Ngày hôm sau, trận đấu giao hữu đã tới, bảy người của lớp F1 đấu với bảy người của lớp F2 ngay tại đấu trường. Xung quanh rất ít người xem, cũng phải thôi đây là trận đấu của lớp F ai mà thèm xem nếu có xem thì một là lại khinh bỉ, xem đây là trò cười. Còn hai là cổ vũ, ngưỡng mộ ai đó trong bảy người.
Hai đội bảy người đang đứng ở hai bên lối đi. Vị trọng tài hô to: “ Bây giờ các ngươi liền cử một người mỗi bên ra. Kết quả sẽ tính theo lượt thắng. Nếu hoà hai bên sẽ đấu đội. Bây giờ ai trong mỗi đội các ngươi ra?”.
Liên Hoa chỉ tay vào một cô bé đeo mắt kính không tròng trong có vẻ nhút nhát nói: “ Kình Bạch Liên ngươi lên trước đi “.
Nàng ta giọng rung rung nói: “ v v vâ vân vâng”.
Liên Hoa nói:” ngươi cứ đánh hết mình đi dù thắng hay thua đều được đừng sợ”.
Nàng ta bước lên khán đài.
Bên đội kia, vị cô giáo đang duy nghĩ ai lên, đột nhiên một học sinh nữ trong có vẻ nữ tính một chút mạnh miệng nói: “ để ta cô Thanh Mạng, dù sao nữ nhân đấu với nhau hợp tình hợp lý mà trong nàng ta có vẻ nhút nhát ta tự tin ta sẽ chiến thắng”.
Thanh Mạng nói:” được rồi Liên Trúc Anh ngươi liền lên “.
Nàng Liên Trúc Anh bước lên võ đài.
Vị trọng tài nói:” các ngươi ai không còn khả năng đứng dậy trong 10 giây liền thua hoặc rớt đài liền thua! Bây giờ trận đấu giao hữu chính thức bắt đầu”.
Bạch Liên trọng vụng về thi triển thế phòng thủ và xuất võ hồn ra. Nàng ta có võ hồn là một thanh kiếm dài nữa mét, màu sắc thanh kiếm là màu đỏ như đã từng niếm qua rất nhiều vị máu. Nàng ta có hồn hoàn là vàng chỉ lẻ mức độ đại hồn sư cấp 12.
Liên Trúc Anh trong có vẻ thành thục thi triển thế thủ và xuất võ hồn rất nhanh. Võ hồn của nàng là Xà Ngư. Màu sắc màu xanh lam. Bây giờ da nàng màu xanh lam, khuôn mặt lúc này trong rất ác một chút đẹp lạ lùng làm người ta muốn tôn sùng. Hồn hoàn xuất hiện là trắng. Nàng ta cấp 18.
Thi triển xong Liên Trúc Anh thấy Bạch Liên đầy sơ hở liền chọn sơ hở yếu điểm nhất tấn công. Nàng ta đã tấn công gần như thành công điểm hở thì Bạch Liên lấy võ hồn kiếm của mình chỉ thẳng vào cổ của Liên Trúc Anh làm nàng ta đạp Bạch Liên lùi lại và té xuống đất.
Liên Trúc Anh nói: “ ngươi được đấy, nhưng ngươi có quá nhiều sơ hở”. Liên Trúc Anh liền hô to: “ Xà Quấn”. Nàng ta liền luồn qua các khe hỡ yếu điểm của Bạch Liên một cách nhanh chóng rồi xiết chặt Bạch Liên lại.
Lúc này, Bạch Liên cảm thấy khó thở vô cùng, nàng liền chống trả quyết liệt nhưng không thành. Nàng ta liền dùng răng cắn thật mạnh thân Liên Trúc Anh khiến nàng ta đau nhói nói:” ngươi thật là chơi xấu, đã thế ta liền quấn đầu ngươi cho ngươi khỏi thở!”. Nàng ta liền lấy tay quăng cái mắt kiếng không tròng của Bạch Liên ra và bắt đầu quấn lại. Lúc này, Bạch Liên bỗng nhiên tỏa ra một luồng sát khi kinh người.
Tiểu Minh cảm nhận được luồn sát khí kinh người này có thể giết người liền lao đến khán đài đẩy Liên Trúc Anh ra khỏi và hắn chịu thay nàng ta đòn chém của Bạch Liên.
“ Rầm”
Mặt đất bị chẻ làm đôi, không gian nhắt khá to khán đài, vài giọt máu của Tiểu Minh phung ra, lúc này mọi người trên khán đài và ngay tại khán đài đều kinh hoàng, bất ngờ vì kiếm đó của nàng có thể lợi hại như vậy sao và điều bất ngờ hơn thế là nàng ta từ hồn sĩ liền nhảy lên hồn tông cấp 42. Hồn hoàn lần lượt là vàng tím đỏ đỏ.
Tiểu Minh nhìn Liên Trúc Anh vẻ sợ hãi đứng hình nói: “ nể ta một ân tình cứu ngươi, ngươi có thể nhận thua?. Ta không biết lần sau nàng ta có ra một kiếm như thế hay hơn thế nữa”.
Liên Trúc Anh liền răm rắp nói:” ta đồng ý, ta đồng ý, nhận thua, ta thua, ta thua rồi, trọng tài mau tuyên bố đi, ta nhận thua”.
Vị trọng tài trong kinh ngạc nói: “ Kình Bạch Liên chiến thắng”.
Lúc này, trên khán đài Tiểu Minh không còn giữ nổi nàng được nữa hắn liền nhanh chóng dùng một tay đánh thật mạnh vào sau gáy để cho nàng ngất đi. Hắn đánh một lần nàng không ngất, đến lần thứ hai nàng liền ngất. Hắn suy nghĩ:” cái gì khiến nàng như thế?”. Hắn liền nhận ra một chi tiết khi mắt kính của nàng bị thảo ra nàng liền biến thành như thế. Đúng đúng chính là cho tiết này. Tiểu Minh liền đi tới chỗ kính của nàng rớt xuống nhặt lên, hắn đi tới phía Kình Bạch Liên rồi đeo kính cho nàng. Khuôn mặt nàng từ lạnh, mà ác bỗng trở nên hiền lành, xinh đẹp môi có chút hé cười.
Vị trọng tài nói:” Tỉ số bây giờ là 1 -0. Lượt tiếp theo các vị mời ai lên?”.
Đàm Liên Hoa liền chỉ tay vào một người nam nhân trong có vẻ mập mạp hơi ú nói: ngươi lên đi Trư Bao Bao”.
Trư Bao Bao có chút không tự tin nói: “ ta là phụ trợ hồn sư làm sao đấu, vẫn nên là nhận thua?”.
Tiểu Minh nói:” ngươi chưa đánh mà nhận thua?. Ngươi không thấy xấu hổ à? Ít ra ngươi hãy làm tất cả những gì mình có thể làm đi “.
Trư Bao Bao nói: “ ta sẽ cố gắng mặc dù ta biết ta sẽ thua”.
Tiểu Minh nói: “ ngươi biết đối mặt với sự thật liền tốt”.
Manh Manh nói: “ ca cố lên muội sẽ ủng hộ ca “.
Tử Bao Bao hắn đỏ mặt nói: “ ta sẽ cố gắng vì muội, à ta nói nhầm cố gắng vì mọi người trong đó có muội ha ha ha”.
Đàm Liên Hoa nói:” ngươi đi lên võ đài đi nào!”.
Phía bên kia, Thanh Mạng chỉ tay vào người nữ nhân kia nói:” ngươi lên đi Liệp Tiểu Nga, ngươi đấu với phụ trợ liền công bằng”.
Liệu Tiểu Nga:” vâng”
Cả hai bước lên võ đại vị trọng tài nói:” Trận đấu hiệp hai chính thức bắt đầu!”.
Trư Bao Bao có vẻ ngượng ngùng khi triệu hồi ra võ hồn của mình.
Liệp Tiểu Nga thấy vậy liền nói:” ngươi thấy võ hồn của ta đẹp quá nên ngươi không dám xuất võ hồn ra à”. Võ hồn của nàng ta là một đài hoa sen lấp lánh”.
Trư Bao Bao nói:” Bánh Bao Bánh Bao to mập tròn tròn cái nào ngon liền xuất hiện”. Đột nhiên một cái bánh bao hiện ra hắn bỏ nguyên một cái bánh bao vào miệng rồi nhai nhai.
Liệp Tiểu Nga cười cười nói: “ võ hồn của ngươi đúng là hợp với dáng người của người lắm ha ha”.
Trêu Bao Bao đột nhiên biến mất vào khoảng hư không, đột nhiên 10 giây sau liền xuất hiện trước mắt Liệp Tiểu Nga đánh nàng một cái”.
Liệu Tiểu Nga nói: “ trong ngươi như vậy mà đánh đau lắm, bây giờ liền tới ta! “ Mơ Hồn Ảnh”.
Hắn đột nhiên nhắm mắt lại, cười cười một lúc nói: “ Manh Manh muội yêu ca thật chứ, muội không che ta xấu à, khoảng 1p sau hắn liền chảy ra khỏi võ đài nói:” muội đừng bỏ ta, đợi ta với không!!!”.
“ Bịch”.
Tiến Trư Bao Bao té sấp mặt, hắn tỉnh dậy và nghe trọng tài nói:” Liệp Tiểu Nga chiến thắng. Tỉ số 1-1”.
Hắn đột nhiên khóc lớn nói:” Ta thật là quá vô dụng, ngoại hình xấu quá đi hu hu”.
Manh Manh đột tới an ủi:” ca làm tốt lắm rồi, để muội báo thù, báo thù xong ca liền cho muội ăn bánh bao nha”. Nói đến đây nàng ta chảy nước miếng.
Trư Bao Bao mặt đỏ ửng nói:” cố lên ta sẽ cổ vũ cho muội, muội thích ăn bao nhiêu ta liền cho bấy nhiêu cái bánh bao.
Vị trọng tài lại nói: “ xin mời cái vị chọn người đấu cho lượt kế tiếp “.
Đàm Liên Hoa chỉ tay vào Manh Manh nói:” ngươi muốn báo thù để ngươi liền lên”.
Manh Manh vui vẻ nói: “ vâng”.
Bên Phía bên kia, Mãng Thanh liền quyết định chỉ tay vào một nữ nhân trong manh manh, thật thà nói: “ Lưu Kiều Mi ngươi lên”.
Một người nam nhân trong đội nói: “ để ta lên”.
Người kia cũng nói: “ không được để ta”. Người thứ ba cũng nói để ta lên”.
Người thứ ba là nữ nhân nói:” xí có gì đâu mà tranh giành ta đây sao các ngươi tranh giành”.
Thanh Mạng lớn tiếng nói:” thôi các ngươi đình cải nhau nữa, ta chỉ ai người đó liền lên, ngươi lên đi Lưu Kiều Mi”.
Cả hai cùng bước lên võ đài, vị trọng tài nói:” Trận đấu bắt đầu!”.
Manh Manh đứng yên một chỗ lộ ra quá nhiều sơ hở nàng ta chằng cần phải xuất võ hồn ra vì nàng dầu có võ hồn gì đâu mà xuất. Nàng đứng đó ngắm, quan sát đối thủ của mình trong rất là vui vẻ”.
Kiều Mi bực bội vì nhìn Manh Manh làm như vậy tưởng nàng ta đang xem thường mình liền nói:” ngươi cứ xem thường ta để rồi tự chuốc lấy hậu quả!. Nói xong nàng ta liền xuất võ hồn ra. Võ hồn của nàng ta là loại võ hồn thú tên gọi Manh Manh Hoả. Võ hồn dung hợp vào cơ thể nàng trên đầu nàng xuất hiện một cặp sừng, cái đuôi trong giống đuôi rồng ở sau lưng nàng là một đầu mặt con lưng ánh mắt hung tợn hàm răng lộ ra khi nó há to mồm như muốn nuốt chửng. Hồn hoàn của nàng ta là vàng. Nàng ta hô tô “ Hoả lốc Tam Hoàn”.
Ba cơn lốc lữa đang di chuyển cực nhanh về phía Manh Manh làm cho mặt đất bắt đầu tan chảy nóng lên.
Manh Manh thấy vậy liền thích thú, liền hít một hơi thật sâu thổi thật mạnh về phía cơn lốc. “ Phù!!!!!!!!”. Hơi thổi của Manh Manh khiến cơn lốc tan biến, nền gạch bay ra khỏi khán đài còn lại bên phía Manh Manh đang đứng. Lúc này, Kiều Mi đinh sát dách cái tường cách xa võ đài 10 mét.
Mọi người lúc này kinh ngạc, sợ hãi, nghĩ:” tại sao một người mạnh như vậy liền vào lớp F?. Ta thật là không hiểu nha”.
Vị trọng tài há hốc mồm nhìn cảnh tượng này liền, một lúc sau nói:” Manh M Manh chiến chiến thắng”.
Mọi người đều hô to chúc mừng.
Manh Manh xong trận đấu liền chạy đến Trư Bao Bao nói:” ca có thể cho muội ăn bánh bao đó chưa?”.
Trư Bao Bao xấu hổ mặt đỏ nói:” cái này để xong hết trận đi, chứ ta làm ở đây xấu hổ lắm”.
Manh Manh nói:” huynh thấy hứa à, muội muốn ăn bây giờ cơ!”.
Trư Bao Bao đành miễn cường nói:” được rồi ta làm cho”.
Manh Manh vui vẻ nói:” hay quá ha ha”.
Tử Bao Bao xuất võ hồn ra niệm chú:” Bánh Bao Bánh Bao to mập tròn tròn cái nào ngon liền xuất hiện. - Đây muội ăn đi!”.
Manh Manh cầm bánh bao ngậm một miếng nói:” cái bánh bao này dễ nhất muội từng ăn luôn nha. Nhưng đồ ăn không được lãng phí, muội đành miễn cưỡng ăn, cái này là do mẹ của ca Tiểu Minh dậy phải nói khi gặp trường hợp đó!”.
Trư Bao bao cười nói:” không sao, không sao, muội ăn được là ta vui rồi”. Nhưng trong lòng hắn lúc này hắn trách mình, hắn thất vọng về mình.
Vị trọng tài nói:” bây giờ chúng ta tạm nghĩ 5 phút để cả hai bền bàn chiến thuật “.