• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tóm lại, cuối cùng vẫn hoàn thành nhiệm vụ, Tần Minh rất cao hứng.

Nhưng bởi vì sự do dự của hắn, cảnh kết giao lãng mạn này cũng bị dừng lại giữa chừng.

Tần Tiểu Ly đạt được cơ hội, vội vàng đẩy Tần Minh ra.

Nàng dùng tay che miệng, nhìn chằm chằm Tần Minh, ánh mắt ngập nước, mặt cũng rất đỏ.

“Ca, ngươi khiến ta sắp thiếu oxy mà chết rồi.”

“Ngạch, lần thứ nhất không có kinh nghiệm, nếu không lại thử một lần nữa? lần này ta sẽ chú ý một chút.”

Tần Minh gãi đầu một cái, có chút ngượng ngùng.

Còn một lần nữa?

Tần Tiểu Ly tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó xoay người bỏ đi, tốc độ cực nhanh, giồng như con thỏ, cũng không biết đây là cái cảm giác gì.

Tần Minh vội vàng đuổi theo.

Hắn còn phải mang nha đầu này đi xem phòng ốc nữa, sao có thể để nàng chạy về nhà, đợi sau đó lại phải đi thêm một chuyến.

“Ngươi chạy nhanh như vậy làm gì, chờ ta một chút a!”

...

...

Mười phút sau, trên một chiếc taxi.

“Ca, chúng ta đang đi đâu vậy?”

Tần Tiểu Ly nhìn cảnh tượng xa lạ xung quanh, nghi hoặc hỏi.

Tần Minh cười thần bí.

“Dẫn ngươi đi một cái địa phương tốt.”

Nghe vậy, biểu tình của Tần Tiểu Ly cứng đờ.

Nàng nhìn Tần Minh một chút, mặt đỏ tới mang tai, có chút nhăn nhó.

“Như vậy không tốt lắm đâu? Chúng ta cái gì cũng vẫn chưa có đâu...”

Tần Minh có chút buồn bực.

Đi xem phòng thôi mà, còn muốn có cái gì chứ ?

“Đứa nhỏ ngốc, trước đó là không có, nhưng đợi lát nữa đi liền có!”

Ý của Tần Minh là phòng ở.

Nhưng Tần Tiểu Ly không biết nghĩ đi đâu rồi, mặt lập tức càng đỏ, núp ở bên trong góc phía sau chỗ ngồi không lên tiếng.

Tần Minh cũng không quá rõ mấy cái tâm tư nữ hài này.

Chỉ cho là là vừa rồi tiếp xúc thân mật, khiến Tần Tiểu Ly khó quên.

Trầm mặc hồi lâu, Tần Tiểu Ly lên tiếng.

“Ca, thật sự gấp gáp như vậy sao?”

Tần Minh cười.

“Đứa nhỏ ngốc, hiện tại ngươi muốn không có đều không được.”

Phí lời, phòng ở đều mua rồi, cũng không thể trả lại a?

Lúc này, lão ca lái xe phía trước bỗng mở miệng, ngữ khí tràn đầy u oán.

“Uy, mấy người trẻ tuổi các ngươi, nói chuyện có thể hay không chú ý một chút, ngươi có cân nhắc qua cảm thụ của ta sao? con mẹ nó Ta vẫn còn là cái cẩu độc thân đây !”

Tần Minh: “...”

Tần Tiểu Ly: “...”

...

...

Kít!!!

Xe dừng ở cổng ra vào của Nam Long Sơn Trang, dưới cái nhìn u oán của lão ca lái xe, Tần Minh trả tiền mang theo Tần Tiểu Ly rời đi.

Nam Long Sơn Trang, chỗ vùng ngoại thành, phóng tầm mắt nhìn, mấy tòa nhà nhà cao tầng tọa lạc bên trong hoa viên`màu xanh biếc dạt dào, cảnh sắc hấp dẫn, ưu mỹ tự nhiên.

Đôi mắt xinh đẹp của Tần Tiểu Ly trừng lớn.

“Ca, nơi này thật xinh đẹp.”

“Thích không?”

Tần Minh hỏi.

Tần Tiểu Ly gật đầu.

“Thích liền tốt, đêm nay chúng ta liền ở chỗ này.”

Tần Tiểu Ly: “...”

Cái ca ca này sao lại thô đến mức này chứ.

Cái địa phương này quả thật rất lớn, dù cho biết mình ở số nhà nào, Tần Minh vẫn phải mò mẫm lượn quanh nửa ngày.

Cuối cùng hỏi hai ba người qua đường mới biết được vị trí.

Mười phút sau, đi đến chỗ mục tiêu, bọn hắn đi thang máy lên lầu.

Tòa nhà này cao ba mươi tầng, căn Tần Minh chọn là ở tầng 15.

Thứ nhất là bởi vì nó là tầng ở giữa, tầm nhìn rộng rãi.

Thứ hai là phòng ngừa xảy ra động đất chạy không kịp.

Hắn nghe nói khi phát sinh động đất nghiêm trọng, chết đầu tiên đều là nhóm lầu trên kia.

Ở tại tầng ở giữa, đến lúc vác Tần Tiểu Ly lên chạy, còn có chút hi vọng được cứu.

Đinh!!!

Hai người ra khỏi thang máy, tìm tới căn phòng sau này thuộc về bọn họ, Tần Minh lấy ra chìa khoá mở cửa.

Két két!!!

Cửa phòng mở ra, tất cả mọi thứ trong phòng đập vào mắt.

Trang hoàng hào hoa kia, khiến cho hai người đều xem đến ngây người.

Phòng khách rộng rãi, một cái sô pha cấp cao có thể nằm bốn năm người, đèn treo Châu Âu kiểu dáng tinh xảo, Tivi LCD hơn 50 inch ...

Đây là nơi ở của kẻ có tiền.

Thời điểm mua nhà, Tần Minh đã nghe nói nơi này đã trùng tu tốt, hơn nữa còn được bảo quản một đoạn thời gian, tùy thời có thể đến ở.

Hắn lúc đầu không tin, cho rằng còn phải phí một phen công phu thu dọn.

Không nghĩ tới cái hiệu quả này vượt quá dự liệu của hắn.

Dù sao hắn hiện tại không thể chờ đợi nhất chính là sửa sang, gấp gáp chuyển nhà đấy.

Hai người hoa mắt, đi vào nhà mới.

Tần Tiểu Ly từ nhỏ đến lớn, chỗ nào thấy qua phòng ở xinh đẹp như vậy?

Lúc ấy liền xem ngây người.

Bị Tần Minh dắt vào, nhìn chung quanh, hiếu kì giống như đứa trẻ.

“Ca, đây là chỗ nào nha?”

“Nhà của chúng ta.” Tần Minh đắc ý nói.

“Ngươi đừng nói giỡn, nơi này một đêm bao nhiêu tiền? Khẳng định rất đắt a?”

Tần Tiểu Ly mặc dù đơn thuần, nhưng cũng không ngốc.

Biết có vài nhà trọ bố trí theo kiểu khách sạn hào hoa, thiết bị không kém hơn so với người có tiền. Chỉ là phí ăn ở rất đắt, một đêm đều tốt hơn mấy trăm.

“Một đêm? Ta đây quả thật chưa có tính qua.”

Thêm mười vạn phí sửa sang, căn phòng này hắn tốn tất cả là 154 vạn.

Vấn đề là phòng này có thể ở lại cả một đời, trừ bỏ cái đó, ai có thể tính ra một đêm bao nhiêu tiền?

Tần Tiểu Ly cho rằng Tần Minh đang lừa nàng.

“Vậy ngươi nói một chút ngươi tổng cộng bỏ ra bao nhiêu tiền đi.”

“Ngạch... Cũng khoảng một trăm vạn đi.”

“Cái gì!!!”

Tần Tiểu Ly sợ đến giật mình, cho là mình nghe lầm.

Tần Minh thấy thế, nhếch miệng cười một tiếng.

“Thế nào, rẻ chứ ?”

Rẻ chứ ?

Rẻ chứ ?

...

...

Ba chữ này giống ma âm, dọa Tần Tiểu Ly suýt chút hôn mê đi.

Rốt cuộc là ca ca đang gạt nàng, hay là nàng nghe lầm?

“Ca, ngươi đừng gạt ta, ta không ngốc, ngươi thành thật nói đi, đến cùng bỏ ra bao nhiêu tiền?”

Tần Tiểu Ly nhìn chằm chằm Tần Minh, có chút ý tứ cầu khẩn.

Dù sao nàng vẫn luôn cảm thấy, bọn nàng hiện tại không có tiền gì, có thể tiết kiệm liền tiết kiệm.

Nếu như ca ca vì muốn nàng có thể ở lại đây một đêm, bỏ ra quá nhiều tiền, nàng sẽ rất áy náy.

Lúc này, Tần Minh bất đắc dĩ nói.

“Được rồi, quả nhiên vẫn không gạt được ngươi, kỳ thật tiêu hơn một trăm năm mươi vạn, bao gồm phí sửa sang...”

Tần Tiểu Ly: “...”

Một trăm năm mươi vạn!!!

Nàng nghe cũng chưa nghe qua nhiều tiền như vậy!

Nửa giờ sau, trải qua một hồi câu thông.

Tần Minh cuối cùng cũng khiến Tần Tiểu Ly miễn cưỡng tin tưởng căn phòng này là do hắn mua lại.

Nhưng vấn đề lại tới.

Tiền của hắn từ đâu kiếm được?

“Đây là bí mật, ngươi đừng hỏi nữa.”

Tần Minh chỉ có thể nói một câu như vậy.

Dù sao giải thích thế nào cũng có vẻ rất giả dối, trừ phi nói ngươi đi cướp ngân hàng.

Cuối cùng, Tần Tiểu Ly cũng rất hiểu chuyện.

Cho dù trong lòng có trăm ý nghĩ, cũng chỉ là kết thành một câu.

“Ca, ngươi “vất vả” rồi~”

Tần Minh: “...”

Mẹ nó! Lão tử không có đi làm vịt !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK