnh nộ ra quyết định lại càng không thể xuất phát từ thật lòng, Chu Hân Quỳnh không biết Thủy Thiên Thành có hối hận hay không, nhưng bây giờ bà ta rất hối hận. Bà ta lập tức gọi điện thoại cho Thủy Thiên Thành nhưng bị ngắt máy, đợi lúc bà ta gọi lại Thủy Thiên Thành đã tắt máy.
Chờ đến lúc tối Thủy Linh Lung trở về mới biết được cha mẹ lại có thể làm thủ tục ly hôn sau lưng mình, mà sau khi cha của cô ta rời nhà đi lại không biết được tung tích. Cô ta chớp mắt mấy cái nghĩ rằng đây có thể là Chu Hân Quỳnh nói dối cô ta, nhưng vừa nhìn trong phòng cha mẹ, quần áo thuộc về Thủy Thiên Thành treo trong tủ quần áo đã không còn…
Bên kia Hạ Khuynh Thành gọi điện thoại cho Dương Tiểu Mỹ, muốn bảo bà ta trốn đi, hắn biết rất rõ thủ đoạn của Diêm Thiếu Liệt, hơn nữa anh ta chắc chắn là người có cừu tất báo. Nhưng điện thoại Dương Tiểu Mỹ lại tắt máy, Hạ Khuynh Thành nghĩ Dương Tiểu Mỹ có thể là đã trốn đi, như vậy càng tốt.
Đây chuyện xảy ra cùng ngày bài báo đăng tin, mà lúc Diêm Thiếu Liệt tra được mấy tin tức này thì Thủy Thiên Thành đã mất tích hai ngày, Diêm Thiếu Liệt cảm thấy được việc này cần phải nói một tiếng với ba mẹ vợ.
Lúc Thủy Thiên Lệ và Ninh Tử Mị nghe xong chuyện này lại càng hoảng sợ, không ngờ Thủy Thiên Thành và Chu Hân Quỳnh lại có thể ly hôn, hơn nữa là bởi vì chuyện lần này nên hai người bọn họ mới ly hôn. Thủy Thiên Lệ vừa nghe đã đứng ngồi không yên, hận không thể lập tức đi tìm Thủy Thiên Thành để hỏi rõ ràng.
Diêm Thiếu Liệt nói hai ngày này Thủy Thiên Thành ở trong khách sạn, Thủy Thiên Lệ và Ninh Tử Mị liền lập túc đi tìm Thủy Thiên Thành, mấy người nói rất lâu, Ninh Tử Mị nói Thủy Thiên Thành đối chuyện ly hôn này một chút cũng không hối hận.
Bất kể có yêu thương bao nhiêu cũng chịu không được hao mòn và tàn phá, hơn một lần xem như Ninh Tử Mị đem Thủy Thiên Thành mắng tỉnh. Hắn đã thông suốt, đã nghĩ tới sau này sẽ sống những ngày tháng an ổn, thế nhưng Chu Hân Quỳnh và Thủy Linh Lung chết cũng không ăn năn. Hắn thật sự chịu đủ rồi, sống như vậy nhiều năm nhưng cuối cùng đã không thể lại cứ tiếp tục như thế được.
Hai ngày sau Diêm Thiếu Liệt đem chứng cứ trong tay cung cấp cho cảnh sát, gồm cả chỗ Dương Tiểu Mỹ ẩn náu, và những chuyện dơ bẩn ẩn giấu trong chỗ kinh doanh KTV của bà ta là, côn đồ, gái gú, thuốc phiện chắc chắn đủ cho Dương Tiểu Mỹ ăn cơm tù rồi, đương nhiên nếu như bà ta không ngồi tù thì Diêm Thiếu Liệt sẽ khiến bà ta ngồi tù.
Đồng thời tạp chí tin tức giải trí cũng nói về chuyện này, hơn nữa còn nói bên trong có liên quan đến scandal của Thủy Ân Trạch. Dương Tiểu Mỹ bởi vì bây giờ con trai Hạ Khuynh Thành của bà ta xuống dốc, cảm thấy là Thủy Ân Trạch cướp sự nổi bật của con trai mình, cho nên muốn trả thù Thủy Ân Trạch. Mà chuyện nhà Thủy Thiên Thành thì hoàn toàn là kết quả Dương Tiểu Mỹ đổi trắng thay đen mà ra.
Bài báo còn đăng hình ảnh gương mặt Thủy Linh Lung trước và sau phẩu thuật thẩm mĩ, chủ yếu dùng để nói rõ Thủy Linh Lung là đã chỉnh dung,mục đích cô ta phẩu thuật thẩm mĩ là bởi vì ngại mình không đủ xinh đẹp, bởi vì cô ta xem trọng người yêu của anh trai Thủy Ân Trạch là Diêm Thiếu Liệt. Mà chuyện lần này một mặt cô ta lấy được chỗ tốt từ Dương Tiểu Mỹ, mặt khác là cô ta muốn trả thù bởi Diêm Thiếu Liệt vì Thủy Ân Trạch nên từ chối cô ta. Dương Tiểu Mỹ đã thú nhận bà ta viết chuyện đó đều là từ chính miệng mẹ con Thủy Linh Lung nói.
Cảnh sát mời mẹ con Thủy Linh Lung đến, đừng nhìn hai người bọn họ bình thường rất liều lĩnh, nhưng lúc hai người bọn họ đối mặt Ninh Tử Mị lại rất thành thật, huống chi là đối mặt cảnh sát đâu. Chẳng qua là đối với lời nói của Dương Tiểu Mỹ. hai người kiên quyết không thừa nhận, hơn nữa đem chuyện khi đó khai báo một lần. Thủy Linh Lung lần nữa tỏ vẻ cô ta nói đều là sự thật, người sai là mẹ cô ta không phải Ninh Tử Mị, là Dương Tiểu Mỹ cố ý đánh lừa dư luận, không có một chút quan hệ với mẹ con cô ta.
Còn về tiền của Dương Tiểu Mỹ không phải bọn họ nguyện ý lấy, là Dương Tiểu Mỹ kiên quyết đưa, bọn họ sẵn sàng nộp lên. Cảnh sát nói đây là tiền hối lộ, không phải chuyện bọn họ có nguyện ý hay không, mà là nhất định phải nộp lên.
Dĩ nhiên cuối cùng mẹ con Thủy Linh Lung quả thật được thả về, Thủy Linh Lung chưa từng có nghĩ tới cô ta chỉ là nói mấy câu, hậu quả lại nghiêm trọng đến tình trạng này. Đồng dạng khiếp sợ còn có Chu Hân Quỳnh, hai mẹ con bọn họ đều là người không hiểu biết pháp luật, nghĩ loại chuyện này căn bản là không phải chuyện gì, hơn nữa scandal trong giới giải trí không phải mỗi ngày đều có sao? Lúc này sao lại nghiêm trọng như vậy?
Chuyện có kết quả Thủy Ân Trạch cũng tiếp nhận phỏng vấn, y nói chuyện người trong nhà thì y không tiện nói, rất nhiều chuyện y không trải qua cũng không có tư cách đi phán xét. Nhưng chuyện của mình thì y có thể nói hai câu, “Tôi từ lúc debul đã nhiều năm, nhìn quen đủ loại chuyện tình trong giới giải trí, có một số việc tôi nguyện ý cũng không muốn nói ra, tôi chỉ có thể nói mỗi chuyện tôi làm, mỗi câu tôi nói đều xứng đáng với lương tâm, người hiểu tôi không cần tôi giải thích, người không hiểu tôi dù tôi giải thích bọn họ cũng không nghe.”
“Vợ yêu, nói rất hay.” Thủy Ân Trạch mắt nhìn mình đang nhận phỏng vấn trong TV, dựa vào trong lòng Diêm Thiếu Liệt cười cười.
Sau khi sự tình kết thúc thì hai mẹ con Chu Hân Quỳnh cũng thành thật, thế nhưng Thủy Ân Hi không tính toán cứ như vậy buông tha hai người bọn họ, hơn nữa bây giờ Thủy Thiên Thành đã ly hôn với Chu Hân Quỳnh, nhưng ba cậu đáp ứng với Thủy Thiên Thành sẽ không tổn hại mẹ con Chu Hân Quỳnh, mà Thủy Thiên Thành nói cái này xem như hắn làm một chuyện cuối cùng cho mẹ con Chu Hân Quỳnh.
Anh em Thủy gia đối với vị thúc thúc này rất là vô cảm, nếu thúc thúc cậu không ly hôn thì lần này hắn cũng sẽ bị đuổi đi, nhưng hắn cuối cùng đã ly hôn với Chu Hân Quỳnh. Nói cách làm của mẹ con Chu Hân Quỳnh mấy năm nay không có quan hệ với Thủy Thiên Thành thì hơi khó, nếu hắn có thể sớm một chút bất chấp mà ngăn cản bọn họ, hoặc là sớm một chút nói ly hôn có lẽ sẽ không có cục diện như ngày hôm nay.
Nếu như nói hắn bỏ mặc Chu Hân Quỳnh thì còn có thể hiểu, nhưng Thủy Linh Lung dù sao cũng là con gái của hắn, con cái làm sai cha mẹ luôn có chút trách nhiệm. Thủy Thiên Thành một câu ly hôn là đem trách nhiệm này thổi sạch, có lẽ đúng là hắn muốn cho nửa đời sau an ổn yên bình, có lẽ là hắn thực sự chịu không nổi Thủy Linh Lung tuỳ hứng làm bậy. Nhưng làm cha lại trốn tránh như vậy thực sự là rất trơ trẽn.
Thủy Thiên Lệ một lòng muốn mở lối thoát cho em trai từ trong chuyện này, nhưng Thủy Thiên Thành thực sự có thể thoát ra sao? Hai anh em Thủy Ân Trạch cảm thấy được rất khó.
Mà Thủy Ân Hi cảm thấy Thủy Thiên Thành cho dù là làm con, chồng, cha hoặc là anh em, hắn cả đời này không có vai nào thành công. Đương nhiên cậu cũng ngẫm lại, dù sao cha mẹ đã tha thứ cho hắn, cậu nghĩ có lẽ mẹ cũng không có tha thứ cho hắn, mẹ chỉ là không muốn làm cho ba khó xử đi?
Hai người yêu nhau quá mức, làm bất cứ chuyện gì trước tiên đều cân nhắc đến suy nghĩ của đối phương.
Diêm Thiếu Liệt nghe nói mẹ con Chu Hân Quỳnh bán sạch toàn bộ gia sản lấy tiền mặt, trước khi bọn họ đi Thủy Thiên Thành đi gặp mặt họ một lần, Thủy Linh Lung lôi kéo tay của Thủy Thiên Thành khóc rối tinh rối mù, rõ ràng một chút cũng không muốn rời đi nơi này, nhưng cuối cùng người cũng theo Chu Hân Quỳnh rời đi, từ nay về sau Diêm Thiếu Liệt không còn nghe có người nhắc tới hai mẹ con này.
Phán quyết của Dương Tiểu Mỹ rất nhanh tuyên án, tù chung thân, Diêm Thiếu Liệt nhìn nhìn rất là hài lòng gật đầu, so với tội tử hỉnh tốt hơn, nhưng chờ đợi trong vô vọng thật ra là so với tử hình đáng sợ hơn, đúng không?
Mà lúc này hợp đồng của Hạ Khuynh Thành và Công ty Ấn Tượng sắp đến kỳ hạn, Hạ Khuynh Thành không tiếp tục kí, khi hợp đồng đến kỳ, hắn không có nói và không giải thích gì, sau khi kết thúc tất cả công việc trong tay hắn liền biến mất khỏi tầm nhìn của công chúng.