Từng dị năng giả đều chỉ có một loại dị năng, nhưng muốn tìm tinh hạch có thuộc tính giống với thuộc tính của mình thì rất là khó khăn, dẩn đến muốn tăng cấp dị năng rất là gian nan, nếu có người có thể hấp thu tất cả các loại tinh hạch thì hắn sẽ thăng cấp nhanh hơn người khác.
Tần Nguyệt bây giờ còn không biết ý tưởng của cô quá tốt đẹp, dị năng càng mạnh thăng cấp càng chậm, cũng cần rất nhiều tinh hạch. Mà dị năng của cô lại vừa có thuộc tính rất hi hữu, có thể nói cách khác là dị năng hắc ám của cô có khẩu vị rất lớn, nếu người khác cần 10 viên tinh hạch để dị năng thăng cấp thì dị năng của cô thăng cấp cần tới 50 viên, đoán chừng về sau Tần Nguyệt mà biết sợ rằng sẽ khóc không ra nước mắt.
Từ lúc dị năng thức tỉnh sức ăn Tần Nguyệt liền biến lớn rất nhiều, ban công bên ngoài cãi nhau, Tần Nguyệt cơm chiều còn chưa ăn xong, không quá để ý tới. Cô đem nồi chuyển đến bên cửa sổ, như vậy vừa ăn sẽ không bị người nhìn thấy cô có đồ ăn ngon mà dẩn đến xung đột lại còn có thể nghe ngóng được tin tức.
"Thật là mấy con quái vật trời đánh, mà sự việc này là như thế nào ..." Đây là thanh âm của một nữ nhân.
"Cũng không có gì, cái nhà đối diện ở tầng năm không biết thê nào lại bị quái vật nó cắn?" Cái thanh âm của nam nhân ở lầu một kia truyền tới.
"Ai, ta nghe nói là cái nhà kìa không còn lương thực để ăn , chủ nhà trên tầng năm đó mới chạy sang nhà đối diện để trộm gì đó, khi bị quái vật cào bị thương lúc đầu vẩn bình thường, sau đo mới phát hiện có gì đó không thích hợp, xem cái nhà kia khóc kìa, ai … "
"Đây cũng không phải là không có biện pháp gì sao? Quân đội chính phủ còn chưa có tới, tín hiệu di động lúc có lúc không, tôi thật lo lắng con tôi ở trường không biết thế nào a!"
"Người ở xa cũng không có biện pháp gì, nghĩ thoáng chút đi, nghe nói tiểu khu chúng ta quái vật coi như là di, đều đứa con gái kia ... Phía ngoài còn rất là nhiều, Tiểu Trần ngày hôm qua lặng lẽ chạy theo đến cửa sắt có nhìn thoáng qua, bị dọa sợ, ai, hiện tại nhà của chúng tôi lương thực cũng sẽ nhanh hết, đều không biết phải làm như thế nào."
Biết được đại khái gì đó mà cũng ăn xong rồi, Tần Nguyệt cũng không có tiếp tục nghe, cô thu dọn một chút, trở về phòng nghiên cứu dị năng. Trước lúc rời đi Tần Nguyệt cũng không chú ý tới, thời điểm cô về phòng, bên ngoài tiểu khu vội vàng chạy tới một đám người.
"Đại ca, chính là chỗ này , chúng ta chạy rất nhiều địa phương, phát hiện ra nơi này là an toàn nhất, tang thi ít nhất, đây là tôi cùng nhị cẩu tử ngày hôm qua bị truy đuổi đang không có biện pháp gì, trong lúc vô tình chạy vào mới phát hiện kỳ lạ, trong tiểu khu không có một cái tang thi lang thang nào, khẳng định có cao nhân đang ở trong này, chúng ta mau vào đi thôi, đi vào sớm chừng nào tốt chừng đó..." Một người trẻ tuổi thân trang phục xám cái đầu nhuộm vàng hướng vào nam nhân Dịch Tiểu Bình có khuôn mặt chử điền trong đội ngũ của mình nói.
Nam nhân kia nghe xong từ trong đội ngũ bước ra đi từ từ đến cổng lớn của tiểu khu Cát Tường, trên mặt hắn hiện rõ một vết sẹo dài, liếc ánh mắt sắc bén như mắt ưng nhìn vào bên trong, cuối cùng gật gật đầu, vung tay lên, "Các anh em nhanh đi vào, quái vật ở phía sau đã đuổi theo gần tới, tất cả nhanh đi vào, đừng chần chờ nửa."
Theo thanh âm lời nói của hắn, nhũng người này bắt đầu chia ra 2 người một tổ tiến lại phá cái cửa sắt, do Tần Nguyệt chỉ cố định cửa sắt tạm thời, người ở trong có thể tuỳ lúc ma đi ra ngoài, nhưng cũng không ngăn được nổi sợ hãi của người trong khu, ngày hôm qua có người bị giật giây lấy hết can đảm ra cổng lớn tiểu khu, dùng ổ khoá đem cổng khoá chặt lại.
Hứa Quốc Hồng dùng tay trái xua đi mồ hôi trên mặt, trên trán, quần áo thì bẩn thĩu có vài chổ bị xé rách, trên người thì trầy da, hắn nhìn các an hem bò vào trong tiểu khu khẩn trương trong lòng có chút hoà hoãn. Nói như vậy chắc là hắn sẽ không tuỳ tiện đi chổ khác, chổ họ trú ẩn lúc trước có một con tang thi rất lợi hại, chỉ trong hai ngày nó đã giết mất mười mấy anh em, chính do đều này nên hắn không thể không ra ngoài tìm kiếm một chổ an toàn để trú ẩn.
Nguyên bản là hắn cũng sợ vừa ra khỏi hang cọp lại lọt vào hang sói, nhưng thời điểm hắn nhìn thấy vài hộ gia đình từ ban công ngó dáo dác nhìn trộm bọn họ, hắn biết đây là địa phương rất an toàn, nếu chổ này có quái vật nào lợi hại, thì những người sống sót trong tiểu khu kia sẽ không bình tĩnh như vậy, thậm chí sợ rằng sẽ không có ai còn sống. Mà bọn họ có thể như vậy, chỉ có thể nói nơi này thật sự có cao nhân.
"Tất cả mọi người nhanh lên, đừng chen lấn." Hứa Quốc Hồng lại thúc giục một lần nữa.
Một đàn em thấy các anh em đã đi vào phần lớn, lại gần Hứa Quốc Hồng,” đại ca, anh cũng nhanh vào đi.”
Hứa Quốc Hồng gật gật đầu, nhanh chóng khom xuống hướng phía trong cố gắng bò vào, có người khi bò vào bị kẹt làm cho người bên trong cố gắng kéo hắn vào để không bị tắc đường, thời điểm hai người cuối cùng bò vào thì tang thi cũng đã tới, họ càng hoảng hốt bò nhanh vào trong
"Nhanh lên, cái thằng đen kia mày bò nhanh vao trong coi, vào nói các anh em xem có thể hổ trợ từ bên trong chém ra không, chú ý đừng để chúng bắt được!."
Nhị cẩu tử là người cuối được kéo vào, thời điểm hắn thật vất vả trèo lên thì tang thi cũng đã đến ngay dưới chân của hắn, thậm chí có một con hung hăn bắt lấy chân hắn, rất tốt là hắn mang giày thể thao đủ cứng nên không có bị móng tay của tang thi đâm thủng, hăn thật vất vã leo lên trên cao, hắn hốt hoảng nhảy xuống vào trong, cũng mặc kệ có bị thương hay không.
Hứa Quốc Hồng thấy mọi người đã vào hết, mớí ra hiệu cho các anh em nghĩ ngơi tại chổ, chạy trốn lâu như vậy làm cho họ đã sớm mất sức, cũng không có biện pháp gì, dừng lại thì mất mạng, một giây bọn họ cũng không dám trì hoãn.”Hắc Oa làm tốt lắm, nhanh chòng ngồi xuống nghĩ ngơi đi, chút nửa còn phải đi tìm phòng ở.”
Cho tới nay, Hắc Oa đều là tiểu nhân vật rất hiếm khi thấy được lão đại nhất là được lão đại đối đãi ôn hoà, trong lòng rất cao hứng, hắn nhanh chóng ngồi xuống cạnh Hứa Quốc Hồng mà nghĩ ngơi.
Lúc Hứa Quốc Hồng và đám đàn em vừa vào tới, làm cho người trong tiểu khu cảm thấy bất an, một đám người này không biết tới tiểu khu của người ta để làm cái gì, một đại thẩm nóng tính vội vàng trực tiếp trên ban công hô lớn,” Này, các người là người ở đâu, sao tuỳ tiện xong vào tiểu khu của người khác…”