Điền Hải cũng không có chỗ có thể đi, dĩ nhiên theo chân hai người. Cậu sợ Bạch Thất ghét bỏ, bỏ cậu lại mặc kệ, cho nên mỗi lần đều rất liều mạng đánh Zombie, bảo vệ Đường Nhược.
Từ chỗ cũ lái xe việt dã về, ba người liền thông qua một con hẻm nhỏ vắng vẻ ra khỏi thành phố H.
Bên trong khu dân cư Zombie vẫn tương đối nhiều, cũng may gần đây dị năng tinh thần lực của Đường Nhược tăng mạnh, có thể bao trùm một tầng tinh thần lực lên cả chiếc xe, mà dị năng hai người Bạch Thất Điền Hải cũng không tầm thường, ba người từ trong hẻm nhỏ vắng vẻ mở ra một lối đi nhỏ cũng không có bao nhiêu vấn đề.
Nếu là trên đường cái, ba người một chiếc xe, xem chừng cũng hơi quá sức.
Ở trên đường thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy Zombie mặc đồng phục quân đội, trên vai vác khẩu súng. Ngại Zombie quá nhiều, Bạch Thất cũng chỉ đành buông tha cho việc lấy súng.
Ra khỏi khu vực thành thị, Zombie rõ ràng ít hẳn đi.
Bởi gì mấy ngày qua đúng là đánh Zombie có chút quá độ, mọi người cũng không có tâm tư đánh Zombie, thỉnh thoảng có Zombie trên lối đi bộ, tất cả đều là xông thẳng qua, nghiền qua người chúng nó. Thân xác Zombie sơ cấp và cấp một cũng chưa cứng rắn, xe hơi đâm thẳng cũng sẽ ngã xuống. Đến hậu kỳ, Zombie cấp ba trở lên đụng vào xe hơi, ngược lại có thể ép ra dấu vết trên xe hơi bình thường.
Trên đường có một chiếc xe, không biết lúc nào sẽ có chiếc xe thứ hai theo phía sau, về sau, tất nhiên là càng ngày càng nhiều. Sau đó sẽ nhìn thấy một đoàn xe tốc độ cao lấy xe Bạch Thất dẫn đầu đang chạy.
Đường Nhược sớm đã dùng tinh thần lực bao vây xe hơi, khiến cho dị năng sử dụng quá độ, cho nên liền hấp thu hai khối tinh hạch, sau đó uống nước suối trong không gian nằm nghỉ ngơi ở ghế lái phụ.
Đêm hôm qua, sau khi hai người rút ra là nước suối trong không gian giúp dị năng bọn họ tăng lên, cũng không cần uống nước khoáng nữa, trực tiếp dùng nước suối trong không gian để uống.
Sau khi tỉnh lại nhìn thấy được một đoàn xe bám dính phía sau, cô cũng rất kỳ quái: “Chúng ta đã thả chậm tốc độ để cho bọn họ vượt qua rồi, vì sao bọn họ không đi qua, không nên bám theo phía sau chứ?”
Bạch Thất cũng biết cùng đường mạt lộ, ý nghĩ ích kỷ trong lòng người, vỗ vỗ tay Đường Nhược: “Bọn họ sợ phía trước không biết có nguy hiểm gì, cho nên để chúng ta đi phía trước dò đường.”
Điền Hải vẫn an tĩnh nói: “Nếu là như vậy, bọn họ thật xấu.”
Bạch Thất vẫn đi theo lộ tuyến đánh dấu trên bản đồ, khi đêm đến, mới lái xe vào một trạm xăng dầu. Nói là ban đêm, thật ra thì cũng mới hơn 3 giờ mà thôi, nhưng là trời tận thế 4 giờ đã tối, trời tối lên đường thật sự không an toàn.
Chỉ chừng mười con Zombie đang tới lui trong trạm xăng dầu, Bạch Thất không để ý đến mấy chiếc xe phía sau, trực tiếp mở cửa xuống xe, sử dụng Băng tinh quật ngã mấy Zombie. Điền Hải thấy Bạch Thất như thế, cũng xuống xe, dùng lôi cầu đánh chết mấy con. Đường Nhược thì len lén bọc lên một tầng tinh thần lực cho hai người bọn hắn, tránh cho Zombie đụng phải bọn họ.
Mấy phút đồng hồ sau, Bạch Thất lái xe đi qua để đổ xăng.
Tiếp sau đó, xe phía sau rối rít đi tới đây, cầm lấy ống đổ thêm xăng.
Sau mấy người đàn ông thấy Đường Nhược ngồi trên xe bình thản nhìn bọn họ thì trên mặt không khỏi một trận lúng túng.
Bọn họ là xe sớm nhất đuổi theo Bạch Thất, cũng nhiều lần nhìn thấy Bạch Thất chậm tốc độ xe xuống, mình cũng không dám vượt qua để đi, nhất định muốn mưu mưu kế kế đi theo đằng sau. Tự nhiên đây là nguyên nhân mạc danh kỳ diệu tạo ra một đoàn xe.
Bạch Thất rót đầy xăng, quan sát một chút siêu thị nhỏ bên cạnh trạm xăng.
Trong siêu thị ngổn ngang, hàng hóa đều đổ ở một bên, hiển nhiên cũng bị cướp nhiều lần rồi. Có lẽ quan hệ tới bây giờ mới là đầu tận thế, hiện tại bên trong vẫn có không ít đồ, tất nhiên còn có mấy Zombie bị giam ở cửa thủy tinh.
Dĩ nhiên là vì liên quan tới mấy con Zombie này mới dẫn đến người của đoàn xe phía sau nhìn thấy siêu thị có vật tư, muốn đi vào mà lại không dám.
Chẳng qua là cái ‘ không dám ’ này cũng không có bao lâu, ngay sau đó hai người dị năng lực lượng tới, cầm lấy búa lớn trong tay nện vào trên cửa thủy tinh, cắt đứt mấy con Zombie trong đó như cắt dưa hấu.
Sau đó, mọi người nhìn thấy Zombie không còn, trong siêu thị lại có đồ ăn, đều tập trung tới đây......
Bạch Thất nhìn những chuyện này, cũng không có nói thêm cái gì, chẳng qua là đi tới bên cạnh xe nói với Đường Nhược: “Chúng ta xuống ăn chút gì đó, có lẽ phải ở chỗ này qua một đêm.”
Đường Nhược gật đầu.
Điền Hải và Bạch Thất vừa định lên xe, đã nhìn thấy mấy người đàn ông giết Zombie đi tới, hỏi bọn hắn: “Đoàn xe các anh chuẩn bị đi nơi nào?”
Bạch Thất nhìn về phía bọn họ, phát hiện không ít người chung quanh đều căng lỗ tai nghe ngóng về phía bên này.
Cho nên hỏi ngược lại: “Đoàn xe gì cơ?”
Hai người đàn ông kia sửng sốt, thoáng nhìn nhau: “Không phải các anh kết bạn từ khu vực thành phố trốn ra được đấy sao, hiện tại bên ngoài quá nguy hiểm, các anh nhiều người, nếu là tất cả mọi người đều thuận đường mà nói…, bọn tôi cũng muốn đồng hành cùng các anh.”
Bạch Thất nói: “Chúng tôi đây ba người, một chiếc xe, không có một người nào khác, không có đoàn xe nào hết.”
Đường Nhược nói: “Lúc trước chúng tôi sợ cản đường xe phía sau, nhường đường cho các người, cũng không thấy có ai vượt qua, chúng tôi cũng rất mạc danh kỳ diệu.”
Người đàn ông sửng sốt lần nữa, người chung quanh có lúng túng, cũng có tức giận.
“Thật ra chúng tôi cũng muốn đi trước mở đường, phía trước là xe của ai, cứ lắc lư trái phải, liên tục không nhường đường.”
“Một đường Zombie, không né tránh đi, chẳng lẽ lên đâm hết chúng sao?”
“Người nào vậy, vẫn theo sát sau xe chúng ta làm gì, buộc chúng ta không biết phải đi tới nơi nào.”
“Không có người nào mù mà lên dò dẫm tìm đường, cũng không nói rõ ràng.”
“Phía trước đi mau, các anh rót đầy xăng rồi, có để cho phía sau thêm xăng hay không......”
Nhiều người như vậy, sợ rằng nơi này cũng không phải là nơi tử tế để qua đêm, Bạch Thất vỗ vỗ bả vai Điền Hải, ý bảo cậu lên xe.
Ba người tiếp tục đi dọc theo đường quốc lộ tới một trạm phục vụ.
Phía sau vẫn có xe đi theo như cũ. Chẳng qua cũng may so với số lượng đông đảo vừa rồi, hiện tại đã ít đi rất nhiều.
Lại chạy trong chốc lát, Bạch Thất lựa chọn một trạm phục vụ cách trạm xăng dầu gần nhất để dừng lại. Hiện tại sắp bốn giờ rồi, trời đã sắp hoàn toàn đen lại.
Sau khi bọn họ dừng lại, ba chiếc xe đi theo một đường phía sau cũng lại dừng lại.
Trạm phục vụ này hiện giờ không có xe ra vào, nhưng là thỉnh thoảng sẽ thấy xe lui tên trên cao tốc bên ngoài.
Bạch Thất ở trong xe xem xét âm thanh Zombie trong trạm phục vụ một chút, từ cửa sổ xe nhìn thấy chính là nam nhân vừa rồi giết Zombie ở trạm xăng dầu đang ở phía sau, dường như thương lượng mấy câu cùng đồng bạn hắn, đi tới phía mình. Cho nên Bạch Thất cũng dứt khoát mở cửa xe nghênh đón.
Điền Hải ngồi ở chỗ ngồi phía sau, thấy Bạch Thất đi qua, lại thấy Đường Nhược cũng xuống xe, vội vàng cũng đi theo xuống, đi phía sau Đường Nhược. Mấy ngày qua cậu đánh nhau cùng Zombie, đã tạo thành thói quen nếu Bạch Thất không ở bên cạnh Đường Nhược, chính mình sẽ đứng bên người cô làm hộ vệ.
“Anh bạn nhỏ, tôi họ Triệu, Triệu Chí Cường.” Người đàn ông nói, đưa một điếu thuốc qua.
Bạch Thất lắc đầu cảm ơn cự tuyệt: “Sẽ không.”
“Cái kia...... Hiện tại bên ngoài trời cũng tối rồi, sau khi trời tối Zombie bên ngoài nhiều hơn, hiện tại mọi người khẳng định cũng muốn qua một đêm ở chỗ này, vừa rồi xem thân thủ mấy người, đều rất không tệ, muốn các người thanh lí Zombie bên trong cùng chúng ta.”
Bạch Thất vẫn là bộ dạng mặt than, tầm mắt khi quét qua người bọn hắn, cũng thấy phụ nữ cùng đứa trẻ ngồi sau xe bọn họ: “Không thành vấn đề.”
Triệu Chí Cường liền tập hợp người có dị năng ở nơi này, đếm, cộng thêm Bạch Thất cùng Điền Hải, cũng chỉ có năm người. Hai lực lượng, một hệ Phong, một Bạch Thất hệ Băng, còn có Điền Hải hệ Lôi.
“Cẩn thận một chút chắc cũng được rồi.” Triệu Chí Cường lấy đèn pin cầm tay ra, phân phát mỗi người một cái. Cũng may trạm phục vụ này thật sự không lớn, trừ một cửa hàng tiện lợi, lại thêm phòng rửa tay, căn bản cũng không có chỗ nào khác.
Mấy người càn quét xong, cũng chỉ phát hiện hai mươi mấy Zombie.
Sau đó đoàn người dừng xong xe ở trước cửa hàng tiện lợi, đều tiến vào cửa hàng tiện lợi qua đêm.