Cho dù là giả, Mặc Liên Thành cũng sẽ không để nàng rời đi.
Đường đường là Vương Phi mới cưới của Bát Vương Phủ lại truyền ra là giả, hoàng thất sẽ cực kỳ mất mặt.
Giết nàng, lại tuyên cáo với bên ngoài là Bát Vương Phi bệnh nặng, chết... Bê bối gì cũng sẽ không truyền ra ngoài.
Thế giới cổ đại này mạng người cũng không đáng tiền, nhất là mệnh nữ nhân thì càng như tờ giấy mỏng.
Hô!
Thở khẽ ra một hơi thở, kiên trì, cuối cùng vẫn là tan rã, ngồi quá lâu, Khúc Đàn Nhi thân thể đổ sụp đổ xuống, nhưng trong nháy mắt lập tức sửa lại tư thế ngồi, bộ dáng nên làm lại tiếp tục làm tốt.
Đoạn còn lại chắc cũng không cách Bát Vương phủ quá xa đi.
Khóe môi Mặc Liên Thành vẽ nên một độ cong lạnh nhạt, trên mặt tuấn mỹ cũng mang theo một tia nhàn nhạt, không có biểu cảm dư thừa, khiến người khác cảm giác hắn sâu không lường được, cũng không đoán được lúc này hắn đang suy nghĩ chuyện gì, đang có tính toán hay chủ ý gì. Một giây sau, ánh mắt hắn quét về phía Khúc Đàn Nhi, lập tức lại mang theo thần thái khác, lông mày không chế không được nhếch lên, trong mắt lại có vẻ như mang theo một tia nghiền ngẫm nhiều hơn.
"Nghe nói, trước kia ngươi cùng Đại Vương Gia rất thân cận." Không phải nghi vấn, mà là khẳng định.
"A? Ồ, đúng..." A? Ý nghi vấn Khúc Đàn Nhi chỉ mắc lại giữa cổ họng, cũng không có nói hết ra. Kính Tâm đã sớm đề cập với nàng, hai năm trước Khúc Đàn Nhi cùng Đại Vương Gia Mặc Dịch Hoài rất thân cận, đến mức không tầm thường, nhưng mà... Nàng lại không phải là nàng ta, trí nhớ đương nhiên sẽ không có nha.
Mà hai năm gần đây nàng cũng chưa hề thấy qua tên Đại Vương gia này nên cũng quên mất việc này.
"Quan hệ không tầm thường."
"Ồ, đúng." Hình như là có chuyện như vậy.
Mặc Liên Thành hỏi rất trực tiếp, Khúc Đàn Nhi cũng trả lời rất lạnh nhạt, nửa điểm do dự đều không có.
Nàng thực ra là không dám do dự, vừa rồi hắn đang hoài nghi thân phận của nàng, nếu chỉ cần trả lời có chút do dự... lập tức sẽ khiến người khác nghi hoặc. Thế nhưng, đã chọn trả lời vâng, sẽ có thể khiến Mặc Liên Thành không vui. Dù sao, nàng trên danh nghĩa vẫn là Vương Phi của hắn, nam nhân nào nghe nói nữ nhân của mình cùng nam nhân khác thân cận sẽ vui vẻ được?
Nhưng giữa hoài nghi và khiến hắn tức giận lúc đó.
Nàng quả quyết lựa chọn cái sau.
Mà đầu vẫn thói quen cúi thấp, không tiếp xúc với ánh mắt của hắn.
Một hỏi, một đáp, giống như đang rảnh rỗi trò chuyện.
Thế nhưng cái bầu không khí ngột ngạt này lại nặng nề đến mức sắp khiến người khác hít thở không thông.
"Vì hắn, ngươi có thể trực tiếp gả đi như vậy?" Trong mắt Mặc Liên Thành phát lạnh trong nháy mắt nhưng rồi lại nhanh chóng ẩn xuống, nhìn kỹ vẫn là bộ dạng nhàn nhã đến không màng thế sự kia.
"Đàn Nhi không biết Vương Gia có ý gì." Khúc Đàn Nhi giật mình, lập tức ngước mắt nhìn thẳng Mặc Liên Thành. Nàng bỗng bản năng ý thức được, những suy nghĩ trước đó của mình dường như có chút sai lầm, Khúc Đàn Nhi gả cho Mặc Liên Thành, sau lưng chắc chắn có nhân vật lớn trợ giúp, hình như chính là Đại Vương Gia! Móa! Đây là cái quan hệ phức tạp rắc rối gì vậy?
Mà Mặc Liên Thành lấy nàng cũng có vẻ như không phải đơn giản giống như bề ngoài.
Một đạo thánh chỉ tuy là không thể làm trái, thế nhưng hắn ngay cả từ chối cũng không làm ra, hẳn phải cắt giấu bí mật người khác không thể biết.
"Mục đích của hắn." Mặc Liên Thành bất thình lình trực tiếp hỏi.
"Ách?" Khúc Đàn Nhi lần thứ hai sững sờ, đối với tra hỏi đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn như vậy vẫn không thể hiểu nổi. Nàng ngay cả thấy còn chưa thấy qua Đại Vương Gia, trời mới biết hắn có mục đích gì?
"Bản Vương từ trước tới giờ không dây dưa dài dòng, Bản Vương chỉ cần biết mục đích hắn muốn ngươi gả vào đây là gì, còn lại, Bản Vương đều không muốn hỏi đến, ngươi vẫn tiếp tục làm Bát Vương Phi." Mặc Liên Thành khẽ dựa vào buồng xe, nhàn nhạt nhìn nàng.
"Đàn Nhi không biết Vương Gia có ý gì."
"Ngươi nên biết, tính nhẫn nại Bản Vương là có hạn, Bát Vương Phủ sắp về đến rồi, lãng phí thời gian cũng không phải là hành động sáng suốt lắm."