• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nước bắn ra từ khe nhỏ của cô làm ướt người anh một mảng lớn, anh cũng không tức giận khi quần áo bị cô làm bẩn.

Nhìn anh đang chăm chú đánh giá hạ bộ của cô, trong lòng cô cảm giác bất an càng cao.

Quả như những gì cô sợ hãi, ngón tay bị quấn băng gạt ấy quết chút nước nhầy dính ở hai mép rồi đâm vào bên trong cô.

Vừa mới ra khiến cơ thể cô vô cùng nhạy cảm, bị anh đâm vào bất ngờ khiến cô như muốn nhảy dựng lên:

- Từ từ, để tôi nghỉ ngơi một lát, có được không?

Trà Dụ nhìn cô, tiếc nuối lắc đầu:

- Không thể.

Nói rồi ngón tay anh dần di chuyển bên trong cô, trêu chọc khắp nơi bên trong khiến từng lỗ chân lông cô muốn dựng lên.

Lúc cô đã ra vài lần, bên trong mềm muốn nhũn nước, rất cần vật to lớn đi vào thì anh rút tay ra, tháo đi lớp băng gạt quấn quanh tay.

Trà Dụ cúi đầu hôn lên môi cô, hôn lên mí mắt của cô, giọng khàn khàn đầy gợi tình:

- Em khép chặt nơi đó, khiến tôi bắn ra thì tôi tha cho em. Còn không thì đêm nay tôi làm chết em.

Vật cứng của anh được phóng ra, sừng sững chỉa vào cô bé của cô.

Lục Phiêu Diêu nhìn hạ bộ to lớn của anh, vội vàng nói:

- Đeo bao vào, anh mau đeo vào mau.

Cô vừa dứt cô thì anh đã đâm vật cứng của mình vào bên trong cô, anh nhàn nhạt đáp lời:

- Lỡ tay.

Lục Phiêu Diêu mím môi, hai mắt long lanh lên án nhìn anh.

Trà Dụ thở dài bất lực:

- Được rồi, tôi sẽ cố rút ra trước khi bắn.

Cô nghi ngờ nhìn anh:

- Thật không đấy.

Anh khẽ cười:

- Thật. Nhưng nếu em dám ra trước thì tôi sẽ bắn vào bên trong em đấy.

Lời của anh nhẹ nhàng nhưng trở thành áp lực trong đầu cô, dưới cử động mãnh liệt của anh, cô nhất quyết siết chặt nơi đó, ép anh sớm bắn ra.

Trà Dụ nhìn cô cố chấp đối đầu với mình, anh đưa anh đè ép lên bụng dưới của cô, một tay lại đi trêu chọc hạt đậu sưng phồng ấy.

Cô nào ngờ anh lại hành động như vậy, cảm giác bị đè ép bụng dưới quả thật rất khó mô tả, lại gặp kích thích bên trong lẫn bên ngoài, chỉ chốc lát cô đã chịu thua.

Vừa mới ra khiến cơ thể cô như kiệt sức, mệt mỏi nằm liệt lên bàn.

Anh cúi người, kề sát tai cô:

- Phiêu Diêu, em xem vật cứng của anh bắn vào bên trong em như thế nào nè.

Dù nói vậy nhưng tới tận lúc cô ra lần thứ hai thì anh vẫn chưa có dấu hiệu, Lục Phiêu Diêu uất ức nhìn anh.

Trà Dụ vừa đưa đẩy eo vừa nhìn cô, anh nhún vai đầy vô tội. Như ngẫm lại điều gì đấy, anh mới nhìn chằm chằm cô:

- Rõ ràng đang phạt em, sao tôi lại có cảm giác đang thưởng cho em thế nhở?

Cô mà còn sức lực thì đã mắng anh rồi.

Thưởng cái con khỉ khô!!

Phần thưởng như vậy cho không cô cũng không thèm lấy.

Nhưng tiếc là cô không còn sức để lên tiếng nói.

Trà Dụ tự mình di chuyển, bỗng dưng anh đâm thẳng vào bên trong khiến cô giật mình cong lưng, dòng bạch dịch ấm nóng bất ngờ đi vào bên trong cô.

Lục Phiêu Diêu vươn tay cấu vào bả vai anh cho bỏ tức, nào ngờ hành động của cô lại khiến vật cứng của anh lần nữa sừng sững.

Cô thầm nghĩ.

Toi mạng rồi.

Cô ngẩng mặt nhìn anh, nhỏ giọng van xin:

- Đủ rồi, tôi sắp chịu không được nữa rồi.

Trà Dụ cúi người, nhỏ giọng thầm thì vào tai cô:

- Em nghĩ chỉ một lần là đủ rồi sao?

Nói rồi anh lật người cô, để cô nằm sấp lên bàn, vật cứng lần nữa đi vào bên trong cô, lần này anh lại di chuyển rất chậm rãi, nhưng mỗi lần lại đâm vào rất sâu.

Với mỗi lần đâm của anh, cô sướng muốn điên lên, nhưng chưa kịp thỏa mãn thì anh đã rút ra, di chuyển chậm chạp ấy của anh chả khác nào đang chọc cô:

- Trà Dụ, anh mau rút ra đi.

Anh nhướng mày liền rút vật cứng ra ngay trước mắt cô, thấy ánh mắt cô đang nhìn chằm chằm vào vật cứng còn đang dính nhớt nhát của mình, anh khẽ cười:

- Biến thái.

Cô nghe anh nói vậy liền ngại ngùng quay đầu sang ngang, hai mắt không biết nên nhìn về đâu, lắp bắp:

- Có anh mới biến thái ấy.

Anh lật người cô lại, không đáp lời cô mà ngón tay đã nhẹ nhàng chui vào khe nhỏ của cô, chậm rãi đem dịch bạch ra ngoài, ngón tay anh thon gầy, lại khá dài nên đâm vào khá sâu, anh khẽ cong tay, ngọ nguậy bên trong cô.

Lục Phiêu Diêu bị hành động của anh mà cơ thể tự động đong đưa theo chuyển động tay của anh, đến khi cô nhận ra hành động của bản thân thì ngại ngùng không thôi, cô đưa tay che khuất mặt mình.

Trà Dụ sau khi lấy toàn bộ đám dịch bạch ra ngoài cơ thể cô, anh mới đem vật cứng của mình đỉnh vào bên trong cô:

- Phiêu Diêu, nhìn xem cách tôi đi vào bên trong em.

Anh vươn tay kéo hai tay đang che khuất mặt của cô xuống, vòng tay qua lưng đỡ người cô hơi ngồi dậy, để cô có thể chứng kiến vật cứng của anh bị cô bé của cô cắn nuốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK