Lục Phiêu Diêu nhìn thấy vật cứng ấy đang đỉnh vào khe nhỏ của cô, nhìn anh đưa đẩy eo, vật cứng ấy đã đi vào phân nửa, anh đẩy mạnh một cái, toàn bộ vật cứng của anh liền đi vào sâu bên trong cô.
Cô vô tình co bóp lại khiến anh sởn gáy, anh vươn tay đánh nhẹ vào mông cô:
- Đừng bóp, em nhả ra chút nào.
Nào ngờ anh vừa dứt câu thì bên trong càng siết chặt lấy vật cứng của anh, cô tròn xoe mắt nhìn anh:
- Anh đánh mông tôi?
Cô như không thể tin được nhìn anh, còn anh thì như phát hiện ra điều gì thú vị liền lần nữa đánh vào mông cô:
- Ừ.
Bên trong cô lại càng siết chặt khiến anh sướng sởn cả da gà:
- Phiêu Diêu, tôi không ngờ em có máu M đấy.
Lục Phiêu Diêu nghe anh nói vậy thì bất ngờ, cô lắc đầu từ chối:
- Tôi không có!!
Trà Dụ không đáp lời cô mà đánh một cái thật mạnh lên mông của cô khiến cô giật người, ở nơi nhạy cảm ấy liền không ngừng chảy nước.
Anh cúi người, gặm lấy môi cô, càn quét bên trong, cuốn lấy lưỡi cô quấn quýt.
Hai mắt cô mơ hồ nhìn anh luân chuyển trên cơ thể mình, anh đưa đẩy eo, tay anh lúc nghịch đôi gò bồng đảo, lúc lại nắn eo cô, lại xoa phần đùi non, cấu quéo lấy phần thịt ở đùi non khiến nó đỏ lên như vết dâu tây.
Trà Dụ như tìm ra những điểm nhạy cảm trên cơ thể cô, anh đùa nghịch vành tai cô, viên kẹo dẻo, cánh tay cô, phần eo, phần hông, phần đùi non.
Khắp cơ thể của cô đều động lại dấu ấn do anh để lại.
Cử động eo của anh càng lúc càng nhanh, cô liền biết anh sắp bắn ra, vội vàng nói:
- Không được bắn vào trong.
Anh nheo mắt nhìn cô, lên tiếng:
- Vậy em giúp tôi khẩu giao.
Cô mở to mắt, lắc đầu đáp:
- Không muốn.
Anh di chuyển eo đâm sâu vào trong cô, tạo ra báo động nguy hiểm, cô liền đưa tay đẩy anh:
- Anh rút ra đi, mau rút ra.
Trà Dụ nhàn nhạt nhìn cô:
- Vậy thì em đồng ý khẩu giao cho tôi đi.
Cô vội vàng gật đầu:
- Tôi đồng ý.
Anh hài lòng mỉm cười, đưa đẩy vài lần thì đưa tay lôi vật cứng ra, nó giật giật vài cái liền bắn dòng bạch dịch lên bụng cô, còn văng lên đỉnh ngực của cô.
Nhìn vật cứng của anh còn dính bạch dịch ở đỉnh đầu, cô có chút e ngại nhìn chằm chằm nó.
Anh liếc mắt nhìn cô, rồi lấy vài tờ khăn giấy lau đi toàn bộ vật cứng của mình:
- Đỡ sợ chưa?
Vật cứng sừng sững dựng đứng đầy ngạo nghễ trước mặt cô, cô vươn tay từ từ chạm vào nó, xoa xoa vài cái thì nhắm mắt đem nó vào miệng.
Mùi không thơm tí nào.
Cô ngậm lấy nó mà không biết phải làm sao, mùi nồng cùng vị mặn khiến cô nhăn cả mày, nhả nó ra liền nói:
- Tanh quá.
Anh nhíu mày, thầm nghĩ là do vừa làm chuyện đó xong:
- Bình thường không tanh đâu, lần sau sẽ cho em thử.
Cô nhíu mày, cô có nói sẽ có lần sau sao?
Anh đặt vật cứng gần miệng cô, nhướng mày:
- Há miệng nào.
Cô làm theo lời anh, đem nó vào trong miệng, lưỡi không biết nên đặt ở đâu cho đúng.
Trà Dụ còn đang suy ngẫm về tháp dinh dưỡng của bản thân, anh ăn khá nhiều trái cây, việc vệ sinh cũng sạch sẽ, bị cô chê tanh khiến anh muốn sắp xếp lại vấn đề ăn uống cùng vệ sinh của bản thân.
Tầm năm phút trôi qua, cô cũng dần mỏi miệng nhưng vật cứng lại chả có phản ứng gì, anh cúi đầu nhìn cô:
- Dùng lưỡi của em di chuyển xung quanh, hạn chế dùng răng đụng trúng nó.
Cô âm thầm mắng anh sao không nói sớm!?
Lưỡi cô di chuyển một hồi, nước bọt tuôn ra cũng đủ khiến vật cứng của anh ướt đẫm, cô vô ý nuốt nước bọt.
Vật cứng bị cô kích thích liền gửi tín hiệu lên đại não anh:
- Phiêu Diêu, có thể di chuyển nhanh hơn không?
Cô ngẩng mặt nhìn anh, sau đó tập trung ngậm lấy vật cứng, di chuyển càng lúc càng nhanh, răng cô lại đôi lúc vô tình chạm trúng vật cứng khiến anh sởn tóc gáy.
Lát sau, anh vội vàng đưa tay bóp lấy gò má cô, rồi đem vật cứng ra ngoài, nó liền bắn ra dòng bạch dịch.
Mùi tanh xộc lên mũi cô khiến cô khó chịu nhăn cả mặt lại.
Anh vươn tay xoa đầu cô:
- Em đi tắm sạch sẽ đi, tôi dọn dẹp chỗ này lại.
Cô nhìn xuống sàn nhà đọng nước cùng bạch dịch, thật sự rất bẩn.
Thấy cô đã vào phòng tắm, anh mới chỉnh lại quần áo rồi lau dọn sàn.
Lúc cô quay lại vì khát nước thì anh đã biến đâu mất:
- Đi tắm rồi sao?
Nhìn sàn nhà đã được lau sạch sẽ, dưa chuột thì bị quăng trong giỏ rác, cô chớp chớp mắt liền đi về phía tủ lạnh kiếm nước uống.
Vừa mở tủ lạnh ra, đập vào mắt cô là ly cocktail dưa hấu được pha chế đầy tỉ mỉ, màu sắc tươi đẹp, mùi thơm nhẹ nhàng thoang thoảng.
Lục Phiêu Diêu lấy ly cocktail ra, cô mím môi liền uống một ngụm, hương vị quả thật rất ngon, tim cô đang treo lơ lửng bỗng dưng được hạ xuống.
Thì ra, anh chuẩn bị cho cô ly cocktail này. Vậy mà cô lại về trễ.
Tấm giấy note màu vàng nhạt được cô lấy khỏi thành ly, xếp lại gọn gàng che khuất chữ.
〈 Dành cho em〉
Danh Sách Chương: