• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cũng không thể, Tiểu Phàm, ta biết ngươi muốn cứu Minh Ngọc nhưng mà hệ của các ngươi không được. Lôi hệ là biến dị đặc biệt chỉ có thể cho đi nhận lại trong cùng một hệ mà thôi.

Sao có thể chứ, Thẩm Bất Phàm quỳ sụp xuống đất. Hắn lúc này đúng là chán ghét bản thân mình tại sao lại viết ra cái văn dở hơi như vậy, lúc cần theo nguyên tác thì lại không, lúc không cần thì lại theo y như nguyên tác cản trở hắn như vậy.

- Ta sẽ đến Yên Hoa thánh tộc xin quả.

Thẩm Bất Phàm lấy lại bình tĩnh, lúc này hắn không được phép gục ngã, nếu hắn ngã xuống thì Văn Minh Ngọc cũng sẽ không được cứu. Hắn lại nói.

- Lang trưởng lão, người lần trước Minh Ngọc sư huynh đưa về chính là Cát Diệu Chi, hắn có thể hái được Dị Tâm quả.

- Nhưng thần trí của hắn…

- Ta có thể khống chế được.

Cát Lĩnh Nam nói, y tuy là không thích Văn Minh Ngọc nhưng mà cũng không muốn y phải chết.

Mọi chuyện được sắp xếp xong xuôi, Thẩm Bất Phàm cùng với Cát Lĩnh Nam, Cát Diệu Chi và Lý Tư Mẫn lên đường, còn chưa kịp lên xe ngựa thì phía sau đã có âm thanh lạnh lẽo vang lên.

- Ta cũng đi.

Là Thẩm Mộc Miên.

- Ta có Sát Phạt kiếm, nếu bọn chúng làm ra chuyện gì không tốt ta có thể giúp một tay.

Thẩm Bất Phàm gật đầu, hắn cũng muốn biết Thẩm Mộc Miên rốt cuộc là muốn làm gì. Đây dường như không còn là Thẩm Mộc Miên trong nguyên tác nữa, chẳng lẽ hận ý quá sâu đã biến một người vui vẻ hoạt bát trở thành như vậy? Thẩm Bất Phàm ngồi dựa vào thành xe ngựa, tay ôm Sát Phạt kiếm ngồi ngủ, suốt cả đường đi không nói một câu nào.

- Tiểu Phàm, huynh đừng lo lắng quá, chúng ta nhất định sẽ xin được Dị Tâm quả.

Thẩm Bất Phàm không nói, xin được hay không hắn cũng không nghĩ ra được, trong nguyên tác là phải đến mấy năm sau hắn mới đến Yên Hoa thánh tộc để xin Dị Tâm quả, mà người cần được chữa trị lại là Lý Tư Mẫn chứ không phải là Văn Minh Ngọc. Bởi vì xin Dị Tâm quả mà Thẩm Bất Phàm nguyên tác phải thành thân với thánh nữ Yên Hoa Cát Thái Lan, sau đó Lý Tư Mẫn tỉnh lại rồi thì hai người lại xảy ra hiểu lầm dẫn đến xa cách mấy năm trời. Hiện tại tình tiết lại trở nên như vậy làm hắn không cách nào lý giải được, rõ ràng vẫn chưa mở ra giá trị OOP nhưng tại sao cốt truyện lại quá sai lệch.

“Giá trị OOP mở ra là để ký chủ tự do xây dựng cốt truyện. Còn cốt truyện hiện tại là do hệ thống thiết lập, trước khi ký chủ xuyên qua hệ thống đã tổ chức một cuộc bỏ phiếu bầu chọn và đây là cốt truyện mà độc giả mong muốn xảy ra nhất.”

…Lại là do hệ thống này bày mưu tính kế, còn độc giả thì lại quá… không còn gì để nói. Cùng nhau hãm hại một tác giả như hắn sẽ vui lắm hay sao hả?

Thẩm Bất Phàm nhìn Cát Lĩnh Nam nói chuyện với Cát Diệu Chi mà đau đầu muốn chết. Cát Diệu Chi không phải là không hiểu nhưng lại cứng đầu không chịu phối hợp, thứ y muốn được đáp ứng chính là cho y mười nam nhân xinh đẹp nhất. Điều kiện thế này ai có thể đáp ứng chứ!

Cát Diệu Chi lúc này đã được chải chuốt mặc y phục sạch sẽ, y dáng người cao ráo, khuôn mặt góc cạnh lại có phần anh tuấn. Trong nguyên tác hắn không có viết sâu về người này, cũng không có nói cách thức Thẩm Bất Phàm nguyên bản làm như thế nào dụ dỗ được y.

- Cát Diệu Chi huynh đệ, thứ mà ngươi muốn ta không thể cho ngươi. Ngươi có thể đòi thứ khác, chẳng hạn như vàng bạc châu báu, hay là Vô Ảnh kiếm ta cũng có thể cho huynh.

- Ai thèm thanh kiếm nát đó làm gì chứ!

Vô Ảnh kiếm ở trong túi trang bị của Thẩm Bất Phàm kêu lên ong ong, gọi kiếm linh bậc nhất thiên hạ là thanh kiếm nát Cát Diệu Chi này cũng quá cuồng ngôn rồi. Cát Lĩnh Nam vuốt vuốt tóc của Cát Diệu Chi, làm cho y một kiểu tóc thật oai phong, y như thế này muốn người nào lại không được. Nhưng mà Cát Diệu Chi lại chỉ thích thượng nam nhân, còn là liên tục một đêm thượng mười người cũng không vấn đề gì. Y là bị người trong Yên Hoa thánh tộc hãm hại, loại độc này Cát Lĩnh Nam cũng đã tìm vô số đại phu nhưng không phát hiện ra được là độc gì để mà chữa.

- Nhưng nếu ngươi đồng ý ngủ cùng ta, ta nhất định sẽ hái Dị Tâm quả cho ngươi.

- Muốn chết!

Âm thanh lạnh lẽo này là của Thẩm Mộc Miên, y từ lúc nào đã thức dậy đem Sát Phạt kiếm cắm xuống bên cạnh chỗ Cát Diệu Chi đang ngồi làm cho xe ngựa thủng mất một lỗ.

Cát Diệu Chi bị dọa sợ liền ngồi im không nói nữa, Thẩm Mộc Miên cũng triệu kiếm về tiếp tục ôm ngủ. Lý Tư Mẫn liền nói thật nhỏ.

- Đệ đệ này của huynh tính tình xấu quá, còn hung hăng hơn cả Minh Ngọc sư huynh.

Thẩm Bất Phàm gật đầu. Mở miệng ra là chán ghét người khác, mở miệng ra là muốn người khác chết, chỉ mới mười lăm tuổi đã như vậy chỉ sợ đến nam hai mươi tuổi tính tình cũng sẽ như Văn Minh Ngọc hung thần sát ác không coi ai ra gì. Nghĩ đến Văn Minh Ngọc hắn liền buồn không chịu nổi, hắn chỉ hi vọng lần đi đến Yên Hoa thánh tộc này sẽ đạt được kết quả, đợi đến khi Văn Minh Ngọc tỉnh lại hắn sẽ nói cho y biết là hắn cũng thích y. Mặc kệ ra sao, hắn cũng đã thích y rồi, cho dù như thế nào, cũng muốn ở cùng y.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK