• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mặc dù bốn chữ "chồn hôi ngu ngốc" khiến Xa Thần vô cùng tức giận, nhưng cả cái thế giới này cũng chỉ có tên khốn Lận Châu dám kêu anh như vậy!
Xa Thần quăng cho Lận Châu một ánh nhìn xem thường, lúc này anh thực sự ước mình là chồn hôi, như vậy anh có thể thúi chết tên Lận Châu kia.

"Đã thông qua kiểm tra, cậu có thể bắt đầu kể chuyện được rồi.

"
Xa Thần "khụ" một tiếng, đảo mắt một vòng, rồi đem những gì anh biết toàn bộ kể hết một lần.

Sau khi nói xong, anh chọc chọc bả vai của Lận Châu hỏi: "Này, cậu trước kia cũng không thích hóng bát quái như vậy.

Sao nào, coi trọng ai? Chắc không phải là Bối Ni chứ, vừa nhìn liền biết cô ta là một người tâm cơ.

"
Ngừng một chút, anh lại nói tiếp: "Diệp Phù Dư? Các người căn bản chưa từng gặp mặt qua.

Lẽ nào lại là Ngô Quan Quân!"
Lận Châu: "! " Đây nhất định là lần bị vũ nhục nhất trong cuộc đời này của anh.

"Thật sự là Ngô Quan Quân sao?"
"Cút ra ngoài cho tôi.

"
"Ai u đừng mà đừng mà, không trêu cậu nữa.


" Xa Thần cười hì hì, xoay người trực tiếp ngồi vào sô pha, hai tay chống lên má, cười đến đặc biệt đáng khinh.

"Dựa vào hiểu biết của tôi với cậu, cậu nhất định chướng mắt Ngô Quan Quân và Bối Ni, vậy nên cuối cùng chỉ còn lại Diệp Phù Dư.

Cô gái này cũng khá tốt, lúc nãy tôi cũng nói qua, hình như Ngô Quan Quân có ý đồ gì đó với cô ấy nhưng cô nương người ta mỗi lần thấy hắn ta đều trợn mắt, đặc biệt không khách khí.

"
Lận Châu nghe vậy cười lạnh một tiếng, "Đối xử với Ngô Quan Quân còn cần khách khí? Cậu cho rằng cô ấy cũng não tàn* giống cái người gì Bối Ni sao?"
não tàn*: nghĩa trên mặt chữ, những người thường phát ngôn ngu (ngốc), đi kèm với hành động ngu (xuẩn), lại còn đặc biệt atsm
"Chiếu tướng*!" Xa Thần búng tay một cái, "Nói đi, sao tự dưng lại coi trọng Diệp Phù Dư!"
Chiếu tướng*: nguyên văn là "将军", tui nghĩ chắc giống như "You lose" ý
Lận Châu trầm mặc hai giây, con ngươi nheo lại, dưới cái nhìn chăm chú của Xa Thần, nghiêng đầu nói, "Vợ tôi.

"
Xa Thần: "! "
*
Vu Lam cảm nhận được Weibo có gì đó khác thường.

Bởi vì Hồ Ngọc Thiến vừa gọi điện nói với cô rằng đoàn đội bên mình đã ngừng làm việc nhưng đề tài về Diệp Phù Dư vẫn treo trên hot search.

Này mẹ nó là ai muốn hố tiểu hồ ly sao?
Vu Lam cau mày lướt Weibo, vừa định ấn vào hot search thứ nhất, lại thấy màn hình hiển thị dòng chữ 【hệ thống đang bảo trì】.


Trên trán Vu Lam lập tức xuất hiện một hàng dấu chấm hỏi.

Cái quái gì dị nè? Weibo đang yên lành sao lại sập rồi?
Cô gọi điện cho Hồ Ngọc Thiến, nhưng lại hiển thị đang trong cuộc trò chuyện khác.

Vu Lam: "! "
Gặp quỷ rồi?
Khoảng ba tiếng sau, Vu Lam cuối cùng cũng biết được nguyên nhân Weibo bị tê liệt.

Ảnh đế với combo lưu lượng và kỹ thuật diễn đã đăng một Weibo.

Lận Châu V: Đôi tiểu tam tra nam này thật biết diễn, so với phim truyền hình lúc 8 giờ tôi đang xem còn xuất sắc hơn.

Vu Lam không nhịn được "ĐM" một câu.

Cái danh tiểu tam tra nam này dùng cho Bối Ni với Ngô Quan Quân vô cùng phù hợp a.

Thậm chí có người từng nói hai con người này sinh ra là để dành cho hai từ đó.

Cho nên vừa thấy Weibo của Lận Châu, đừng nói là fans, kể cả người qua đường cũng biết Lận Châu đang cà khịa người nào.

Lận Châu không hổ danh là lưu lượng hàng thật giá thật, một cái Weibo liền có thể làm tê liệt mạng.

Nếu là trước kia khẳng định không đến mức này, bất quá trong khoảng thời gian này, mấy tin tức lung tung rối loạn về Ngô Quan Quân và Bối Ni thật sự quá nhiều, nên hệ thống phải bảo trì cũng dễ hiểu.

Chỉ là --
Fans đang ăn dưa đều cùng chung một câu hỏi: Ảnh đế đại nhân của bọn họ đang làm gì vậy? Nhàn rỗi không có việc gì nên xem kịch?
Còn Vu Lam: "ĐM tiểu hồ ly, chồng của chị ra oai rồi kìa!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK