• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 33: Thật xin lỗi, không có hứng thú (3)

Ngay từ đầu còn tưởng rằng Trình Chi Ngôn nói mình không có hứng thú là trả lời câu hỏi của anh ta, một lát sau mới phản ứng kịp, ” Dựa vào, cậu sẽ không trả lời hoa khôi lớp năm hai như vậy chứ?”

” Uh`m.” Trình Chi Ngôn nhàn nhạt lên tiếng, có lẽ cảm thấy Hạ Phong đứng bên cạnh bô bô có chút phiền, liền xoay người đi tới cửa sổ khác.

” Không thể như vậy, Trình Chi Ngôn, cậu phải biết rằng nam học sinh trong lớp học rất nhiều người thích cô ấy a.” Hạ Phong tiếp tục cằn nhằn sau lưng Trình Chi Ngôn, ” Ai, cậu rốt cuộc chướng mắt người ta một điểm nào? Cậu sẽ không thật sự thích bạn gái nhỏ kia chứ?”

” Việc của cậu thực nhẹ nhàng sao?” Trình Chi Ngôn cau mày xoay người lại nhìn Hạ Phong nói: ” Nếu thực nhẹ nhàng mà nói, liền đi hỗ trợ mang rác đi đổ, đừng sau lưng tôi đi loanh quanh.

” Không nhẹ, không nhẹ, tôi đi lau cửa sổ.” Hạ Phong vừa nghe nói muốn mình đi đổ rác rưởi, vội vã xoay người cách xa Trình Chi Ngôn một chút.

Qua thật lâu mới tổng vệ sinh xong, Trình Chi Ngôn nhìn phòng học sáng sủa sạch sẽ, cho đến một bạn học cuối cùng rời khỏi, lúc này mới đóng cửa và tắt đèn trong phòng học, vội vã hướng cửa trường học đi.

Cái gia hỏa Hạ Phong kia, dọn dẹp một nửa, không biết lại vụng trộm chuồn đi nơi nào, mỗi lần đều như vậy, Trình Chi Ngôn cũng chẳng muốn anh ta nữa.

Ở cửa trường học tìm thấy xe đạp của mình, Trình Chi Ngôn vội vã ngồi lên xe đi về phía nhà trẻ Tiểu Thỏ.

Lúc tới cửa nhà trẻ, đã là năm giờ bốn mươi buổi chiều rồi.

Lúc này, cho dù là lớp mẫu giáo lớn, lớp chồi, lớp mẫu giáo nhỏ tất cả học sinh đều đã rời khỏi.

Trình Chi Ngôn băng qua hành lang nhà trẻ, nhìn thấy đèn vài cái phòng học đều đã tắt, chỉ còn lại đèn lớp mẫu giáo bé của Tiểu Thỏ vẫn sáng, liền không khỏi bước nhanh hơn.

Lúc đi đến cửa phòng học, bên trong đột nhiên truyền ra một trận tiếng cười khoa trương sắp thở không được của Tiểu Thỏ.

Bước chân Trình Chi Ngôn dừng lại ở cửa phòng học, từ trên kính cửa sổ nhìn bên trong phòng học.

Chỉ thấy Hạ Phong đang ngồi dưới đất, vừa làm mặt quỷ vừa bắt chước bò giống con rùa.

Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế nhỏ của mình nhìn Hạ Phong cười đến vui vẻ.

Chủ nhiệm lớp nhà trẻ của Tiểu Thỏ cách đó không xa vẻ mặt cũng đầy ý cười nhìn hai người bọn họ ầm ĩ.

Cảnh này nói như thế nào đây…. Vui vẻ hòa thuận?

Trình Chi Ngôn nhíu nhíu mày, hình ảnh Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế nước mắt lưng tròng chờ anh ờ trong đầu toàn bộ bị phá vỡ.

Cô bé này, cho dù là không ai tới đón cô, cũng vẫn rất nhanh vui vẻ như cũ sao……

Trình Chi Ngôn đưa tay đẩy cửa phòng học lớp mẫu giáo bé ra, Tiểu Thỏ đang cười đến ngả nghiêng nghe được tiếng động, xoay người lại, vừa nhìn thấy bóng dáng của anh liền bước đôi chân ngắn bổ nhào về phía anh. ” Anh nước chanh! Hôm nay anh sao đến muộn vậy?”

” Hôm nay tạm thời có chuyện.” Trình Chi Ngôn bị Tiểu Thỏ bổ nhào đến không đứng vững lui về phía sau hai bước, lúc này mới ngồi xổm người xuống, sờ sờ đầu cô, thấp giọng nói: ” Thật xin lỗi, lần sau tuyệt đối không đến muộn nữa.”

” Được rồi, lần này liền tha thứ cho anh.” Tiểu Thỏ gật gật đầu rất nhanh lại bước chân ngắn chạy về trước mặt cái bàn của mình, cầm lấy một lọ nước chanh Fanta đặt lên bàn nhét vào trong tay Trình Chi Ngôn nói: ” Cho anh, đây là anh quát phong tặng cho em, giữ lại cho anh uống!”

 

Chương 34: Thật xin lỗi, không có hứng thú (4)

” Nước chanh a……” Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua đồ uống được nhét vào trong tay mình, lắc đầu, cũng chẳng muốn lại giải thích với Tiểu Thỏ rằng mình không hề thích uống loại nước này rồi.

” Được rồi, anh nước chanh, chúng ta về nhà đi!” Tiểu Thỏ chạy đến trước mặt tủ nhỏ để túi sách của mình, cầm lấy túi sách của mình, hết sức tự giác đeo ở trên người, sau đó chạy về bên cạnh Trình Chi Ngôn, nhét tay nhỏ mềm mại của mình vào trong tay anh, nói: ” Cái bụng em đã đói bụng.”

Lúc Hạ Phong đang bắt chước con rùa trên mặt đất nhìn thấy Trình Chi Ngôn cũng đứng lên, lúc này hai tay ôm ngực, đứng ở trước mặt Trình Chi Ngôn, cười hì hì nói: ” Trình Chi Ngôn, cậu đã đến rồi à.”

” Hạ Phong.” Trình Chi Ngôn nhàn nhạt gọi tên của cậu ta, ánh mắt nhìn hai vòng trên người Tiểu Thỏ bên cạnh mình, sau đó hỏi: ” Cậu trốn tổng vệ sinh chính là đến nhà trẻ đón Tiểu Thỏ?”

” Đúng vậy.” Hạ Phong nhún vai, hướng Trình Chi Ngôn oán hận: ” Cậu không biết bạn gái nhỏ của cậu có bao nhiêu khó tính, em ấy rõ ràng nói với giáo viên em ấy biết tôi, nhưng mà nhất định không chịu theo tôi về, cho dù tôi nói mang em ấy đi mua kẹo mua đồ uống, em ấy cũng không đồng ý rời khỏi phòng học, còn nói ngộ nhỡ em ấy đi rồi lúc cậu đến đón em ấy tìm không thấy em ấy sẽ bị làm cho thương tâm ( đau lòng) .”

Trình Chi Ngôn hơi hơi cúi đầu, nhìn Tiểu Thỏ đứng ở bên cạnh mình, cô đang ngửa gương mặt trắng nõn chớp hai mắt to, nghiêm túc nghe anh và Hạ Phong nói chuyện.

” Sẽ bị làm thương tâm?” Trình Chi Ngôn có chút buồn cười lặp lại một lần.

” Vâng ạ.” Tiểu Thỏ gật đầu nói: “Nếu như tìm không thấy em, anh nhất định sẽ bị làm cho thương tâm.”

” A….Em khẳng định như vậy?”

” Đương nhiên rồi!” Tiểu Thỏ cười tít mắt nói: ” Mẹ nói, bạn nhỏ ngàn vạn không thể chạy loạn khắp nơi, nếu như chạy đi, mẹ sẽ bị làm cho thương tâm, cho nên nếu như anh nước chanh tìm không thấy em nhất định cũng sẽ thương tâm.”

“A….” Hạ Phong đột nhiên kéo dài giọng nói nhìn Trình Chi Ngôn, đáng đánh đòn nói: ” Hoá ra cậu trong cảm nhận của Tiểu Thỏ chính là một vú em a!”

” Cút.” Trình Chi Ngôn khẽ hướng Hạ Phong phun ra một chữ, sau khi nói lời tạm biệt với giáo viên liền nắm tay Tiểu Thỏ xoay người hướng bên ngoài phòng học đi ra.

” Ai, đợi tôi với.” Hạ Phong vội vã cầm túi sách của mình, đi theo phía sau Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ ra khỏi phòng học.

” Tiểu Thỏ, Tiểu Thỏ!” Hạ Phong thở hồng hộc chạy đến trước mặt Tiểu Thỏ, đưa tay chặn đường đi của cô, hỏi trên dưới: ” Em suy xét tốt chưa?”

” Suy xét tốt cái gì?” Tiểu Thỏ vẻ mặt khó hiểu nhìn anh ta hỏi.

” Em cảm thấy để cho anh làm bạn trai của em được không?” Hạ Phong cười hì hì hướng về phía Tiểu Thỏ hỏi.

” Không được.” Tiểu Thỏ hết sức rõ ràng từ chối anh ta.

” Tại sao?” Hạ Phong ngẩn ra, không nghĩ tới Tiểu Thỏ thế nhưng liền từ chối mình như vậy.

” Không có hứng thú.” Tiểu Thỏ chắp tay sau lưng, bắt chước bộ dáng Trình Chi Ngôn hướng Hạ Phong nhàn nhạt nói.

“…..”

Đầu Hạ Phong nhất thời đầy hắc tuyến.

Dựa vào, trong nháy mắt đó, như thế nào có một loại cảm giác mình đang thổ lộ tình cảm với Trình Chi Ngôn.

” Tại sao không có hứng thú với anh?” Hạ Phong không cam lòng hỏi tiếp.

” Không có hứng thú chính là không có hứng thú.” Tiểu Thỏ giọng nói trong trẻo trả lời.

” Những lời này em bắt chước theo Trình Chi Ngôn hả?” Hạ Phong không nói gì hỏi.

” Vâng ạ.” Tiểu Thỏ gật đầu nói: ” Anh nước chanh nói, có đôi khi ba chữ ” Không có hứng thú” có thể giải quyết rất nhiều vấn đề không cần thiết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK