• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 32:

 

“Đao này cộng thêm mười lượng nữa là có thể mang đao của nhà ta đi”, Triệu Bân định giá.

 

“Ta mua đao này hết năm mươi lượng đấy”.

 

Đại hán râu xồm bĩu môi.

 

“Đao với đao có sự khác biệt mà”.

 

Triệu Bân cười cười, bắt đầu giờ trò lừa bịp, người làm kinh doanh chỉ chú trọng kinh doanh, nếu.

 

có thể kiếm được nhiều tiền thì tội gì phải kiếm ít.

 

“Nếu vậy thì hôm khác ta tới”.

 

Đại hán râu xôm ho khan, quay người đi luôn, thực sự hết tiền rồi, mười lượng bạc cũng không phải con số nhỏ.

 

“Ngày mai sẽ là năm mưới lượng đấy”.

 

Triệu Bân đứng dậy, vươn vai một cái.

 

“Đừng mà!”

 

Đại hán vừa mới đi đã quay lại.

 

“Không có tiền thì đổi phương pháp khác”, Bân ngoắc ngoắc tay, ra hiệu cho đại hán tiến gần hơn: “Ta cần binh khí thành phẩm, không cần biết là loại phẩm cấp nào, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, Triệu đương nhiên là bỏ tiền ra mua chứ không xin xỏ”.

 

“Nhà ngưới bán binh khí mà, sao còn mua binh khí nữa” đại hán gãi đầu, không hiều được uần khúc bên trong.

 

“Ngươi cứ nói xem có hay không”.

 

“Có chứ”.

 

“Thế này đi, ngươi đề đao của ngươi lại, cầm đao của nhà ta đi, không cần thêm tiền!” Triệu Bân xua tay: “Lát nữa tìm được binh khí thì đưa đến đây, càng nhiều càng tốt”.

 

“Ngươi không sợ ta chạy mất à?”

 

Đại hán nhanh nhẹn cầm lấy thanh đao, sợ Triệu Bân đổi ý.

 

“Có tiền đề kiếm, ngươi nố chạy à?”

 

Triệu Bân tiện tay nhấc bình rượu lên.

 

“Được ngay!”

 

Đại hán cười khà khà, ôm đao đi mất, thỉnh thoằng còn hà hơi một cái, lấy vạt áo lau lau. Cùng là đao mà quả thực khác biệt thật, so với đao của Liễu gia, thanh đao này bá đạo hơn hẳn.

 

“Đi tìm binh khí”.

 

Đại hán chân tay nhanh nhẹn, tìm chỗ thu mua binh khí. Thiếu gia Triệu gia nói rồi, không cần biết phẩm chất thế nào, có bao nhiêu mua bấy nhiêu, đã vậy còn có bạc.

 

Thế này là có thề phát đạt đây.

 

Bỏ tiền ra thu mua rồi bán cho Triệu Bân với giá cao hơn chút, có thể kiếm được ít chênh lệch.

 

Ừm… đáng tin đấy.

 

“Đùa gì chứ, ta kiếm được nhiều hơn ngươi”.

 

Trước quây tính tiền, Triệu Bân quá cơ trí, binh khí thành phẩm chỉ cần tôi luyện một phen thì giá cà sẽ đội lên gấp nhiều lần. Hắn có đầu óc làm kinh doanh lắm.

 

Thu mua binh khí thành phẩm.

 

Dòng quy định này nhanh chóng được bày ra.

 

Hắn không theo đúng nghề nên phải nhờ người khác thu mua binh khí thành phẩm giúp hắn, xin chớ coi thường những người này, họ có nhiều nguồn lắm đấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang