“Đi ói.” Cận Phi bình tĩnh nói, sau đó liếc nhìn lão Đại và lão Tam đang ói bên cạnh.
Mặc dù có một khúc nhạc đệm, thế nhưng chị Phi vẫn rất vui vẻ, lúc tiễn mọi người đi, nói mọi người sau này thường xuyên đến, coi như là nhà mình cũng được. Ngụy Nhất Thần lưu luyến đưa Cận Phi đi, hoàn toàn không chú ý chị Phi sau lưng cậu vẻ mặt thâm ý mà nhìn bóng lưng hai người.
Vào buổi tối Ngụy Nhất Thần vừa tán gẫu QQ với Cận Phi suốt đêm, vừa tranh thủ gọi điện thoại cho Trịnh Tư Kỳ.
“Chị hai, em nghiêm trọng khẩn cấp cầu cứu!”
“Trước tiên nói về thù lao đã ~~” Giọng Trịnh Tư Kỳ của lười biếng, không biết đang làm gì.
“Ách… Nếu như chị biết em tìm chị là muốn cái gì, chắc có thể lấy đó làm thù lao rồi.” Ngụy Nhất Thần do dự một chút, mới nói với Trịnh Tư Kỳ.
“Chẳng lẽ em muốn cùng Cận Phi lăn lên giường sao!” Giọng Trịnh Tư Kỳ thoáng cái cao tám bậc, Ngụy Nhất Thần cảm thấy cách cái điện thoại cậu vẫn cảm nhận được lửa bát quái của Trịnh Tư Kỳ nướng cậu đến không thở được.
“Cái đó, kỳ thật, em muốn tìm chị mượn ít tài liệu, ngộ nhỡ… Ặc… Em nói ngộ nhỡ nha… Đến lúc hai chúng em muốn làm gì đó, em cái gì cũng không biết…” Ngụy Nhất Thần thật sự xấu hổ, thế nhưng mình chỉ quen biết có mỗi Trịnh Tư Kỳ là hiểu rõ phương diện này, có nhiều thứ đồ vật cũng quen thuộc hơn, nếu như hỏi người khác thì càng không dám hỏi ra.
“Việc này rất dễ, có điều thù lao chính là khi nào lăn thành công phải cho chị biết đầu tiên, thế nào?”
“Ách… Được rồi…”
“Vậy được, sao chị đưa em được? Đừng nói là chị phải gửi trên mạng hoặc là gửi bưu kiện nha, ngộ nhỡ bị cho là nội dung khiêu dâm mang đi xử lí thì sao.”
“Vậy ngày mai em đến tìm chị copy một phần được không?”
“Được, em nhớ địa chỉ nhà chị nha, cũng không cần copy, quá lớn, em cầm ổ cứng di động của chị đi, đợi nghỉ lễ kết thúc trả lại cho chị.” Nói xong, Trịnh Tư Kỳ báo địa chỉ của cô, sau đó Ngụy Nhất Thần trầm mặc một hồi nói, “Em có thể đến tìm chị bây giờ không?”
“Em nói cái gì? Tiểu khu chị không cho xe vào, chị cũng sẽ không đi ra cửa tiểu khu đón em đâu!”
“Cái đó… Em muốn nói, nhà em dường như ở phía trước nhà của chị…”
“… Được rồi.”
Ngụy Nhất Thần cúp điện thoại, mặc áo khoác vào, chào Phi tỷ liền đi thẳng đến nhà Trịnh Tư Kỳ, nhà Trịnh Tư Kỳ quả nhiên chính là ở đằng sau nhà cậu. Nhấn chuông cửa, một lát sau Trịnh Tư Kỳ mặc một bộ quần áo ở nhà màu hồng nhạt, mang đôi dép con thỏ siêu cấp khoa trương mở cửa.
“Hóa ra em thật sự ở trước nhà chị? Không thể nào! Vì sao trước đây chúng ta chưa từng gặp nhau?” Trịnh Tư Kỳ nhìn thấy Ngụy Nhất Thần tới, nói không kinh ngạc là không thể nào. Tuy nói thành phố S không quá lớn, nhưng không trùng hợp như vậy chứ.
“Nhà của em mới chuyển tới không bao lâu, trước đây vì để tiện đến trường, trong nhà mua một căn hộ ở cạnh trường cấp ba, nhà em vẫn ở đó, sau khi em tốt nghiệp mới chuyển tới đây.”
“Vào đi, cho em xem gia tài của chị.” Trịnh Tư Kỳ cũng không nói nhảm, liền dẫn Ngụy Nhất Thần vào nhà mình, sau khi vào cửa Ngụy Nhất Thần mới phát hiện, trong nhà chỉ có một mình Trịnh Tư Kỳ.
“Cái đó, nhà chị không có người khác hả, em vào như vậy hình như không được thích hợp lắm.” Ngụy Nhất Thần hơi do dự, Trịnh Tư Kỳ dù dũng mãnh, thì đối phương cũng vẫn là một cô bé, cô nam quả nữ dù sao cũng không tốt lắm.
“Yên tâm, nhà chị chỉ có chị và anh chị, anh chị mấy ngày nay có hoạt động ở quán bar, tất cả đều là party suốt đêm không về, cho nên những ngày này cũng chỉ có một mình chị cũng ở nhà. Hơn nữa, anh chị rất thoải mái, vào nhà chị cũng toàn là gay, chị vô cùng an toàn.”
Ngụy Nhất Thần “Anh của chị thực cởi mở, cũng không quan tâm sở thích của chị hả.”
“Anh chị cũng là gay, cho nên anh ấy mới không ngại, khà khà.”
Ngụy Nhất Thần cũng không nhiều lời, nói muốn Trịnh Tư Kỳ dạy mình, Trịnh Tư Kỳ cười mờ ám làm Ngụy Nhất Thần thấy hơi lạnh sống lưng, thế nhưng không bao lâu sau khi trông thấy hàng Trịnh Tư Kỳ tích trữ, cậu liền không còn để tâm đến ánh mắt bát quái của Trịnh Tư Kỳ nữa.
Ngụy Nhất Thần chưa bao giờ biết hóa ra lăn lộn trong giới gay còn có nhiều thứ để học tập như vậy, video hoạt hình người thật Âu Mỹ Nhật Bản, Ngụy Nhất Thần tốn nửa tiếng để kiểm tra hàng, sau đó vẻ mặt hưng phấn ôm ổ cứng di động của Trịnh Tư Kỳ chạy, ngay cả tạm biệt cũng không nói, cửa cũng không đóng, Trịnh Tư Kỳ tức giận mắng một trận ở phía sau.
Về đến nhà, trước tiên Ngụy Nhất Thần xác định coi Phi tỷ đã ngủ chưa, sau đó rón rén trở về phòng của mình, khóa cửa, rồi bật máy tính lên, cũng không dám lên QQ, sợ Cận Phi hỏi tại sao cậu mới nói muốn đi ngủ bây giờ lại login, sau đó cẩn thận kiểm tra tai nghe một chút, bảo đảm đã cắm vào tốt không có một chút âm thanh rò ra, mới kích động ấn mở ổ cứng di động của Trịnh Tư Kỳ.
Ngụy Nhất Thần càng xem càng hưng phấn, đến lúc cảm giác mình nên đi ngủ, vừa nhấc mắt đã 5 giờ sáng rồi. Mặc áo ngủ chui vào chăn, đầy đầu Ngụy Nhất Thần toàn là hình ảnh 18+, có điều hai nhân vật chính trong phim đổi thành cậu và Cận Phi. Chỉ là khi nghĩ đến Cận Phi ở dưới thân mình giãy dụa rên rỉ, Ngụy Nhất Thần liền cảm thấy từng luồng từng luồng nhiệt khí tìm kiếm chạy xuống dưới.
Đưa thay sờ sờ đồng chí tiểu Ngụy đang dựng đứng, Ngụy Nhất Thần hít sâu một hơi, bắt đầu chậm rãi cao thấp ma sát. Ngụy Nhất Thần coi như là thanh niên trai tráng bình thường, chắc chắn sẽ để đồng chí tiểu Ngụy và ngũ cô nương gặp riêng, nhưng mà số lần không nhiều. Lần này bởi vì nghĩ đến Cận Phi, nghĩ đến những hình ảnh không thích hợp thiếu nhi kia, Ngụy Nhất Thần cảm thấy mình còn chưa làm hai lần, đồng chí tiểu Ngụy đã nôn ra.
Rốt cuộc phát tiết xong có hơi buồn ngủ, Ngụy Nhất Thần với tay lấy khăn giấy trên tủ đầu giường chùi chùi, liền chui vào trong chăn bắt đầu ngủ, thế nhưng ngủ cũng không an ổn. Vừa rồi trong đầu tưởng tượng nên hình ảnh ở trong giấc mộng càng thêm chân thật, kết quả giữa trưa khi Ngụy Nhất Thần tỉnh ngủ, không hề bất ngờ, ga giường và chăn tất cả đều bị đám nòng nọc nhỏ chiếm lĩnh.
Ngụy Nhất Thần chột dạ, hên là trong phòng tắm của phòng mình có một máy giặt mini. Ném ga giường và vỏ chăn dơ vào trong máy giặt, rồi đổi lại cái mới, Ngụy Nhất Thần mới chậm rãi đi xuống lầu.
Dưới lầu chị Phi đã ra ngoài, trên bàn để lại giấy nhắn, nói buổitrưa hôm nay có một lễ ra mắt độc giả, chị ấy phải đi ra ngoài gặp độc giả bữa trưa đã làm xong rồi, hâm lại hơi hơi là được. Gần đây không có việc gì lớn, cho nên lễ ra mắt kết thúc liền trực tiếp bay đi Hà Lan tìm Ngụy ba ba, sau đó lại nói nhảm vài câu nhắc nhở.
Ngụy Nhất Thần đã sớm quen với việc chị Phi tới không thấy bóng dáng đi không thấy tung tích, kỳ thật Ngụy Nhất Thần rất tò mò chị Phi viết tiểu thuyết gì, nhưng mà chị Phi từ đầu đến cuối không chịu tiết lộ bất kỳ cái gì về nội dung của tiểu thuyết, thậm chí ngay cả bút danh cũng không nói cho Ngụy Nhất Thần. Ngụy Nhất Thần đã nghĩ ngộ nhỡ ngày nào đó có lễ ra mắt gì gì đó, nói cái gì mình cũng phải lén đi nhìn một phát, xem rốt cuộc chị Phi đang làm gì.
Ăn cơm xong, Ngụy Nhất Thần vội vàng lên lầu thu dọn ga giường vừa giặt ban nãy. Sau khi dọn dẹp xong nằm trên giường, nhìn ga giường trong phòng vệ sinh lúc ẩn lúc hiện, Ngụy Nhất Thần không tránh khỏi lại nghĩ tới tối hôm qua nhìn những thứ đó, bắt đầu hồi tưởng lại giấc mộng tối hôm qua, sau đó trước khi ngủ trưa, Ngụy Nhất Thần lại mệt nhọc ngũ cô nương một phen. Lúc đang mơ mơ màng màng ngủ, Ngụy Nhất Thần bỗng nghĩ, nếu không sớm bắt Cận Phi phỏng chừng sớm muộn gì mình cũng sẽ nghẹn chết.