Cửa nhà vừa mở, Phượng Vũ đã lao vào vòng tay của Lâm Tuyết:
- Á hu hu! Tớ tức quá!
Một tay Lâm Tuyết ôm bạn, một tay đóng cửa:
- Từ từ kể tớ nghe coi! Rốt cuộc chương trình đó ghép đôi cái gì mà gần đây trên mạng xáo xào vậy?
Phượng Vũ ôm khư khư, lắc đầu:
- Không xem nữa đâu! Buồn lắm!
- Buồn gì chứ, cậu biết rõ cái ông già đó không thích yêu đương mà.
- Nhưng mà dưới bình luận cứ ghép đôi bọn họ ấy!
- Rồi rồi, vào nhà đi rồi tính.
Một lúc sau, dù không thích nhưng Phượng Vũ vẫn phải miễn cưỡng ngồi xem lại chương trình đó cùng cô bạn của mình.
Một phần vì Lâm Tuyết đã lâu chưa xem chương trình thực tế mà anh trai tham gia, một phần vì cô tò mò.
“Khách mời cuối cùng ngày hôm nay chính là ca sĩ Lâm Phó Thụy!!!”
Tiếng ti vi phát ra kèm tiếng vỗ tay hào hứng của các khán giả tại trường quay. Suốt thời lượng của chương trình, MC dường như liên tục có những bình luận gán ghép Phó Thụy và Hoa Hoa. Chỉ cần một cái liếc mắt nhỏ cũng có thể biến nó thành “tình chàng ý thiếp”.
Xem một hồi, Phượng Vũ chỉ tay vào màn hình lớn, nũng nịu với Lâm Tuyết:
- Đó! Cậu thấy chưa! Chị ấy cố tình chạm tay anh Phó Thụy kìa!
Nghe đến đây cô chợt nhớ lại, từng có lần Phó Thụy đi gặp Hoa Hoa. Anh đã rủ cô đi cùng để làm “bóng đèn”, tránh đối phương nói chuyện yêu đương. Từng chi tiết nhỏ dần hiện lên trong đầu Lâm Tuyết. Lúc này, cô mới để ý các hành động như thể muốn tiếp cận Phó Thụy trên ti vi. Nếu không nhìn kĩ, chắc chắn sẽ nghĩ là vô tình.
- Ế! Chả lẽ diễn viên Hoa Hoa thật sự thích anh hai tớ hả?
Nghe lời buột miệng của Lâm Tuyết, Phượng Vũ quay ngoắt sang nhìn cô:
- Ơ? Trước cậu bảo diễn viên Hoa Hoa cũng đang khó chịu vị bị ghép đôi lung tung cơ mà?
- Cái đó là đoán thôi. Mà giờ xem cái này tớ mới nhớ đến vụ chị ấy hẹn anh Phó Thụy đi cà phê. Ổng chắc cũng đoán lờ mờ ra nên mới rủ tớ đi cùng.
- Hả? Anh Phó Thụy biết người ta thích mình rồi mà vẫn để người ta tiếp cận á?
Lâm Tuyết vội phẩy tay:
- Không phải như cậu nghĩ đâu! Ây da! Công việc của ổng phức tạp lắm!
Lời nói của cô đã sớm không còn lọt vào tai Phượng Vũ. Cô bạn này thẫn thờ từ lúc biết tin Hoa Hoa thích Phó Thụy. Cứ tưởng là dân mạng “đẩy thuyền” lung tung, nào ngờ một trong hai thật sự có tình cảm. Diễn viên Hoa Hoa ưu tú như vậy, rõ ràng là không có cơ hội cho kẻ khác.
Phượng Vũ thu mình lại sau một đống suy nghĩ rối bời. Lâm Tuyết thấy thế liền liên tục hỏi, mặc dù không có tiếng đáp lại:
- Sao ngồi im thế?
- …
- Yên tâm đi, ông già đó không thích chị Hoa Hoa đâu!
- …
- Không lẽ… cậu ghen rồi à?
Phượng Vũ lắc đầu, Lâm Tuyết cau mày nói:
- Còn chối được? Miệng thì nói không thích anh tớ nhưng mà bây giờ lại khó chịu?
- Xì… mấy đứa chưa yêu ai như cậu thì làm sao hiểu được chứ!
Nghe câu ẩn ý này, Lâm Tuyết cười nhe răng:
- Tớ có người yêu mà, hí hí.
Câu này trực tiếp tạt một gáo nước lạnh vào người Phượng Vũ. Cô mở to đôi mắt:
- Th-Thật á?
Lâm Tuyết phổng mũi ra vẻ tự hào lắm:
- Đúng vậy! Mới có người yêu! Hê hê!
- Ai!? Là ai!? Chung trường mình không!? Tớ có quen không!?
Cô gái nhỏ chéo hai tay thành hình chữ X rồi tinh nghịch lắc đầu:
- Không nói cho cậu biết!
- Ớ? Cậu có thật sự coi tớ là bạn thân không thế!?
- Khi nào thích hợp tớ sẽ nói mà!
- Cái gì cũng giấu giếm! Lâm Tuyết là đồ ngốc!
- Ủa tự nhiên mắng tớ!? Cậu mới ngốc!
Hai người đang đùa giỡn ngay sô pha thì Phó Thụy mở cửa bước vào. Vẫn là dáng vẻ thường ngày, khẩu trang, mũ lưỡi trai. Lâm Tuyết hào hứng rõ rệt, lớn tiếng chào anh hai Còn Phượng Vũ chỉ ngồi đó gật nhẹ đầu chứ không nói câu nào. Nụ cười trên môi cô cũng vụt tắt.
Phó Thụy nhận ra điểm kì lạ của Phượng Vũ nhưng không hỏi, chỉ hành động như bình thường:
- Hôm nay sinh nhật đạo diễn, anh có mang về chút bánh kem.
Có đồ ăn khiến Lâm Tuyết vui mừng vỗ tay đôm đốp. Khi đặt bánh kem lên bàn, Phó Thụy thấy ti vi đang phát chương trình mà mình tham gia đúng 1 lần, còn là cái đoạn đang nổi lên gần đây, anh thở dài:
- Sao không mở mấy show ca nhạc của anh mà xem?
Lâm Tuyết liếc nhẹ sang cô bạn bên cạnh, đáp:
- Không xem chương trình này sao mà phát hiện… ai đó biết ghen rồi kìa!
Chột dạ, Phượng Vũ đỏ mặt đánh nhẹ vào vai Lâm Tuyết, miệng lẩm bẩm kêu cô nói nhảm. Vừa lúc này, điện thoại Lâm Tuyết kêu lên báo hiệu tin nhắn. Giáo viên vừa gửi file vào nhóm. Lâm Tuyết luống cuống chạy lên tầng để bắt đầu làm bài. Dự kiến là từ giờ đến cuối tuần, cô phải cắm mặt để vẽ ra một bản thiết kế hoàn hảo nhất có thể.
Trong phòng khách chỉ còn hai người, Phó Thụy đột nhiên ngồi xuống bên cạnh làm Phượng Vũ giật mình. Anh nhẹ nhàng hỏi:
- Em sao thế? Hôm nay không vui à?
- Đâu có…
Hai từ này phát ra từ miệng cô, vừa nghe đã biết là giả. Phó Thụy cười trừ:
- Ăn chút bánh kem đi.
Không chỉ lắc đầu từ chối, Phượng Vũ còn đứng dậy bỏ đi lên tầng rồi vào phòng Lâm Tuyết.