Một ngày này, Dạ Minh Quân vẫn là sáng sớm liền nhảy cửa sổ vào phòng Kỷ Mạch, đối với hắn đột nhiên xuất hiện Kỷ Mạch cũng xem như dần dần thích ứng, tùy ý ngồi ở trước giường mặc cho hắn dày vò tóc mình, chỉ nhàn nhạt nói: “Tiên quân, đây cũng là ngày trừng phạt cuối cùng a.”
Cảm ta trời đất, rốt cuộc không cần sáng sớm liền bị gọi dậy, nửa tháng nay luôn là ngủ trễ dậy sớm, cậu quả thật là muốn đoản mệnh mười năm.
Giống như đáp lại vấn đề này của cậu, ngay lúc mái tóc đen được Dạ Minh Quân buộc thành đuôi ngựa, hệ thống mấy ngày nay đã bị tiên nhân bất mãn ném 58 lần rốt cuộc phát ra thanh âm còn sống sót sau tai nạn,
“Hoàn thành toàn bộ tích lũy trừng phạt, lần nữa tiến vào hình thức công lược. Trong thời gian trừng phạt độ hảo cảm của đối tượng công lược đạt tới ba trăm, công lược tiến vào giai đoạn quen biết. Bây giờ tiên quân có thể tùy ý tiến hành tiếp xúc tứ chi cấp bậc bằng hữu bình thường, xin hỏi có muốn lập tức đưa ra nhiệm vụ mới hay không?”
Nói cho ta, trên đời này nào có bằng hữu bình thường nào mà ngay cả người đi đường đều biết bọn họ là GAY? Ta gần đây mơ hồ tản ra khí tức đoạn tụ thật là ngay cả chính ta cũng bị dọa sợ a!
Nội tâm yên lặng chê bai hệ thống đưa ra phán định mơ hồ, phản ứng đầu tiên của Kỷ Mạch đối mặt với điều kiện hạn chế có hơi mở rộng lại là thở phào nhẹ nhõm, dù sao, bị Dạ Minh Quân sờ một cái ôm một cái mặc dù đối với trái tim cùng hướng giới tính không quá hảo hữu, nhưng, vẫn còn tốt hơn so với trừng phạt treo người cả đêm trước cửa sổ như vậy. Loại trừng phạt đáng sợ này nếu là lại tới thêm mấy lần, Kỷ Mạch bảo đảm cậu nhất định sẽ gửi lưỡi đao cho người chế tạo hệ thống.
Trong thời gian trừng phạt có nặng bao nhiêu hệ thống cũng không đưa ra nhiệm vụ mới và cũng không công bố độ hảo cảm, hôm nay thành quả tích lũy được đột nhiên phơi bày, ngược lại là ngay cả Dạ Minh Quân cũng ngạc nhiên. Ở trong ký ức của hắn Kỷ Mạch vẫn là một tiểu gia hỏa nhạy cảm, trước đây độ hảo cảm lúc lên lúc chưa bao giờ ổn định, có đôi khi tùy ý nói chuyện trị số sẽ nhanh chóng rơi xuống, không nghĩ tới những ngày qua hắn căn bản không làm nhiệm vụ, ngược lại là độ hảo cảm lại nhanh chóng tăng lên.
“Đây chính là người thường hay nói lâu ngày sinh tình?”
Nghi ngờ nói ra suy đoán của bản thân, Dạ Minh Quân thử thăm dò sờ gò má thanh niên một cái, kinh ngạc phát hiện Kỷ Mạch lại không né tránh, chẳng qua là dùng ngữ khí bình tĩnh trước sau như một, nói: “Bởi vì ta đã biết tiên có bao nhiêu quý trọng, ngài nếu đem mình cho ta mượn sử dụng, độ hảo cảm tự nhiên tăng nhanh.”
Kỷ Mạch đã có thói quen lấy thái độ lạnh lùng hời hợt đối xử với mọi người, lời thốt ra khỏi miệng mới phát hiện mặc dù sự thật đúng là như vậy, thế nhưng vừa nói như vậy luôn cảm giác rất vô tình, có chút không được tự nhiên quay đầu đi, lại nhẹ giọng bồi thêm một câu, “Tuy vậy, cũng có một nguyên nhân là ngài đối với ta cũng không tệ lắm.”
Nếu như không có mặt nạ, bây giờ ánh mắt Kỷ Mạch có lẽ sẽ rất thú vị…
Chưa bao giờ được hưởng đãi ngộ như thế dưới Kỷ Mạch, đáy lòng Dạ Minh Quân đột nhiên dâng lên ý nghĩ như vậy, liền thử thăm dò đụng một cái vào Vô Yếm, lần này phản ứng Kỷ Mạch có chút khẩn trương, tuy ngẩng đầu lên quan sát hành động của Dạ Minh Quân nhưng lại không ngăn lại người ta tiên hành động tác, cùng so sánh với trước đây, có thể nói là tương đối tín nhiệm.
Đối với Kỷ Mạch mà nói Vô Yếm tương đương với màn ảnh đem hình chiếu cảnh tượng ngoại giới vào trong đầu, hôm nay bị tiên nhân vừa đụng tầm mắt liền đong đưa khiến cậu có chút choáng váng, mắt thấy người này thừa dịp mình chưa chuẩn bị đổi một góc độ lại tiếp tục chọc chọc, trong lòng biết Dạ Minh Quân lại bắt đầu nghịch ngợm căn bản không ngừng được, cậu chỉ có thể nghiêm túc cảnh cáo: “Tiên quân, mời dừng lại hành động ngây thơ nhàm chán của ngài.”
Không có việc gì đi chọc chọc màn hình chơi vui như vậy sao? Tỉnh lại đi, coi như ngươi đâm phá nó thì người giấy cũng không có khả năng chạy đến cùng ngươi cảo cơ a!
Trải qua mấy ngày nay bình tĩnh tự hỏi, Kỷ Mạch cũng từ trong bàng hoàng lúc đầu thanh tỉnh lại,cậu từ trước đến bây giờ cũng không có thân cận với bất kì người nào, hôm nay đột nhiên có một Dạ Minh Quân luôn đi bên cạnh, hình dáng sinh ra lại vô cùng tốt, khó tránh khỏi sẽ có chút tâm viên ý mã (*).
心猿意马 [xīn yuán yì mǎ]: Tâm viên ý mã (Thành ngữ Trung Quốc). Ẩn dụ cho việc tâm trí không thể kiểm soát.
Dù sao, nam nhân vốn là sinh vật không có tiết tháo, chỉ cần đối phương tướng mạo đẹp mắt sinh ra xung động cũng không kỳ quái. Dục vọng cùng cảm tình là hai việc khác nhau, mà con người, chưa hề biết quý trọng cảm tình có thể tùy tiện lấy được. Bây giờ Dạ Minh Quân căn bản không hiểu như thế nào yêu hận, nếu như bởi vì nhất thời bị tình mê mà đưa vào quá nhiều hắn nhất định sẽ huyết bản vô quy (mất hết vốn liếng), không thể làm chuyện ngu như vậy.
Ngay tại lúc Kỷ Mạch dùng lý trí cảnh cáo mình chớ đối với Dạ Minh Quân quá mức thuận theo, tiên nhân len lén sờ bả vai cậu một cái cũng không bị đẩy ra cũng trừng mắt nhìn, mặc dù tiểu gia hỏa kia toàn thân lúc nào cũng là gai nhọn, thời điểm chạm vào cũng rất thú vị, thế nhưng thuận theo như vậy mà tùy ý mặc cho hắn vuốt ve tựa hồ càng làm tâm tình hắn vui sướng.
Nếu đem chính mình đưa ra là có thể có thành quả bực này, lại đưa một kiện thượng cổ thần khí há chẳng phải liền có thể tiến vào giai đoạn tiếp theo? Chờ mong mà tưởng tượng Kỷ Mạch nếu như yêu sâu đậm một người như vậy nên là hình dáng gì, Dạ Minh Quân liền nhao nhao muốn thử, nói: “Nếu như ta đem Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng đưa cho ngươi, ngươi sẽ yêu ta sao?”
Ngươi cho là đây là võng du đưa trang bị sao? Dùng cực phẩm trang bị đổi lão bà? Đừng tưởng rằng trêu chọc ta có chút động tâm liền có thể muốn làm gì thì làm, không hẹn, chúng ta không hẹn!
Lý trí cảnh cáo trong nháy mắt lấy được nghiệm chứng, Kỷ Mạch quả quyết xoay người lại không nhìn tới hắn, chỉ lạnh lùng nói: “Xin lỗi, ta đối với loại hệ thống kỳ quái này không có hứng thú.”
Cùng lúc đó, hệ thống thời khắc đối mặt nguy cơ bị cho đi và bị đuổi đi cũng đúng lúc bổ một đao, “Tiên quân, xin chú ý lời nói của ngài, độ hảo cảm đối tượng công lược hạ xuống mười điểm.”
Không nghĩ tới đồng dạng cách làm lại nhận được hiệu quả trái ngược, đây là bởi vì Kỷ Mạch không thích Sơn Hà Xã Tắc Đồ, chỉ thích hắn?
Suy nghĩ bây giờ về nhiệm vụ cảm tình càng trở nên huyền ảo hơn, Dạ Minh Quân đột nhiên phát hiện mình tựa hồ không hề vì vậy mà buồn rầu, thậm chí, mơ hồ còn có chút cao hứng.
Tại sao lại có cảm xúc như vậy? Bởi vì hắn thắng các thần khí khác sao? Nhưng, trước đây rõ ràng vẫn không để ý các tiên nhân làm ra bài danh thượng cổ thần khí…
Phương này Dạ Minh Quân mới vừa phát hiện mình giống như có chỗ nào cùng quá khứ không giống nhau, thấy hắn đột nhiên yên lặng Kỷ Mạch còn tưởng là giọng nói lãnh lẽo cứng rắn của mình đả kích tiên nhân, đề phòng hắn suy nghĩ nhiều, liền tự thay đổi đề tài, “Đại Tế Ti nơi đó có động tĩnh gì?”
Mấy ngày nay bọn họ nhìn như chẳng qua là du ngoạn khắp nơi, trên thực tế mỗi đêm Dạ Minh Quân đều ở đây chú ý hành tung của Tô Cách cùng Thường Huy, nếu có dị động, ngày hôm sau liền mượn cớ đi dạo phố làm lý do đi điều tra trước, như vậy ngược lại là bắt được một ít dấu vết.
Thường Huy bởi vì thân phận quá nhiều rất khó nắm được hành tung, Kỷ Mạch chỉ mơ hồ suy đoán hắn cùng cao tầng Ma Châu lui tới khá bí mật, hôm qua lại lần nữa lẫn vào Ma cung, cũng không biết cùng Diệp Quân Hầu nói chuyện gì, cuối cùng được thị vệ đưa ra cửa cung, xem ra Yêu Châu đại khái lại xuất ra điều kiện làm Ma Chủ động tâm.
Cùng Thường Huy bất đồng, Tô Cách đối với Diệp Quân Hầu là hoàn toàn chưa từng để ý tới, những buổi tối này xem ra là thật sự chỉ ở trong phòng dạy dỗ Thanh Diệp học tập thần chú, ban ngày ra vào cũng đều là khu dân nghèo thị trường nô lệ một loại địa phương, tựa hồ hoàn toàn quên tuyên ngôn mình cùng Ma Châu thống nhất.
Xem ra Thường Huy chọn Diệp Quân Hầu, Tô Cách chọn Phỉ Quốc.
Ngón tay nhẹ nhàng gõ bàn, Kỷ Mạch từ những tin tình báo này cũng ít nhiều có thể suy đoán ra phương hướng làm việc của hai người, lấy tính tình của Tô Cách đưa ra lựa chọn như vậy không hề bất ngờ, chỉ là dựa theo Huy Nguyệt từ Thần Điện truyền tới hồ sơ mà suy đoán, Thường Huy năm đó chính là thành chủ Phỉ Quốc phi thường chán ghét Diệp Quân Hầu, hợp tác rốt cuộc có mấy phần thành ý ngược lại là đáng giá hoài nghi.
“Đêm qua bọn họ đi ra ngoài, sau khi trở lại thần sắc Thanh Diệp tựa hồ có cái gì rất không đúng.”
Ngay tại lúc Kỷ Mạch suy tính, Dạ Minh Quân cũng cho ra tình báo mới nhất, hắn vốn là thần khí, nghiêm túc che giấu khí tức ngay cả Ma cung cũng có thể tới lui tự nhiên, dùng để điều tra lại quá thích hợp.
Nghe vậy Kỷ Mạch liền biết Tô Cách rốt cục bắt đầu hành động, chỉ nghiêm túc nói: “Làm phiền tiên quân mang ta đi một chuyến đến nơi bọn họ tới.”
Dạ Minh Quân đối với chuyện phàm tục vô ý, Kỷ Mạch cuối cùng vẫn muốn đích thân đi tìm đầu mối mới có thể yên tâm. Những ngày qua bọn họ đều là hành động như vậy, Dạ Minh Quân cũng vui vẻ có người bồi mình du ngoạn, hơn nữa vì che giấu mình đang âm thầm điều tra, Kỷ Mạch bên ngoài đối với hắn sẽ tận lực thân cận rất nhiều, cũng coi là một loại thể nghiệm mới lạ.
Hai người tùy ý thu thập chốc lát, đang muốn mang theo Thanh Diệp như những ngày qua, nhưng trước cửa phòng nhìn thấy Tô Cách đã chờ thật lâu, thấy bọn họ đến, Đại Tế Ti nhẹ nhàng cười một tiếng, “Thần Tinh Tế Ti, hôm nay là Ma Châu tổ chức nạp thải tiết bên trong Ám Kinh thành rất náo nhiệt. Ta sẽ ở lại bên trong Phương Chu bảo vệ Thanh Diệp, hai vị có thể đi ngoại giới du ngoạn một phen.”
Công việc giao cho ta, các ngươi có thể tận tình đi đoạn tụ.
Đọc hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, Kỷ Mạch nhìn cửa phòng Thanh Diệp đóng chặt một chút, nhất thời cũng không phân rõ Tô Cách là thật muốn để cho mình nghỉ ngơi, hay là cố ý không cho mình tiếp xúc tới Thanh Diệp để tránh phát giác dị thường, hoặc giả cả hai đều có.
Lấy tính tình của Tô Cách cũng sẽ không làm ra việc ác nào, nếu là như vậy, vì sao phải đối với bọn họ phòng bị như vậy? Kế sách đối với thế nhân có chỗ tốt, nhưng thần sẽ không đồng ý, rốt cuộc là cái gì?
Kỷ Mạch tin tưởng Tô Cách, nhưng nếu muốn tin tưởng, cũng phải tự khám phá hết thảy chân tướng, lại đi cân nhắc nên làm những gì. Bây giờ Kỷ Mạch sẽ không bằng vào một bầu nhiệt huyết tự tiện hành động, cậu muốn bảo đảm mình làm hết thảy lựa chọn đều là lựa chọn lý trí nhất, lần này, cậu muốn làm người thắng đến cùng.
Từ thần sắc Tô Cách không nhìn ra cái gì, Kỷ Mạch cũng không dây dưa, chỉ làm bộ như hoàn toàn không phát hiện, giống nhau thường ngày dửng dưng trả lời: “Vậy thì đa tạ Đại Tế Ti.”
Kỷ Mạch xưa nay không thích xen vào chuyện của người khác, Tô Cách cũng không nghi ngờ Thần đối với thế sự lãnh đạm lại đột nhiên nhúng tay chuyện phàm trần, liền cười đưa tiễn, “Rất nhanh chúng ta sẽ trở lại Thần Châu, hai vị có thể ở nơi này mấy ngày tận tình thưởng thức phong cảnh Ma Châu.”
Biết điều này đại biểu công việc Tô Cách chuẩn bị đã toàn bộ hoàn thành, Kỷ Mạch thoáng hồi tưởng lại khởi nguyên việc Ma Châu nạp thải tiết, theo Diệp Quân Hầu đối ngoại giải thích, ngày này hẳn là thời gian hắn cùng Ma hậu thành hôn, cho nên hàng năm đến ngày này Ma cung đốt pháo bông suốt một đêm, các nơi cũng sẽ cử hành đủ loại khánh điển, nam nữ chưa có hôn phối nhao nhao đi chơi tiết thanh minh ngắm hoa, nếu xem hợp mắt liền lặng lẽ trao đổi tín vật thành tựu một đoạn nhân duyên. Về lâu về dài, người Ma Châu liền xem ngày này trong một năm có tỷ lệ đính ước cao nhất gọi là nạp thải tiết.
Tùy ý liếc đường phố một cái liền có thể từ bầu không khí náo nhiệt trong Ám Kinh nhìn ra Ma Chủ đối với ngày này rất coi trọng, Kỷ Mạch cũng chỉ có thể âm thầm thở dài,
Đại Tế Ti a Đại Tế Ti, chọn ngay ngày Diệp Quân Hầu tổ chức kỷ niệm thành hồn mà gây sự, một khi thất bại, đây có thể là đại thù không chết không thôi a.