• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngụy Nhất Thần nói một hơi hết thảy lời muốn nói, mới ngẩng đầu lên, kết quả sự giận dữ trong tưởng tượng vậy mà không xuất hiện, hoặc là nói, tạm thời còn chưa xuất hiện.

“Vậy còn con.”Ba Ngụy nhìn Cận Phi quỳ ở bên cạnh.

“Con cũng như vậy!” Cận Phi trả lời hiển nhiên so với Ngụy Nhất Thần còn kiên định hơn nhiều, vì vậy ánh mắt của ba Ngụy và chị Phi cũng nhu hòa hơn một chút, con trai của mình thì mình đau lòng, vốn dĩ đồng tính luyến ái phải chịu áp lực rất lớn của xã hội, nếu như gia đình của mình vẫn không thể dành cho bọn họ một bến cảng để nghỉ ngơi, vậy bọn họ chỉ có thể càng thêm đau khổ.

Có ba mẹ nào lại có thể nhẫn tâm nhìn con mình chịu khổ chứ?

Huống hồ Cận Phi thật sự rất yêu con của mình, tựa như Ngụy Nhất Thần nói, tình yêu giữa nam nữ cũng không có bao nhiêu người có thể sống chết vì nhau, nghĩ như thế, có lẽ thằng con nhà mình mới không xứng với Cận Phi đó.

Chị Phi nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc không nhịn được mà yếu lòng, vịn Ba Ngụy nở nụ cười, Ba Ngụy cũng thu lại vẻ mặt nghiêm túc, cười nói với hai người, “Chuyện của hai đứa chúng ta quả thật đã sớm đoán được, ngay từ đầu ba và mẹ con cũng không thể nào tiếp thu được, thế nhưng dù sao đây cũng là sự thật, bên cạnh chúng ta cũng có nhiều người đồng tính luyến ái, vì vậy trải qua nửa năm tự hỏi, chúng ta quyết định, thay vì cản trở các con, không bằng cho các con một bến cảng, Cận Phi, hoan nghênh con gia nhập Ngụy gia.”

Cận Phi và Ngụy Nhất Thần không tự chủ được mà kinh ngạc! Vậy là đã xong rồi sao? Không có chửi bới? Không có hành hung? Mặc dù kết cục có chút dọa người, nhưng là vui mừng tuyệt đối chứ không phải là hoảng sợ, vì vậy Ngụy Nhất Thần và Cận Phi liền ôm nhau thật chặt, đỏ cả vành mắt.

Nhìn thấy hai đứa nhỏ như vậy, chị Phi cũng có chút khó chịu, kết quả Ngụy Nhất Thần và Cận Phi cũng không có phản ứng quá lớn, chị Phi đã ôm ba Ngụy khóc rống lên.

Cận Phi, Ngụy Nhất Thần “…”

Ba Ngụy “… Chị Phi thỉnh thoảng động kinh mà thôi, không cần quan tâm. Ban nãy chị Phi đã nấu cơm xong, xuống ăn cơm đi.” Nói xong, Ba Ngụy ôm chị Phi dẫn đầu đi xuống lầu, Ngụy Nhất Thần và Cận Phi liếc mắt nhìn nhau, rồi cùng bật cười, nắm tay nhau xuống lầu.

Phòng ăn lầu dưới đã bày một bàn thức ăn ngon, lần đầu tiên chính thức ăn cơm cùng cha vợ mẹ vợ, vừa bắt đầu còn có chút câu nệ, nhưng bởi vì có kẻ dở hơi như chị Phi, chậm rãi cũng thả lỏng, ngẫu nhiên trêu chọc hai câu, cả nhà đều thoải mái cười.

Nhìn cảnh tượng xung quanh bàn ăn, Cận Phi bỗng cảm thấy sóng mũi hơi cay, cảnh tượng cả nhà vui vẻ hòa thuận như vậy, đã bao nhiêu năm không xuất hiện rồi?

Nhận ra cảm xúc của Cận Phi có hơi suy sụp, Ngụy Nhất Thần vội vàng đổi đề tài, suy nghĩ đề tài có thể Cận Phi sẽ cảm thấy hứng thú, Ngụy Nhất Thần không nhịn được hỏi ba Ngụy “Ba, ba nói bên cạnh hai người có rất nhiều người đồng tính luyến ái, sao con không biết?”

Quả nhiên, Cận Phi nghe thấy vấn đề này, lực chú ý lập tức đã bị hấp dẫn hơn phân nửa, cũng nhìn chằm chằm Ba Ngụy.

Ba Ngụy liếc nhìn Ngụy Nhất Thần, lại liếc nhìn chị Phi, mới chậm rãi nói “Ở Hà Lan, đồng tính là hợp pháp, vì vậy cũng thường gặp người đồng tính luyến ái. Còn chị Phi, con vẫn chưa biết kỳ thực là chị Phi viết đam mỹ tiểu thuyết sao.”

Cận Phi và Ngụy Nhất Thần “!”

Chị Phi “Cái đó, chị sợ con bị chị dọa cong, cho nên mới không dám nói cho con biết, ai ngờ con chính là cong chứ, haizz.”

Thì ra là thế, trách không được chị Phi nhanh như vậy đã nhận ra hai người bọn họ có vấn đề, quả nhiên hủ nữ toàn là nhân vật đáng sợ, nhất là trực giác thực đáng sợ!

Đề tài cứ như vậy mà bị đổi đi, bầu không khí cũng được nới lỏng, Ngụy Nhất Thần cũng không thể chờ đợi để được đọc tiểu thuyết của chị Phi nữa, kêu gào muốn tham khảo học tập. Chị Phi thì lại nói sau này có vấn đề gì bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi chị, chị viết H rất giỏi.

Sau đó Ngụy Nhất Thần liền cười, Cận Phi thì mặt đỏ lên.

Cơm nước xong xuôi, hai người vừa định dọn dẹp phòng, thì chị Phi đã mang một con dao đi bộ từ phòng bếp ra.

Cận Phi và Ngụy Nhất Thần cùng cảm thấy một luồng sát khí phả vào mặt, sau đó dưới cái nhìn soi mói mỉm cười của Ba Ngụy, hai người nhanh chân bỏ chạy, chị Phi mang theo con dao đuổi theo, vừa đuổi vừa kêu “Đồ mất nết! Lúc trước con dám gạt chị! Lâu như vậy mới nói cho chị biết! Chị còn cho con giả làm bạn trai chị! Không đâm con mấy dao cũng khó hóa giải mối hận trong lòng của chị! Để coi sau này con còn dám gạt chị không!”

Cận Phi “… Tôi hối hận rồi, quan hệ thông gia với gia đình cậu tuyệt đối nguy hiểm đến tính mạng!”

Ngụy Nhất Thần “Yên tâm, từ nhỏ chị Phi đã cầm dao dí em chạy, lần nào cũng không đuổi kịp đâu!”

Cận Phi “… Cho nên đây gọi là tình thú của Ngụy gia các người sao…”

Ngụy Nhất Thần mỉm cười với Cận Phi, sau đó kéo Cận Phi chạy nhanh hơn. Mãi cho đến khi chạy ra ngoài mới chặn một xe taxi chui vào, thấp thoáng còn có thể nghe thấy tiếng mắng của chị Phi.

“Tôi… Phát hiện… Mẹ của cậu… Đấy… Thể lực… So với tôi.. Tốt… Tốt hơn nhiều!” Cận Phi ngồi ghế sau xe taxi thở hổn hển, tự đáy lòng cảm khái.

“Yên tâm, em sẽ giúp anh… Luyện thể lực… Tốt hơn…” Dù là thể lực của Ngụy Nhất Thần cũng không chịu được chạy xa như vậy, ngay cả bản thân Ngụy Nhất Thần cũng cảm thấy chị Phi mỗi ngày bơi 1500 mét thật không phải là luyện không, hô hấp thật tốt!

Cũng không lâu lắm, xe taxi ngừng lại, Cận Phi xuống xe xem xét, trước kia bọn họ đi ngang qua cái Super Mall này. Lúc trước chỗ này chỉ có rào chắn bây giờ đã có thể nhìn thấy một ít kiến trúc cơ bản rồi.

Cận Phi còn chưa kịp phản ứng, Ngụy Nhất Thần đã ôm lấy Cận Phi từ phía sau, không cho Cận Phi có cơ hội giãy dụa, ở bên tai Cận Phi nói “Em đã mua một căn phòng ở đây, em nhớ trước đây anh đã từng nói, anh muốn tới đây xem một chút, khi đó em đã nghĩ, thay vì tới xem một chút, còn không bằng ở lại đây! Sau này cũng tiện cho việc ăn, mặc, ở, đi lại của anh, bây giờ em tặng căn hộ này cho bà nội của anh, nhận lấy đi, cảnh vật ở đây tương đối thích hợp để dưỡng lão.”

Cận Phi nghe Ngụy Nhất Thần nói, trong lòng bỗng cực kì hỗn loạn, nghĩ đến quá khứ, hiện tại, cùng tương lai, Cận Phi quay người lại ôm lấy Ngụy Nhất Thần, sau đó chậm rãi nói “Hãy để cho chúng ta bên nhau vĩnh viễn như vậy.”

Ngụy Nhất Thần sờ đầu Cận Phi, nhẹ nhàng nói “Ừ, chúng ta nhất định sẽ bên nhau vĩnh viễn, còn có, Cận Phi, em yêu anh!”

Tác giả có lời muốn nói:

Thỏ Giấy rốt cuộc cũng bình tĩnh tâm tình lấy đau thương mà hoàn tất ~~~ bởi vì không có người xem ~~ Thỏ Giấy tỏ vẻ rất đau lòng ~~ không biết có người xem hay không ~~~ để lại vài dòng cho Thỏ Giấy đi ~~~~ 55555555555555 cảm tạ bọn Miêu Miêu đã ủng hộ ~~~ ngẫu vĩnh viễn sẽ nhớ tới ~~~

Hố mới mở ~~~  《 Trọng sinh chi tôi là xã hội đen 》, ngọt văn, xù lông nha ~~~ hoan nghênh mọi người ủng hộ ~~~~~

—-Hoàn—-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang