• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vách tường màu trắng, sô pha màu đen, trên bàn và quầy bar đều được trang trí thêm một chậu cây.

Diệp Phù Dư đưa mắt nhìn hai vòng, phát hiện cả căn nhà đều mang theo một cảm giác không thể diễn đạt bằng lời.

Lận Châu không quan tâm tới Diệp Phù Dư còn đang đảo mắt nhìn xung quanh, chậm rãi nói: "Đồ đạc trong nhà không được di chuyển lung tung.

Nhìn thấy cái bình hoa kia không?"
Diệp Phù Dư nhìn theo hướng ngón tay anh chỉ đến, mình thấy một chiếc bình sứ Thanh Hoa.

Cô gật đầu.

Lận Châu: "Bình hoa đó là đồ cổ, giá hai ngàn vạn*, nếu làm vỡ thì cô phải đền tiền."
hai ngàn vạn*: 1 tệ là khoảng 3.500 đồng.

Vị chi hai ngàn vạn (2000.0000 tệ) là 70 tỷ đồng (chưa tính số lẻ) hít hàaaa
Diệp Phù Dư: "..."
Lận Châu lại liếc cô một cái, tiếp tục nói: "Nhìn thấy bức tranh kia không?"
Diệp Phù Dư gật đầu.


Lận Châu: "Không ít hơn 500 vạn*.

Làm dơ thì cô phải bồi thường."
500 vạn*: khoảng 17 tỷ rưỡi:)
Diệp Phù Dư: "..."
ĐM...!Tại sao ở chung với ảnh đế còn phải lo sợ bị phá sản bất kỳ lúc nào vậy?
Đây là nhà cho người ở? Thật sự không phải một cái viện bảo tàng đúng không?
Diệp Phù Dư nghĩ một lát liền cảm thấy tức ngực, cô nghĩ mình thật sự phải nghiêm túc bàn bạc với Lận Châu và Hồng Nguyệt.

Ví dụ như bàn về vấn đề hai năm kết hôn này, hai người có thể không sống chung hay không.

Nếu không, thật sự là làm khó cô nha.

Lận Châu có lẽ là cảm thấy tiểu hồ ly trước mặt đã bị hù cho sợ hãi, phất tay kêu cô lên lầu tự tìm phòng.

Nhưng Diệp Phù Dư vẫn đứng tại chỗ chần chừ, anh nghi hoặc bước tới, chỉ nghe thấy cô gái nhỏ nhỏ giọng hỏi: "Còn có thể đổi ý không?"
Lận Châu nhìn cô, khoanh tay, giọng nói có chút không đứng đắn.

"Đương nhiên có thể.

Nhưng hôm nay, tôi đã dò hỏi xà tinh một cách kỹ càng tỉ mỉ.

Cô ta nói rằng trong vòng hai năm mà chúng ta không có tiến triển tình cảm gì, cô ta liền phế tu vi* của cô."
tu vi*: nôm na là sức mạnh, năng lực của yêu tinh.

Yêu tinh phải tu luyện, tu luyện đến một mức nhất định thì có thể tăng cấp bậc; cấp bậc tu luyện càng cao thì tu vi càng cao
Diệp Phù Dư: "..."
Tu vi tất nhiên là không thể phế.

Cô rất cực khổ mới có thể hóa thành hình người.


Suy nghĩ xong, Diệp Phù Dư thật thận trọng mà nói, "Vậy, đợi gần hết hai năm thì tôi lại chuyển tới đây?"
Lận Châu: "Cô cùng người khác bồi dưỡng tình cảm chỉ cần nhiêu đó thời gian? Hồ ly các cô làm được, tôi không được."
Được rồi.

Ý anh ta chính là phải ở chung.

Diệp Phù Dư gục đầu kéo vali lên lầu ba.

Lận Châu đứng ở chân cầu thang nhìn cô, nếu như bây giờ Diệp Phù Dư lộ ra cái đuôi, cái đuôi kia nhất định là đang xụ xuống.

Chậc.

Sao tự dưng lại thấy có chút đáng yêu.

Lận Châu bĩu môi, xoay người đi vào nhà bếp làm cơm trưa.

Ở phòng ngủ lầu ba, Vu Lam vừa giúp Diệp Phù Dư sắp xếp đồ đạc, vừa nhỏ giọng lẩm bẩm.

"Tiểu Dư, sao mình lại cảm thấy ảnh đế Lận thật khó chung sống nha."
Diệp Phù Dư gật đầu lia lịa, trong lòng không khỏi nói đó là sự thật, không phải chỉ là cảm giác đâu.

Thật sự không biết vì sao Hồ Ngọc Thiến loại thích loại đàn ông này.


Nói không chừng, bởi vì chị ấy còn chưa có cơ hội trải nghiệm cảm giác bị ảnh đế Lận độc mồm độc miệng công kích.

Vu Lam không ở lại lâu, sau khi giúp Diệp Phù Dư sắp xếp lại đồ dùng sinh hoạt liền rời đi.

Con thỏ tinh này chạy rất nhanh, giống như phía sau đang có một bầy sói đuổi theo vậy.

Khi Vu Lam rời đi, Lận Châu lười biếng dựa vào trên tường, tay bưng một dĩa salad hoa quả, mơ hồ hỏi: "Tôi nhớ rõ hồ ly cũng thỉnh thoảng ăn thịt thỏ."
Diệp Phù Dư: "Con thỏ đáng yêu như vậy, chúng tôi không ăn."
"Những loài động vật khác cũng rất đáng yêu."
Lận Châu đi tới, đặt dĩa salad trước mặt cô, vỗ nhẹ đầu cô rồi mỉm cười, "Sau này cũng không cần ăn thịt, ăn nhiều rau củ và trái cây mới tốt cho sức khỏe."
Diệp Phù Dư hoàn toàn không để ý việc người đàn ông này đang vỗ đầu cô, cô nhìn chằm chằm dĩa salad trên tay mà trái tim như rỉ máu.

Có một con yêu tinh không rõ lai lịch muốn ngược đãi hồ ly, Cục quản lý hôn nhân có quản lý chuyện này hay không?
- --
Editor có lời muốn nói:
Cứ để anh nhà ngạo kiều lắm vào, rồi ảnh sẽ được nếm trải cảm giác ngược thê nhất thời sảng, truy thê hỏa táng tràng thôi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK