Tần Dược vừa nói xong câu này. Bọn họ ở đó đều cảm giác như trời long đất lở, không khác gì bị sét đánh trúng. Trong phút chốc, tất cả đều nhìn về Lý Nguyệt Nga. Vẻ mặt Lý Nguyệt Nga không ngừng thay đổi. "Đại sư, cậu nói gì vậy? Tôi… tôi không ngoại tình! Cậu đừng đổ oan cho tôi!" Tần Dược khẽ cười. "Các người có thể chưa hiểu rõ về tôi." "Nếu không, bà đây chắc chắn sẽ không tới tìm tôi đoán mệnh!" "Con người tôi có gì nói đó, sẽ không giấu giếm!"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.