• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người có mặt trong phòng học đều sững sờ.

Cô nàng này vừa mới nói cô ta là ai?

Hứa Nùng sao?!

Cái người mà cảm giác tồn tại vô cùng thấp, bình thường ăn mặc vô cùng quê mùa Hứa Nùng?

Vậy nên mọi người đều không quá tin tưởng lỗ tai chính mình, cảm thấy vừa rồi khẳng định là nghe nhầm rồi.

Ngồi ở bên cạnh Hứa Nùng, anh chàng lúc trước muốn xin WeChat của cô lúc này phản ứng cực kỳ mãnh liệt.

"Cậu là Hứa Nùng?! Nói đùa à! Cậu không cận thị, mang kính mắt sao? Còn có cái tóc mái kia..."

Nói xong, cậu chàng dường như cũng ý thức được bản thân khoa trương cùng không lễ phép, có chút xấu hổ cười.

"Cái đó, cậu đừng để ý, tớ chỉ là quá kinh ngạc thôi."

Hứa Nùng lễ phép cười, thực sự cũng không quá để ý.

Lúc này, cửa phòng học lại một lần nữa bị người đẩy ra, Lý Hướng Nam cầm một chồng tư liệu học tập đi vào.

Cậu chàng kia nhìn thấy hắn, lập tức hô lên: "Này! Lý Hướng Nam! Cậu mau tới đây!"

Lý Hướng Nam không rõ lí do, mang theo nghi hoặc đi qua, sau khi đứng lại, ánh mắt cũng vô thức nhìn thoáng qua Hứa Nùng, luôn cảm thấy người này có chút xa lạ lại dường như có chút quen thuộc.

Nhưng hắn cũng không quá để ý, mở miệng hỏi cậu con trai kia: "Sao vậy? Gọi tớ làm gì?"

Cậu con trai duỗi ngón tay cái vẫn luôn hướng bên cạnh ra dấu, chỉ vào Hứa Nùng, "Hứa Nùng a! Cô ta nói cô ta là Hứa Nùng!"

Lý Hướng Nam sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía Hứa Nùng cũng trộn lẫn rất nhiều ngạc nhiên.

Cậu con trai kia thấy phản ứng này của Lý Hướng Nam, có chút khoa trương cao giọng nói: "Không phải chứ, hai người các cậu không phải quan hệ cực tốt sao? Bình thường thường xuyên cùng nhau dàn dựng kịch, sao ngay cả cậu cũng không nhận ra cô ấy?!"

Khi Hứa Nùng nghe đến từ "Quan hệ tốt", lông mày không tự nhủ nhăn lại.

Lý Hướng Nam dường như đã nhận ra phản ứng của cô, nhanh chóng giải vây: "Cậu đừng nói bừa, mọi người đều là bạn học bình thường cả."

Cậu con trai kia ở trong lòng hừ một tiếng, rõ ràng không quá tin tưởng.

Mọi người đều là bạn học bình thường... Sao không thấy người khác cũng tốt bụng như vậy liên tục tiếp cận Hứa Nùng nha? Cô ta lúc trước là cái dạng vẻ kia, người bình thường đều là lười tiếp cận tỏ ý tốt.

Tuy rằng nghĩ vậy, trong lòng chàng trai kia lại có nghi hoặc, lẽ nào lúc trước Lý Hướng Nam đã biết dạng vẻ thật của Hứa Nùng? Cho nên mới ở dưới tình huống "Đặc thù" như vậy, còn...

Vừa vặn lúc này giáo viên tiến vào, xấp xỉ gần thời gian lên lớp, cậu con trai kia cũng không kịp lại suy nghĩ nhiều, không dám tán gẫu nhiều với Lý Hướng Nam và Hứa Nùng, lặng lẽ ngồi về vị trí của mình.

Lý Hướng Nam im lặng, lựa chọn vị trí ngoài cùng cùng một hàng với Hứa Nùng, cách cô hai cái ghế.

Đến giờ lên lớp, cô giáo bắt đầu điểm danh.

"Từ Uyển."

"Có."

"Lý. Bằng ngữ."

"Có."

...

"Hứa Nùng."

Hứa Nùng ngồi ở phía trước ngoài cùng bên phải, giọng không cao không thấp hô "Có".

Cô giáo theo bản năng nhìn về hướng cô, đầu mày nhăn chặt.

"Em kia, lần sau lúc muốn điểm danh thay, nhớ rõ tìm hiểu rõ ràng trước, mặc dù tôi có chút mù mặt, nhưng là không đến mức mù thành như vậy đâu. Em khác Hứa Nùng nhiều như vậy, ai cho em can đảm thay cô ta lên lớp?!"

Hứa Nùng bất đắc dĩ, trước tiên là lấy thẻ sinh viên của mình ra đưa cho cô giáo thể hiện một chút.

"Thưa cô, đây là thẻ sinh viên của em, có cần em đọc số sinh viên không?"

Nói xong, Hứa Nùng rất thuần thục nói ra một chuỗi con số, sau khi nói xong, cô lại nghĩ một chút, mở miệng: "Nếu cô vẫn không tin, em có thể lại nói ra vài nhân vật đã từng tập luyện trên lớp."

Lần này cô giáo không tin tưởng cũng phải tin. Cô ta lại cẩn thận đánh giá Hứa Nùng một phen, sau đó gật gật đầu, "Này là được rồi, sinh viên học khoa biểu diễn, chú ý nhiều hơn tới hình tượng của bản thân là tốt. Về sau đều ăn diện như vậy đi."

Hứa Nùng có cảm giác dở khóc dở cười, cô vốn cho rằng bản thân thay đổi cách ăn mặc, người xung quanh sẽ không phản ứng quá lớn, ai có thể ngờ được bây giờ ngay cả giáo viên cũng đều nói lời như vậy.

...

Sau khi giáo viên điểm danh hoàn tất, bắt đầu chính thức lên lớp.

Không khí trên lớp vẫn rất hài hòa, cô giáo này nổi tiếng nghiêm khắc, nhưng giảng bài cũng là nổi danh thú vị dễ hiểu. Trên lớp có nhiều lần, cô ta nêu ví dụ giải thích chọc cho cả lớp bật cười, mà ngay cả Hứa Nùng cũng nhẹ mím môi cười.

Lý Hướng Nam không tự chủ được dùng khóe mắt đánh giá cô, rung động dưới đáy lòng thật lâu không có tiêu tan.

Rất không dễ dàng chịu đựng được đến lúc nghỉ giữa giờ, Hứa Nùng ở dưới cái nhìn chăm chú của bạn học, đơn giản thu thập một chút tư liệu, đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài mua chai nước rồi lại quay về học tiết sau.

Lý Hướng Nam hai bước đuổi theo, đi ở bên cạnh Hứa Nùng, kiềm chế lại thân mật hỏi cô: "Đi siêu thị à?"

Hứa Nùng gật gật đầu.

"Vậy... Đi cùng đi? Tớ vừa lúc có chút việc muốn nói với cậu."

Hứa Nùng vốn dĩ là muốn cự tuyệt, nhưng vừa nghe cậu ta nói những lời này, nghĩ nghĩ một chút, gật gật đầu.

Trên đường đi đến siêu thị, hai người bị ánh mắt của không ít người nhìn chằm chằm, có vài người còn vừa cầm di động vừa nhìn bọn họ, thỉnh thoảng lại nhìn vào trên điện thoại di động, giống như là đang so sánh với cái gì.

Khi Lý Hướng Nam đi ngang qua bên người bọn họ, cố ý liếc nhìn hai cái, phát hiện giao diện điện thoại của những người đó đang dừng ở trên diễn đàn của trường.

Cậu ta cũng nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, mở ra mạng nội bộ của trường, đi vào trong diễn đàn.

Kết quả sau khi đi vào trang đầu tiên, liền nhìn thấy một bài viết màu đỏ ——

Kinh! Bình chọn Hoa hậu giảng đường phải có thêm máu mới gia nhập???

Chủ đề của bài viết chính là ảnh của Hứa Nùng bị người khác chụp trộm.

Trong ảnh, Hứa Nùng một thân váy dài màu trắng, vòng eo thon nhỏ, làn da trắng nõn, khuôn mặt càng là xinh đẹp rạng rỡ.

Nói như thế nào đây, dung mạo của cô không phải loại xinh đẹp có tính công kích, nhưng là lại như trước khiến người nhìn qua khó quên, cũng vô cùng thoải mái.

Lý Hướng Nam đọc nhanh như gió nhìn bài trả lời phía dưới ——

Người trả lời 1: Trường khác rồi, trường chúng ta có loại diện mạo này, không sớm đã bị anh em diễn đàn đào ngược từ dưới lên, làm sao có thể hôm nay mới xuất hiện?

Người trả lời 3: Đồng ý với lời của đại ca.

Người trả lời 4: Bất kể thế nào, cô gái này lớn lên quả thật dễ nhìn nha, hơn nữa nhìn qua ngọt ngào mềm mại, tiểu tiên nữ, tiểu tiên nữ!

Người trả lời 18: Không phải trường khác! Vừa rồi tôi có bạn cùng phòng gửi tin, nói là sinh viên cùng lớp bọn họ!

Người trả lời 19: lầu trên cấp tốc giao ra tư liệu!

...

Lý Hướng Nam nhìn tầng tầng thảo luận trong bài viết này, trong lòng có chút không thoải mái.

Im lặng một chút, cậu ta đưa điện thoại di động tới trước mặt Hứa Nùng, nói: "Cái đó, diễn đàn trường có người mở bài thảo luận về cậu, cậu có muốn tìm người quản lý xin xóa đi hay không?"

Hứa Nùng đơn giản nhìn lướt qua, đầu lông mày nhăn chặt lại, tiếp đó lấy ra điện thoại di động của mình, sau khi nói câu "Cám ơn" với Lý Hướng Nam, liền đổ bộ diễn đàn dùng tài khoản của mình gửi tin nhắn cho người điều hành diễn đàn.

Hai người sau đó một đường im lặng đi đến Siêu thị trong trường, sau khi đi vào Hứa Nùng cũng vừa vặn giải quyết xong chuyện bài viết trên diễn đàn, tiện tay lấy một bình nước, sau đó hỏi Lý Hướng Nam: "Vừa rồi cậu nói có việc muốn nói với tớ? Là việc gì vậy?"

Lý Hướng Nam liếc mắt nhìn bình nước cô cầm trong tay, sau đó yên lặng chọn một cái cùng loại, tiếp đó cùng cô xếp hàng tính tiền.

Cậu ta đứng ở sau lưng cô, do dự hai giây rồi mở miệng: "Cái đó... Bạch Hiểu thôi học, cậu biết không?"

Lần này Hứa Nùng thật sự bị làm cho kinh ngạc, cô xoay người ngạc nhiên nhìn Lý Hướng Nam.

"Thôi học?! Cô ta vì sao lại thôi học?"

Lý Hướng Nam lắc đầu, "Tớ cũng không biết, có vẻ như từ lúc các cậu mâu thuẫn... Ờ, chính là sau ngày cậu đè cô ta vào hộp cơm, thì không gặp lại cô ta nữa. Sau đó quay lại trường, bọn tớ nghe anh em cùng phòng thảo luận, bên khoa đạo diễn có bạn học nữ không biết phạm phải lỗi gì, đột nhiên liền bị nhà trường xử phạt cho thôi học."

Nói đến đây, Lý Hướng Nam lại nhìn Hứa Nùng một cái, "Cậu không biết à?"

"Tớ làm thế nào mà biết được? Tớ quay về trường còn muộn hơn cậu nữa."

Hai người tuy rằng quay phim cùng một tổ, nhưng là Lý Hướng Nam nam thứ hai phân cảnh kết thúc sớm hơn hai ngày, cho nên hắn về trường sớm, Hứa Nùng còn làm nốt một chút công việc cuối cùng mới trở về.

Lý Hướng Nam ngẫm lại quả thật đúng vậy, có điều...

Hắn nhìn Hứa Nùng, do dự một chút, cuối cùng vẫn là hỏi ra suy nghĩ ở trong lòng: "Vậy... Có thể là có người nào đó ở sau lưng giúp cậu hay không? Vị lúc trước theo đuổi cậu thì sao? Chính là cái nam diễn viên khách mời kia."

Hứa Nùng trực tiếp phủ nhận: "Không có khả năng."

Người khác không biết, cô còn không biết sao?

Bản thân Chu Khởi thiếu nợ rất nhiều, Bạch Hiểu kia bình thường ăn mặc, trang phục trên người không có đồ rẻ tiền. Hơn nữa từ trong lời nói cũng có thể nghe ra được, gia đình cô ta hẳn là không bình thường.

Người như vậy, thì người kia nói xử lý liền xử lý được sao? Nhưng lại làm cho đối phương thôi học, việc này càng là không quá có khả năng.

Lý Hướng Nam thấy cô phủ nhận nghiêm túc như vậy, thì cũng không lại nghĩ về hướng đó nữa.

Chẳng qua nhắc đến người đàn ông kia, cậu ta đột nhiên liền lại nghĩ đến tối hôm đó ở đại sảnh khách sạn nhìn thấy một màn kia, lúc ấy người đè cô gái trên sô pha, nhìn từ mặt bên, quả thật có điểm giống người đàn ông kia.

Nếu thật là như vậy mà nói, vậy hắn ở một bên cùng cô gái khác làm chuyện ái muội, một bên lại giả vờ thâm tình theo đuổi Hứa Nùng...

Lý Hướng Nam có chút do dự, không biết có nên đề cập chuyện này với Hứa Nùng hay không.

Hai người mỗi người đều tâm sự ngổn ngang một đường trầm mặc trở về phòng học, ngồi an ổn không bao lâu, tiết thứ hai liền bắt đầu.

Hứa Nùng lúc này bởi vì lời của Lý Hướng Nam, tràn ngập đầu óc đều là hình ảnh của Chu Khởi.

Sau đó lúc lên lớp, cô cũng không khỏi có chút thất thần, trong lòng suy đoán lung tung, người kia rốt cuộc là gặp phải chuyện gì, mới có thể đột nhiên rời đi.

Miên man suy nghĩ hơn bốn mươi phút, điều giáo viên giảng cô chỉ nghe lọt được hơn một nửa, sau đó không dễ dàng gì chịu đựng đến giờ tan học, Hứa Nùng một giây cũng không trì hoãn, thu thập xong đồ đạc liền đi ra ngoài.

Dù sao cũng là người nổi tiếng vừa mới lên diễn đàn trường, Hứa Nùng lúc này lại đi giữa đám người, ánh mắt quét trên người cô càng nhiều hơn lúc trước.

Cô có chút bất đắc dĩ, cũng có chút phiền lòng, dù sao cũng là người có thói quen làm việc không khoa trương, đột nhiên bị trở thành tiêu điểm chú ý như vậy, cô nhất thời thật sự khó tiếp nhận.

Cúi đầu vội vàng bước đi, Hứa Nùng một lòng một dạ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ đông người.

Nào ngờ, lúc này bỗng nhiên có một bóng người ngăn trở trước mặt cô.

Cô cho rằng là trùng hợp, vì thế xê dịch bước chân sang bên phải, chuẩn bị đi qua đối phương, không nghĩ đối phương thấy cô di chuyển, cũng di chuyển theo.

Hứa Nùng lúc này mới phát hiện điểm không thích hợp, cau mày ngẩng đầu.

Sau một giây, khuôn mặt tuấn mỹ lại khoa trương kia in vào đáy mắt cô.

Chỉ thấy Chu Khởi cà lơ phất phơ đứng ở trước mặt, khóe môi hắn hơi hơi nhếch, cười đến có chút lưu manh hư hỏng.

"Bạn học, cho xin chút lửa?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK