• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể không nói, cái thiếu niên bất lương này mặc dù có điểm bịp bợm, nhưng đầu óc vẫn rất tốt.

Nhưng đầu óc hắn dù có tốt, có thể hơn được Tần Minh sao?

Làm một kẻ đã trải qua hai đời, nếu đấu không lại một học sinh trung học, còn ra ngoài lăn lộn thế nào ?

Tần Minh giơ tay lên, không chút hoang mang.

“Chờ đã, trước khi ngươi đánh ta ít nhất cũng phải cho ta cái lý do đã ?”

Ngô Soái nghe xong ngốc lăng.

“Còn cho mẹ nó lý do, cái tay này của ta làm sao lại bị thương ngươi quên rồi hả ? Lão tử buổi sáng chịu bao nhiêu chân của ngươi, ngươi quên rồi hả ?”

“Vậy vì sao ngươi lại bị ta đánh nha?” Tần Minh lại hỏi.

“Lão tử muốn theo đuổi tiểu Ly, ở cửa trường học chặn nàng, liên quan gì đến ngươi, con mẹ nó ngươi tới xem náo nhiệt cái gì?”

Nói đến đây, Ngô Soái bi phẫn không thôi.

Suy nghĩ kỹ một chút, hắn buổi sáng lúc đó bị đánh thật là oan.

Hắn bất quá cũng chỉ muốn tặng hoa cho Tần Tiểu Ly mà thôi, hắn đã làm sai cái gì?

Nếu không phải chung quanh nhiều người như vậy, hắn thật muốn bò trên đất khóc lớn một trận.

Ta con mẹ nó rốt cuộc đã làm sai điều gì?

...

...

Nghe đến đây, Tần Minh đặc biệt vừa lòng, cầm lấy điện thoại, chụp cho bốn người đối phương một tấm, chụp một tấm đặc tả.

“Tốt, ngươi rất thành thật, ghi âm kết thúc, ngươi ý đồ yêu sớm còn cấu kết xã hội đen trên đường chặn nữ đồng học, chuyện này ta sẽ nói cho giáo viên còn có hiệu trưởng của ngươi biết.”

“Nếu như các ngươi còn khăng khăng muốn gây sự, ta liền đưa mấy tấm ảnh chụp này cùng cuộc hội thoại đến Cục cảnh sát, hiện tại 110 đã làm việc theo đúng chế độ, ta tùy tiện bấm bấm mấy cái liền có thể gọi điện cho cục cảnh sát, chính các ngươi suy nghĩ một lát đi.”

Một câu sau, là hắn nói với mấy cái lưu manh kia.

Tần Minh kiếp trước thường xuyên gặp cảnh lưu manh ở cổng trường chặn cướp học sinh, M lăn lộn nhiều năm như vậy, đã sớm hiểu rõ những người này sợ cái gì.

Quả nhiên!

Một vừa nói ra, mặt ba cái lưu manh kia đều tái mét.

“Ca, ca, ngươi là ca của ta, cầu ngươi đừng bán chúng ta.”

“Đúng vậy a đúng vậy a, nhóm chúng ta không muốn đối phó ngươi như vậy, là cái thằng cờ hó này muốn đối phó ngươi, hắn cho mỗi người chúng ta một trăm tệ, còn nói ngươi rất dễ bắt nạt.”

“Mẹ nó, ta bình thường khinh thường nhất chính là loại học sinh này, đang tuổi trẻ tươi đẹp không đi học tập, học người ta tán gái yêu đương, D* mẹ mày! Nhìn thấy loại người như ngươi ta liền thấy tức giận!”

Ba~!!!

Nói xong, lưu manh kia một bàn tay tát lên đầu Ngô Soái, đau đến hắn oa oa nhảy lên.

“Các ngươi vậy mà bán ta!” Ngô Soái bi phẫn nói.

“Ta bán mẹ ngươi! Vì một trăm tệ, muốn lão tử ngồi xổm trong cục cảnh sát, ngươi cảm thấy đáng giá sao?”

Ba~!!!

Nói xong, Ngô Soái lại ăn một bàn tay!

Cứ như vậy, cục diện rất tốt lúc đầu, cứ như vậy bị Tần Minh làm thành nội chiến.

Ba người thay phiên quất vào đầu quả dưa của hắn, coi Ngô Soái như bóng da đánh một trận.

“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 500 điểm đến từ Ngô Soái!”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 600 điểm đến từ Ngô Soái!”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 666 điểm đến từ Ngô Soái!”

...

...

Nhìn cục diện hiện trường, Tần Tiểu Ly trợn mắt há hốc mồm.

Muốn đổi lại thành học sinh bình thường đến, đối mặt loại tình huống này, ngoại trừ chạy ra thì không còn cách nào khác.

Nhưng là ca nàng dùng thực lực dạy cho nàng bài học.

Đầu óc dùng tốt hơn so với hai chân, vừa nãy cũng chỉ nói một câu mà thôi, Ngô Soái liền bị giáo huấn đến ngao ngao gọi loạn.

Đây là tình cảnh mà nàng nghĩ cũng nghĩ không ra.

Trong nháy mắt, hình tượng của Tần Minh trong lòng Tần Tiểu Ly lại cao lên rất nhiều.

Hoá ra ca ca ta lợi hại như vậy?

Tần Tiểu Ly quay đầu liếc trộm vẻ mặt Tần Minh bên cạnh một cái.

Lúc này, Tần Minh đang hai tay ôm ngực, tại cẩn thận đếm giá trị sụp đổ tăng lên, nhìn thế nào cũng rất lãnh khốc, vẻ mặt càng soái vô cùng.

Tần Tiểu Ly khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Ôi, đừng đánh nữa! Ta sai rồi, đại ca đại ca, ta cũng không dám nữa, van cầu ngươi bảo bọn hắn dừng tay đi.”

Vì xum xoe, tay ba người kia đều chưa từng dừng lại, hơn nữa còn tận lực đánh qua đánh lại.

Ngô Soái bị đánh đến chạy trối chết, lại đánh xuống, hắn nhất định sẽ bị chấn động não.

Ba người kia cũng kỳ quái, vừa mới bắt đầu bị uy hiếp trong lòng khó chịu, nhưng đánh một hồi bỗng nhiên nghĩ đến.

Cái Ngô Soái này dễ bắt nạt hơn Tần Minh a!

Tần Minh vóc người cao lớn, nếu thật sự đánh lên, bọn hắn có thể sẽ bị thương, nhưng cái Ngô Soái này chính là bao cát có sẵn.

Dù sao tiền hắn cũng cho rồi, đánh ai mà không phải là đánh chứ ?

Ba~!!!

Ba~!!!

Ngô Soái bi phẫn muốn chết, hắn vô cùng hoài nghi ba người này là cố ý hạ nặng tay, lại có khổ khó nói.

...

...

Trong thời gian này, Tần Minh vẫn luôn nhìn chằm chằm đầu Ngô Soái.

Tỉ lệ sụp đổ của đối phương đang không ngừng tăng lên.

50%!

60%!

70%!

Khi tỉ lệ sụp đổ tăng tới 75%, thế nhưng lại dừng lại!

Tần Minh nhíu mày.

Chuyện ra sao?

Chẳng lẽ đánh còn chưa đủ ác?

Hắn nóng lòng muốn thử, nghĩ có cần chính mình đi lên đạp vài cái không.

Hắn giao điện thoại cho Tần Tiểu Ly, nói với nàng nếu ba người này dám loạn động liền ấn nút gọi cảnh sát.

Ba người kia nghe xong, quay đầu cười nịnh nọt với Tần Tiểu Ly.

Tần Tiểu Ly: “...”

Tần Minh đi đến trước mặt Ngô Soái, cúi đầu kiểm tra tình trạng của hắn, phát hiện đối phương đầu đầy cục u, trên đầu xanh tím một mảng, nhìn thế nào cũng giống như Như Lai.

Không có đạo lý a.

Đều đã bị đánh thảm như vậy, sao lại không đột phá được chứ ?

Rốt cuộc là thiếu cái gì?

Nhìn thấy Tần Minh tới, ba người kia thu tay lại, đối với Tần Minh ôm quyền.

“Đại ca, chuyện này là chúng ta không đúng, vừa rồi ta đã nghĩ lại, nhóm chúng ta có khốn nạn như thế nào cũng không nên bắt nạt tiểu cô nương người ta, hiện tại ân oán của ngươi đã báo xong, chúng ta liền đi trước, hi vọng ngươi đừng lôi chúng ta ra.”

“Đúng vậy a đúng vậy a, mọi người ra ngoài lăn lộn cũng không dễ dàng, ta trên có mẹ già dưới có con nhỏ, hi vọng ngươi giơ cao đánh khẽ.”

“Hôm nay qua đi, chúng ta chính là anh em tốt cùng nhau đánh người, về sau uống rượu nói chuyện phiếm bắn pháo tùy tiện hẹn, huynh đệ chúng ta đi trước một bước.”

...

...

Ngoài dự liệu của hắn, ba người này coi như trượng nghĩa, không có thừa dịp lúc hắn buông lỏng cảnh giác mà ra tay.

Tần Minh cũng gật gật đầu.

“Đi đi, ảnh chụp ta sẽ xóa.”

Ba người cảm kích nhìn hắn một cái, sau đó chạy mất, lưu lại Ngô Soái ngồi nghệt mặt trên đường, một mặt hoài nghi nhân sinh (cuộc sống).

“Ngươi ngươi ngươi ngươi... muốn làm gì ta?”

“Ta không làm gì với ngươi cả, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.”

Tần Minh nhếch miệng cười một tiếng.

Nụ cười này, dọa Ngô Soái run rẩy một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK