Dùng bữa xong, Lục Phiêu Diêu liền bị bà Trà dẫn đi xem xung quanh nhà.
Bà ấy mở ra một căn phòng ở cuối lầu hai, quay đầu nhìn cô, cười hì hì:
- Ta đoán cháu sẽ thích lắm ấy.
Cô bước vào phòng liền nhịn không được mà há họng thiếu điều miệng chạm xuống sàn nhà.
Căn phòng treo đầy ảnh Trà Dụ từ lúc nhỏ tới lúc tốt nghiệp, có ảnh anh lúc nhỏ cười vui vẻ lộ ra mấy chiếc răng nhỏ, có ảnh anh trầm ngâm, có ảnh anh chững chạc trưởng thành.
Không những có ảnh Trà Dụ mà còn có những giải thưởng mà anh từng nhận được, cúp được đặt trong tủ, huy chương và giấy khen thì được đóng khung treo trên tường.
Ngoài trừ những giải trong lĩnh vực showbiz thì còn giải nhất khoa học kĩ thuật cấp thành phố, giải học sinh giỏi toán cấp quốc gia, giải nhất chạy dài, nhảy cao, nhảy xa,...
Chợt tiếng bước chân gấp gáp dồn dập chạy lên phòng. Trà Dụ dùng một phút đem mẹ mình và cô ra khỏi phòng.
Lúc trên đường trở về chung cư, cô lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng:
- Tôi không ngờ anh biết nhiều thứ đến vậy.
Trà Dụ ngẫm nghĩ thì biết cô đang nói về căn phòng đó:
- Thật ra có nhiều thứ em không biết về tôi lắm. Sao nào, có muốn thử không?
Lục Phiêu Diêu dè bỉu nhìn anh:
- Tôi đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy.
Trà Dụ còn đang muốn chọc cô thì Lục Phiêu Diêu đã chăm chú đọc tin nhắn trên điện thoại. Cô phiền muộn tắt màn hình, thở dài.
Ngôn Hạ Sơ lại đòi gặp cô rồi? Sao anh ta bám dai như đỉa vậy?
Dòng tin nhắn lần nữa được gửi đến:
Phiêu Diêu, đến Thiên Cơ gặp anh lần cuối. Sau này anh liền không làm phiền em nữa.
Ngoài ra, anh ta còn nhắn một dòng đe dọa cô:
Nếu em không đến, anh liền đến nhà nói với mẹ em rằng em ngoại tình.
Lục Phiêu Diêu tức tới nghiến răng, tại sao cô toàn gặp những thứ đàn ông tồi tệ như vậy?
Cô quay đầu nhìn Trà Dụ:
- Lát anh dừng ở Thiên Cơ giùm tôi, cảm ơn.
Anh nhíu mày, Thiên Cơ vốn là nơi tụ tập của đám nhà giàu, đây còn là nơi giao dịch thân thể và gây ra nhiều chuyện trái phép:
- Thiên Cơ không phải là nơi em nên đến.
Lần này Lục Phiêu Diêu không nghe anh:
- Anh không cần quan tâm, tôi sẽ tự giải quyết chuyện của mình.
Trà Dụ siết chặt vô lăng, anh quả thật muốn đem cô về nhà nhốt:
- Được, có gì thì gọi cho tôi.
Dừng trước Thiên Cơ, anh không cùng cô đi vào mà lái xe dừng ở bãi đậu xe, sau đó mới âm thầm thuê một phòng ở tầng mà cô đến.
Lục Phiêu Diêu theo chỉ dẫn của Ngôn Hạ Sơ mà mở cửa phòng số năm ở lầu hai, vừa mở cô bất ngờ bị tấn công từ phía sau.
Ngôn Hạ Sơ từ sau ôm choàng lấy cổ cô, tay còn lại anh ta bịt miệng cô lại. Lục Phiêu Diêu giãy giụa, cô giơ chân đá ngược về sau, canh ngay điểm giữa hai chân hắn ta mà đá.
Ngôn Hạ Sơ bị đau liền tức giận, hai mắt hắn ta lờ đờ trắng dã chăm chú nhìn cô, đẩy cô ngã ra sau, đập trúng cạnh giường mà ngất xỉu.
Trong vô thức, Lục Phiêu Diêu cố gượng mở mắt, nhìn căn phòng trống trơn, nỗi bất an trong lòng cô dâng cao, cô vội lục lọi túi xách gọi ngay cho cảnh sát.
Vừa báo địa chỉ xong thì bất ngờ cô nhận cuộc gọi từ Trà Dụ, tiếng bước chân vang lên ngày càng gần, Lục Phiêu Diêu chỉ nói được hai chữ:
- Cứu tôi.
Trà Dụ liền thấy không ổn, anh chạy ra khỏi phòng, liên tục gõ cửa những phòng cùng lầu 2, kiếm bóng dáng cô.
Đến khi anh kiếm ra, Lục Phiêu Diêu đang mơ màng nằm trên giường, cổ áo bị xé, tên đàn ông trung niên đang mơn trớn bàn tay cô.
Trước sự ngỡ ngàng của Ngôn Hạ Sơ, hắn ta tưởng nhân viên nên mở cửa, nào ngờ lại gặp Trà Dụ. Anh tung gối về phía hắn ta, nắm đấm tung về phía mặt Ngôn Hạ Sơ.
Tên đàn ông trung niên vì tiếng động mà quay đầu nhìn, Trà Dụ bật cười lạnh.
Hóa ra là người quen.
Tên mà anh muốn đấm ngay lúc này lại là quản lí của công ty anh.
Tên giám đốc cũng không ngờ gặp anh ở đây, vốn là cáo già, hắn ta liền nịnh nọt nhìn anh:
- Giám đốc Trà, nữ nhân này nghe nói là xử nữ, thân thể cũng rất tuyệt. Tôi phải bỏ tiền ra mua cô ta làm quà mừng giám đốc vừa kí được hợp đồng lớn đấy.
Trà Dụ nhấc chân đá tên quản lí, anh lạnh nhạt bỡn cợt:
- Ông lừa tôi sao? Cô gái này vốn đâu phải xử nữ.
Ông ta bất ngờ một thì Ngôn Hạ Sơ bất ngờ mười, thấy vậy Trà Dụ thả nhẹ giọng:
- Người của tôi mà ông dám động, gan thật.
Chợt lúc này cảnh sát ập tới. Cuộc giao dịch giữa Ngôn Hạ Sơ và tên quản lí bị phơi bày, cảnh sát còn phát hiện Ngôn Hạ Sơ có dùng chất cấm, chỉ chốc lát sau thì tên quản lí và Ngôn Hạ Sơ đã bị cảnh sát bắt đi.
Trà Dụ bị lấy lời khai vài câu thì được thả ra, anh nhanh chóng quay về với Lục Phiêu Diêu còn đang mơ màng nằm trên giường kia.
Anh nhìn cô lúc này gần như lõa thể, trên người chỉ che đúng những chỗ cần che.
Danh Sách Chương: