“Ta? A... Không có.”
Tưởng Trình càng nghĩ, lại không biết rõ Tưởng Khả Nhi hỏi là chuyện gì.
【 hắn nói không có 】
Tưởng Khả Nhi trả lời.
【 vậy ngươi hỏi hắn có còn nhớ thiếu ta chuyện tiền bạc hay không? 】
Tần Minh lại phát một cái tin nhắn.
Rất nhanh liền đạt được trả lời.
【 hắn nói không nhớ rõ. 】
Tần Minh: “...”
Hiện tại con người trí nhớ thật là kém.
Vừa mới qua đi không đến một tiếng đồng hồ, đã đem hứa hẹn năm trăm vạn ném sau ót (gáy).
Mặc dù lúc ấy Tần Minh cũng có ý tự nguyện, bởi vì trong nhà hắn cũng có em gái, rất hiểu cảm thụ của người làm ca ca.
Nhưng đối phương không thể làm người như thế a?
Cho năm trăm vạn thì rất quá mức sao?
Nếu như Tưởng Trình ở trước mặt hắn, hắn thật muốn tát đầu chó đối phương, đau lòng nhức óc đối với đến một câu: Chàng trai, đường tương lai ngươi đi rất hẹp ngươi có biết không?
...
...
Cuối cùng, vẫn là Tưởng lão gia tử khá trực tiếp.
Nhìn thấy Tần Minh đòi tiền Tưởng Trình, hắn sướng đến phát rồ rồi!
Hắn đang lo không có biện pháp cùng Tần Minh tiếp xúc đâu.
Hắn giục Tưởng Trình gửi nhanh một ngàn vạn cho Tần Minh.
Lúc nhận được tiền Tần Minh mặt ngây đơ ra.
Đệt, hoặc là không đến, vừa đến đã cho gấp hai.
Kẻ có tiền cũng bốc đồng như thế sao?
Xong việc, về sau Tưởng Khả Nhi còn nhắn một câu.
“Ngươi ngày mai có rảnh không? Ta muốn mời ngươi tới nhà ta ăn bữa cơm...”
Tần Minh trầm mặc.
Chợt nghĩ làm sao giống như cùng gặp gia trưởng vậy?
Hắn cùng cô gái này tiếp xúc ngay cả một tiếng đồng hồ còn không đến, cùng gặp gia trưởng thì không thích hợp a?
Tối thiểu cũng phải là loại gạo nấu thành cơm, làm ra đứa bé gì đó.
Do dự thật lâu, Tần Minh vẫn là đáp ứng.
Dù sao đối phương nhiệt tình mời, còn là kẻ có tiền bốc đồng như thế, làm bằng hữu cũng không có chỗ xấu.
Làm tốt một chuyến này biết đâu có thể mò được mấy trăm vạn.
Trở lại Nam Long Sơn Trang, đã là nửa giờ sau.
Tần Minh không dám để cho taxi dừng ở cửa ra vào, sợ vừa xuống xe liền bị bảo an coi như trộm bắt lại.
Lão ca lái xe giống như hiểu rất rõ tâm tình Tần Minh, chủ động đem hắn đưa vào nhà để xe Nam Long Sơn Trang.
Trước khi đi còn lớn tiếng căn dặn hắn.
“Huynh đệ, đợi lát nữa đi lên, nhìn thấy bảo an trốn tránh một chút, nhìn ngươi không sạch sẽ đâu.”
Tần Minh: “...”
...
...
May mắn là, trên đường đi, cũng không có đụng phải người nào.
Thẳng đến về đến nhà soi xuống tấm gương, Tần Minh mới biết rõ vì cái gì vị lái xe kia kinh sợ như vậy.
Giữa ban ngày, hắn sửng sốt thấy không rõ bộ dáng của mình, nhếch miệng cười một tiếng, chỉ còn lại hai hàm răng trắng noãn...
Lúc này là ban ngày, nếu như là buổi tối, đoán chừng ở ven đường đón xe cũng không ai thấy được.
Xoẹt xùy xùy!!!
Bên trong nhà tắm, Tần Minh đem nước mở đến lớn nhất, cấp tốc vọt vào tắm, sau đó chạy vào phòng, ngã đầu liền ngủ.
Ngủ một giấc tỉnh lại.
Đã là bảy giờ tối.
Hắn nghe được phòng bếp truyền đến âm thanh nấu cơm, còn có từng trận hương thơm tràn ngập.
Tần Minh từ phòng đi ra hướng đến phòng khách, liền gặp được trên bàn cơm bày đầy phong phú đồ ăn.
“Ca, ngươi tỉnh rồi?”
Tần Tiểu Ly đeo một đầu tạp dề, bưng một nồi nước đi ra.
“Đây đều là ngươi làm?”
“Ừm đúng a ~ nhanh rửa tay ăn cơm đi.”
Tần Minh hơi kinh ngạc.
Mặc dù trong trí nhớ của hắn Tần Tiểu Ly biết làm cơm, nhưng không nghĩ tới sẽ lợi hại như vậy.
Xem bề ngoài thức ăn liền biết rõ khẳng định ăn rất ngon.
Hôm nay tâm tình Tần Tiểu Ly tốt lên rất nhiều.
Tần Minh đi vào phòng bếp rửa cái tay, hai người ngồi xuống ăn cơm nói chuyện phiếm.
Vào đêm, yên lặng như tờ, trong cái phòng trang trí xinh đẹp này, có một loại cảm giác ấm áp.
“Hôm nay ở trường học, không ai khi dễ ngươi chứ?”
Tần Minh vừa ăn đồ ăn Tần Tiểu Ly làm, vừa nói.
Tần Tiểu Ly cười khúc khích.
“Nào có người còn dám? Ngươi cũng không biết rõ trường học của chúng ta hiện tại rất nhiều người đều sợ ngươi.”
“Ca, hôm nay thật nhiều nữ sinh hỏi thăm tin tức của ngươi, ngươi nói ta có nên đem ngươi giới thiệu cho các nàng hay không?”
Tần Tiểu Ly nói, có chút ý tứ trêu ghẹo.
Tần Minh nhìn nàng một cái.
“Ngươi cam lòng là được, vừa vặn ta độc thân.”
Tần Tiểu Ly biểu lộ cứng đờ.
“Ngươi là đang nghiêm túc?”
“Đùa thôi.”
Tần Minh nhếch miệng cười một tiếng.
Tần Tiểu Ly một mặt u oán, biết mình bị chơi xỏ.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được từ Tần Tiểu Ly giá trị sụp đổ 200 điểm!”
Cho nên nói, lòng của nữ nhân như mò kim dưới đáy biển.
Ngàn vạn không thể theo đối phương trèo lên cột điên, khẳng định không có chuyện tốt.
Ở chung đến bây giờ, hắn cùng Tần Tiểu Ly đã có một loại một giác ỷ lại lẫn nhau.
Nếu như ai tìm bạn trai bạn gái trước, đối phương khẳng định sẽ không quen.
Đương nhiên, vấn đề này làm cho Tần Minh nhức đầu.
Bởi vì hiện tại quan hệ của hắn không tệ với con gái, có vẻ như rất nhiều.
“Ca, ngươi ban đêm có chuyện gì bận rộn hay không?”
“Ta phải ra ngoài dạy người ta học thêm.” Tần Minh hồi đáp.
“Học thêm?” Tần Tiểu Ly nghi hoặc.
“Ừm, hôm nay mới kiêm chức, còn có bệnh viện bên kia nói cho ta biết trở về làm việc, gần đây ban ngày ta sẽ khá bận bịu, ngươi có chuyện gì sao?”
“Cũng không có việc gì, ta có bài tập hội họa, muốn nhờ ngươi giúp ta một chút ~~”
Nói đến đây, Tần Tiểu Ly có chút ngượng ngùng.
Căn cứ vào ký ức trong quá khứ, Tần Tiểu Ly mặc dù học tập là thiên tài, nhưng ở nghệ thuật thì chính là dốt đặc cán mai.
Từ nhỏ đến lớn, tất cả bài tập vẽ tranh của nàng, đều là Tần Minh giúp nàng hoàn thành.
Nhưng bây giờ vấn đề tới.
Trước kia Tần Minh có thể vẽ được, nhưng bây giờ hắn không biết a!
Cái này làm thế nào?
Mặc dù trong lòng không chắc, nhưng em gái đã mở miệng xin giúp, Tần Minh vẫn là đáp ứng.
“Chờ ta một chút sẽ giải quyết giúp ngươi.”
“Cảm ơn ca ca, ngươi tốt nhất rồi.”
Tần Tiểu Ly cười vui vẻ, bầu không khí phi thường hòa thuận.
Chính là không biết rõ, chờ sau đó lúc nhìn thấy biểu hiện hội họa siêu cao của Tần Minh, nàng còn có thể cười được hay không...
Cơm tối rất nhanh đã ăn xong.
Tần Tiểu Ly bắt đầu thu dọn bàn, đồng thời thúc giục Tần Minh nhanh lên đi giúp nàng hoàn thành bài tập.
Tần Minh hứng thú bừng bừng đi vào phòng Tần Tiểu Ly, cầm một cái bút vẽ, ngồi vào bên bàn, bắt đầu hành trình thiên mã hành không tưởng tượng được....
Kết quả lần ngồi xuống này, chính là nửa giờ...
Tần Tiểu Ly bài tập là vẽ một con cá.
Vẽ con cá kỳ thật rất đơn giản, Tần Minh hai ba lần liền phác hoạ ra được, xem như hoàn thành.
Nhưng nhìn xem cái con cá này có chút dị dạng, Tần Minh do dự.
Cái tác phẩm này đưa cho nàng, coi như Tần Tiểu Ly không có ý kiến, giáo sư mỹ thuật của nàng khẳng định cũng sẽ điên mất.
“Ca, ngươi vẽ xong rồi?”
Bỗng nhiên, sau khi thu dọn xong đồ vật Tần Tiểu Ly hô một tiếng.
Tần Minh có chút đau đầu.
Nếu không trực tiếp kêu Tần Tiểu Ly tới vẽ đi, miễn cho ngày mai hại nàng mất mặt.
Tần Minh đi vào phòng bếp, muốn ngả bài cùng Tần Tiểu Ly, hắn nhìn thấy Tần Tiểu Ly cầm một con cá tươi mới hướng trong tủ lạnh bỏ vào.
Hẳn là thức ăn hôm nay mua nhiều, ăn để thừa.
Tần Minh nhìn thấy con cá kia, linh quang lập tức chợt hiện.