Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Hiếu

Sau khi được sự cho phép của Tuyết Nhi thì Tiểu Minh được phép tiến nhập học viện với tư cách là nam nhi.

Bắt đầu,, Tiểu Minh được Tuyết Anh cho ở một căn biệt thự rất là rộng và thoáng mát nhưng xung quanh không một bóng người và cấm không cho Tiểu Minh rời khỏi căn biệt thự. Từ căn biệt thự đến Tôn Nữ Viện là 500m. Tiểu Minh muốn chửi thật to " Cho ta ở đây khác nào coi ta là người vô hình cái dm ". Vốn tưởng mình được ở căn biệt thự kia( căn biệt thự của Kiêu Linh), được hằng ngày chơi với Manh Manh. Tiểu Minh vô cùng buồn bã vì nghĩ tới cảnh ngày nào thức dậy không có ai bên cạnh luôn luôn cô độc. Tiểu Minh phải chờ một tháng sau mới có thể nhập học mà còn nhập học lại nữa cơ. Mỗi tháng Tuyết Nhi vẫn cung cấp tài chính.

Sống trong một căn nhà bự rộng không có một ai khiến Tiểu Minh thấy khó chịu và rơi vào chứng tự kỷ. Ngày này qua ngày nọ cuối cùng cũng đến ngày tự do của Tiểu Minh cũng là ngày nhập học bắt đầu với phân thận nam nhi đối với Tiểu Minh đây là một ngày tất cả những tâm trạng không vui đều được thả ra hết. Tiểu. Minh dùng tâm trạng vui nhất đi đến một căn biệt thự ở trong trường. Tiểu Minh tiến vào phía cánh cửa căn biệt thự thì hai tên nam nhân trong cao to mạnh mẽ ở cấp độ hồn vương tới ngăn cản và nói:

" Ngươi là ai tới đây làm gì"

Tiểu Minh dơ ấn ký ở tay cho hai tên nam nhân hồn vương coi.

Hai tên nam nhân lùi lại kính trọng, ngạc nhiên nói:

" Mời chủ nhân vào "

Tiểu Minh vừa đi vừa nói:

" Không được tiết lộ cho người ngoài"

Hai tên nam nhân hồn vương cúi mình nói:

" Vâng thiếu gia"

Bước vào các quản gia nam nữ đều nhìn chằm chằm Tiểu Minh. Tiêu Minh lại một lần nữa đưa ấn ký từ tay của mình cho các quản gia xem. Tất cả mọi người ở đây đều cúi chào nói:

" Chào thiếu chủ đã chở về"

Tiểu Minh:

" Các ngươi không được tiết lộ cho người ngoài biết"

Các quản gia cúi mình đồng đều và nói đồng thanh:

" Vâng"

Tiểu Minh bước lên lầu đột nhiên tâm trạng Tiểu Minh phấn khởi vui nhộn không từ nào diễn tả được. Tiểu Minh tiến tới cánh cửa và gõ:

" Cốc cốc"

Ba giây sau, cánh cửa mở ra là một người nữ nhân xinh đẹp kiêu ngạo nói:

" Dân đen ai cho ngươi vào đây"

Tiểu Minh:

" Kiêu Linh ngươi vẫn cái thói kêu ngạo?"

Kiêu Linh sợ hãi nói:

"Ngươi ngươi ngươi là ai"

Tiểu Minh:

" Ta là Tiểu Minh một nam nhi tuấn tú soái ca đẹp trai một chút manh manh ngươi thấy có đúng không"

Kiêu Linh vẫn cái thói kêu ngạo:

" Hoá ra ngươi chỉ là một dân đen ngươi có biết ta là ai không"

Tiểu Minh:

" Ngươi là nô tỳ của Tiểu Oa"

Kiêu Linh:

" Ta không phải"

Tiểu Minh cười đùa:

" Haha, ngươi không phải? Trước mắt mọi người chứng kiến ngươi cá cược và ngươi thua ngươi nói ngươi không phải"

Kiêu Linh:

" Đợi ta tốt nghiệp ngươi sẽ thấy Tiểu Oa kia làm nô tỳ cho ta"



Tiểu Minh nghĩ" phải huấn luyện cô nàng không còn có thói kêu ngạo liền nói:

" Ngươi còn mạnh miệng mấy ngày nay ngươi chưa sợ được ta sẽ huấn luyện ngươi haha"

Kiêu Linh đỏ mặt nói:

" Ngươi ngươi là ai"

Tiểu Minh:

" Ta là một người nam nhi tuấn tú soái ca đẹp trai một chút manh manh như đã nói"

Kiêu Linh liền ngĩ" Tại sao tên dân đen này lại vào được đây người vào được đây chỉ có con Tiểu Oa chết tiệt kia" liền hỏi:

" Ngươi là gì với tên nô tỳ Tiểu Oa kia"

Kiêu Linh giữ thể diện cho mình.

Tiểu Minh ngạc nhiên và trêu trọc nói:

" Từ khi nào muội muội ruột ta thành nô tỳ ngươi nhỉ?"

Kiêu Linh lắp bắp nói:

" Từ lúc cá cược"

Tiểu Minh:

" Ngươi có biết ta là ai không"

Kiêu Linh kiêu ngạo trả lời:

" Ngươi là tên dân đen ca ca của tên nô tỳ nhà ta"

Tiểu Minh nhấn mạnh:

" Ta Là Chủ Nhân Ngươi"

Kiêu Linh:

" ha ha ngươi là chủ nhân ta ha ha ngươi ảo tưởng "

Tiểu Minh:

" Tiểu Oa muội ta truyền ấn ký chủ nhân - nô lệ cho ta"

Kiêu Linh sợ hãi nói:

" Ngươi ngươi định làm gì ta"

Tiểu Minh thong thả nói:

" Cho ngươi uống xuân dược nửa tiếng một lần chói chân tay ngươi trên giường cho ngươi không thể cử động còn nữa ta sẽ bít chặt cô bé tốt nhất để cho ngươi ra cũng không ra được"

Kiêu Linh sợ hãi quỳ xuống cầu xin:

" Nô tỳ biết lỗi mong chủ nhân tha tội " x3

Tiểu Minh dọa nói:

" Ngươi mà cũng biết sợ"

Niềm kiêu ngạo không sợ gì đã giảm sau khi qua nhiều cuộc huấn luyện. Kiêu Linh:

" Nô tỳ biết lỗi mong chủ nhân tha tội"

Tiểu Minh nói:

" Thôi được rồi ta sẽ tha tội cho ngươi nhưng ngươi vẫn phải chịu phạt"

" Ta sẽ nhốt ngươi vào trong căn phòng nhỏ cách 1 tiếng ta cho ngươi uống xuân dược"

Kiêu Linh đành phải chấp nhận vì nàng biết từ chối là hình phạt cứ tăng lên.

Tiểu Minh nói:

" Thôi được rồi ngươi tránh qua một bên"

Kiêu Linh liền tránh qua đi theo Tiểu Minh.

Tiểu Minh bước tới phía dường nơi một nữ nhi manh manh đang nằm ngủ. Tiểu Minh xoa xoa mái tóc rồi đến trán. Bỗng nữ nhi manh manh tỉnh vì nàng ấy cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay đã rất lâu không còn hiện hữu. Tiểu Minh nói:

" Ngươi đã dậy Manh Manh"

Manh Manh nhìn Tiểu Minh hạnh phúc nói:

" Ca đã trở về"

Tiểu Minh bất ngờ nói:

" Tại sao muội biết ta là ca muội"

Manh Manh:

" vì tình cảm của ca dành cho muội và trực giác thần thú của muội"

Tiểu Minh:

" Nàng ta có đối tốt với muội"

Manh Manh vui vẻ nói:

" Rất tốt ca ạ"

Tiểu Minh cảm thấy vui vẻ nói to với Kiêu Linh đứng ở phía cửa:

" Lần phạt này ngươi miễn"

Kiêu Linh cảm thấy vui mừng và biết ơn.

Tiểu Minh nói với Manh Manh:

" Trưa nay sẽ nhập học muội đã chuẩn bị xong?"

Manh Manh hồi hợp đáp:

" Vâng"

Nói xong Tiểu Minh nói với hệ thống xoá bỏ khoảng cách mà Kiêu Linh có thể đi được.

Cả hai người cùng đợi đến trưa. Buổi trưa cả hai đăng ký nhập học. Khi bước vào phòng tất cả mọi người đều nhìn Manh Manh và Tiểu Minh vì cả hai người họ quá tỏa sáng và manh manh. Họ đều biết sẽ có một học sinh nam vào học ai ngờ lại đẹp trai một ít manh manh thế kia. Các chúng nữ đều sau đắm Tiểu Minh. Bước vào hàng chờ khoảng 1 tiếng sau cuối cùng cũng đến Tiểu Minh. Tiểu Minh đặt tay lên quả cầu, quả cầu tỏ ra quang mang đặc cả căn phòng. Vị giáo viên kinh hãi:

" Đỉnh phong hồn tôn ở 9 tuổi"

" Ngươi được thông qua"

Kế tiếp là Manh Manh. Vị giáo viên nói:

" Ngươi hãy truyền hết hồn lực của ngươi vào đây"

Manh Manh nghĩ thầm " ngươi lừa ta à, định hút hết hồn lực của ta sao. Đúng như lời ca nói". Manh Manh nhìn giáo viên như thù địch đặt tay lên quả cầu truyền vào 1 phần hồn lực của mình.

Vị giáo viên nói:

" Đại hồn sư cấp 25 đây là thiên tài. Cấp 25 khoảng 6 tuổi thôi sao"

" Ngươi được thông qua"

Khi xong Tiểu Minh kêu Manh Manh qua ở với Tiểu Minh nàng đều đồng ý. Tiểu Minh về căn biệt thự của mình và mong chờ vào ngày mai còn Manh Manh đi thông báo cho Kiêu Linh là mình sẽ qua ở với Tiểu Minh và nàng rất mong chờ vào ngày mai.

Các đồng hữu nhớ để lại vài lời bình luận để tác có thể hoàn thành chương truyện hay hơn và văn chương nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK