Đường Phỉ không thể lý giải được những gì hắn đang nói, cũng đành chịu.
Nhưng cô là nhân viên của cửa hàng, lại không thể nói những thứ này.
"Ông chủ Tần, có cần tôi mở ra cho anh hay không? Mở thạch không thu tiền của anh."
Hai tảng đá này, kỳ thật không cần thiết phải mở ra, đều lãng phí lưỡi dao mài.
Nhưng mà chơi đổ thạch, không phải là chơi như vậy sao?
Mở thạch gặp sinh tử.
"Không cần, về sau các cô có hàng mới, thông báo với tôi một tiếng."
"Được!"
Đường Phỉ gật đầu.
Tần Dược cầm lấy ba tảng đá nhỏ, quay trở về cửa hàng của mình.
Cửa hàng cũng không có người, Tần Dược cũng không kiêng kị cái gì, lấy ra một khối đá trong ba khối.
Cái tảng đá này vuông vắn, lớn hơn một chút so với bàn tay, vỏ ngoài màu vàng.
Ngón tay của Tần Dược vạch một cái, một đạo sương trắng xuất hiện.
Khối nguyên thạch này, trực tiếp bị cắt mở.
Không chỉ như thế, bên trong còn xuất hiện điều ngạc nhiên hơn
Rìa tảng đá là màu vàng, giống như là mỡ heo, hướng vào phía trong kéo dài lại là màu trắng từ từ đến xanh biếc.
Không chỉ như thế, tính chất tinh tế mịn màng, không có một vết rạn nứt, trong suốt.
Nếu như là Đường Phỉ ở chỗ này, nhất định phải nhảy dựng lên rồi.
Loại pha lê, xanh da trời!
Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, một khối đá phổ thông như này lại có thể mở ra dạng phỉ thúy này.
Ở trong ngành phỉ thúy, loại pha lê là chủng loại cao cấp nhất, theo thứ tự hướng xuống là cao băng, băng chủng, băng nhu, nhu chủng, xanh lá.
Loại pha lê là đỉnh cấp.
Giá trị tối thiểu sáu chữ số trở lên.
Động tác của Tần Dược không ngừng, linh khí có thể cắt núi thành đá vụn, so với máy móc còn hung hãn hơn.
Từ trên xuống dưới trái phải vạch một cái, đem phỉ thúy bên trong triệt để lấy ra.
Một khối phỉ thúy hình chữ nhật có kích thước chừng 5×4×3 cm!
Tần Dược lại chém ba đao, lập tức làm phỉ thúy này biến thành ba cái ngọc bài.
Tần Dược cầm lên, hướng về phía ánh đèn chiếu.
Dù không có tiến hành mài nhưng phẩm chất của ngọc bội cũng đã khiến cho người ta phải tán thưởng.
Mà thứ này, chỉ dùng có 800 đồng để mua.
Giá trị thành phẩm ít nhất cũng phải gấp mấy trăm lần.
Sau đó, Tần Dược lấy linh khí làm dẫn, ở phía trên khắc hoạ.
Bởi vì năng lực ngọc thạch gánh chịu cũng rất mạnh, Tần Dược chẳng những khắc vẽ phù Bình An, còn khắc luôn cả phù kiện khí, phù tĩnh tâm lên một miếng ngọc.
Nguyên bản giống như là đánh bóng ngọc, lúc này ngọc phát ra ánh sáng, ánh sáng trong suốt long lanh.
Khiến người ta phải thốt lên kinh ngạc.
Dạng ngọc bài này.
Ở trong nghề ngọc khí, trên cơ bản đều được đưa lên bàn đấu giá.
Tối thiểu hai ba mươi vạn.
Nhưng mà ở trong giới phong thủy, chỉ sợ là giá trị trăm vạn.
Bất quá, thời đại mạt pháp, người chân chính nắm giữ truyền thừa càng ngày càng ít, biết hàng tự nhiên cũng không nhiều.
Tần Dược cũng không biết, thứ này giá trị bao nhiêu.
Nhưng mà hắn cảm thấy, chỉ cần người đang cần ngọc phù thì mua cái một trăm vạn, rất hợp lý đi!
Sau đó, Tần Dược bắt chước làm theo, đem ba cái ngọc bài này chế tác tốt.
Nhưng mà còn lại hai khối đá, vẫn còn chưa kịp chế tác, thì tiếng bước chân truyền đến cửa.
Người hữu duyên đến.
Dù sao, hiện tại người không có duyên cũng vào không được.
Ngẩng đầu nhìn lên, lại là người quen.
Tằng Cường.
Lần này, đối phương thế mà lại mang người nhà đến đây.
Khoảng chừng sáu người.
"Ông chủ Tằng!"
Tần Dược vừa lên tiếng.
Tằng Cường vội vàng hơi khom người xuống, "Tần đại sư, tôi đến mua một ít phù lục."
Hắn vội vàng giới thiệu một chút: "Đây là vợ tôi, con trai, còn có cha mẹ tôi, cha mẹ vợ ở quê nhà, cũng muốn thuận tiện cầu phù hộ thân."
"Ừm, có thể nói một chút ngày sinh tháng đẻ."
"Tốt tốt tốt! Cám ơn Tần đại sư."
Bởi vì lần trước Tằng Cường không có mua được phù, cho nên lần này có thể cầu được, hắn lập tức cao hứng trở lại.
Sau đó, Tằng Cường nghĩ tới điều gì đó, vội vàng nói: "Vị này là ông chủ Trình, cũng muốn mở mang kiến thức một chút."
Tằng Cường giới thiệu người thứ sáu.
Tần Dược nhìn về phía đối phương, trong nháy mắt, lông mày cũng nhướn lên.
Người này, có tướng đại phú đại quý.
Đồng thời, trên người mang theo quý khí màu tím, kim sắc tài vận, đây tuyệt đối là một đầu Cường Long.
Nhưng mà, một vệt khí màu máu cũng đang lan tràn.
Họa sát thân.
Người này, qua mấy ngày nữa sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng mà, gặp gỡ được chính là có duyên.
Tần Dược cảm thấy, chỉ cần đối phương ở chỗ của mình mua một đạo phù, hoàn toàn có thể tiêu trừ hết thảy.
Lúc này, ánh mắt của người này lại sáng rực lên nhìn chằm chằm ngọc bài Tần Dược để ở trên bàn.
"Phỉ thúy này là đồ tốt."
Tần Dược cười một tiếng, nói: "Ông chủ Trình đúng là có mắt nhìn tốt, phỉ thúy này là tôi vừa chế tác, có thể bảo vệ bình an, tụ linh khí, thân thể cường tráng, trừ đi ốm đau."
"Ồ? Còn có nhiều tác dụng như vậy sao? Tôi có thể nhìn xem không?"
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng là ông chủ Trình này, hiển nhiên là không tin.
Tần Dược khoát tay, "Tùy ý."
Ông chủ Trình lập tức đem ngọc bài cầm lên, mà trong chớp nhoáng này, hắn cảm thấy toàn thân run lên.
Một cỗ mát lạnh, từ trong tay hắn truyền vào thân thể, sau đó lại có một loại cảm giác lửa nóng tụ tập ở trên người hắn, giống như là ở nhà tắm xông hơi vậy, toàn thân được đả thông.
Không chỉ như thế, cảm giác ấm áp tụ tập ở trên đầu gối của hắn.
Người khác có thể không biết, hắn lúc còn trẻ, thế nhưng đã từng nhập ngũ, về sau do bị thương nên mới xuất ngũ.
Trên đùi bị thương, uống thuốc châm cứu, vật lý trị liệu cũng không có tác dụng.
Tiền kiếm được nhiều, nhưng đau đớn trên thân thể, cũng sẽ theo già yếu mà đến.
Tuyệt đối không nghĩ đến, một khối ngọc thạch nho nhỏ này, lại có hiệu quả như vậy.
------
Dịch: MBMH Translate