"Anh… anh là ai?" "Tôi à? Cô không nhìn thấy được sao? Tôi là một con người!" Vẻ mặt Chu Hoàng chợt biến đổi. Từ xưa tới nay, người và quỷ đi theo con đường khác nhau, người và yêu chẳng phải cũng vậy sao? Mình vừa giết người đã có người đến đây, phá cửa sổ xông vào. Hiển nhiên người này là kẻ địch chứ không phải bạn. "Anh là người của Cục Đặc Dị?" "Chỉ là tu sĩ rảnh rỗi thôi. Nếu cô cảm thấy tôi là ai thì chính là người đó!" Tần Dược khẽ cười:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.