• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 45: Bởi vì anh ấy đẹp trai nhất (5)

Sau đó túm cánh tay Tiểu Thỏ nghiêng người hôn một cái trên gương mặt mềm mại của cô nói: ” Nhìn thật sự là đáng yêu.”

” Chị….?” Tiểu Thỏ bị cô ấy hôn ngẩn ngơ, một bàn tay nhỏ che chỗ mình mới bị hôn vừa rồi, ngơ ngác nhìn cô ấy.

” Con dế.” Tươi cười trên mặt Dương Giai Di Dương Giai Di nhất thời cứng lại rồi.

“….”

Tiểu Thỏ sững sờ nhìn cô ấy, sau một lúc lâu quay đầu lại khó hiểu nhìn Trình Chi Ngôn nói: ” Chị ấy là nam?”

” Uh`m….” Trình Chi Ngôn có chút không biết nói gì gật gật đầu.

” Mẹ nói chỉ có con gái mới có thể mặc váy a…” Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy thế giới mà cô cảm nhận thoáng cái liền phá vỡ, ” Hơn nữa cái mũ trên đầu chị ấy rõ ràng có một cái nơ con bướm!”

” Cho nên tớ mới chán ghét nam đóng vai nam mặc trang phục nữ!” Dương Giai Di có chút buồn bực kéo mũ trên đầu ra, lộ ra kiểu tóc ngắn giống Trình Chi Ngôn, ” Còn tên của tớ nữa, luôn luôn làm cho người ta hiểu lầm tớ là nữ.”

Con trai khoảng mười tuổi, tiếng nói nghe qua vẫn là giọng trẻ con, giọng nói so với con gái không có khác nhau quá lớn, hơn nữa bộ dáng Dương Giai Di vô cùng xinh đẹp, cho nên mặc váy vào sẽ che khuất một đầu tóc ngắn, hoàn toàn nhìn không ra anh là con trai.

Tiểu Thỏ ngơ ngẩn nhìn đầu Dương Giai Di tóc ngắn giống như Trình Chi Ngôn, lại mặc váy múa màu đỏ cảm thấy đầu mình nháy mắt rối loạn.

Mẹ nói, tóc ngắn chính là con trai, mang nơ con bướm chính là con gái.

Mẹ nói, không có ngực chính là con trai, mặc váy chính là con gái.

Mẹ còn nói, mẹ còn nói gì nữa nhỉ?

Không biết trong đầu Tiểu Thỏ suy nghĩ cái gì vậy mà vươn một tay mềm mại ra hướng tới trước ngực Dương Giai Di sờ soạng một cái.

A….. Bằng phẳng….

Cho nên cái anh này, tóc ngắn, ngực phẳng lại mang nơ con bướm, mặc váy….

Vậy rốt cuộc anh ấy là nam hay là nữ?

Dương Giai Di ở trong nháy mắt Tiểu Thỏ sờ ngực mình đó cả người đều đã hóa đá rồi.

Anh ta cúi đầu nhìn thoáng qua tay Tiểu Thỏ, sau đó cứng ngắc ngẩng đầu nhìn Trình Chi Ngôn nói: ” Bạn gái cậu…. Có phải phi lễ tớ hay không?”

” Tiểu Thỏ.” Trình Chi Ngôn nhíu mày, đưa tay kéo Tiểu Thỏ về phía sau mình.

” Anh nước chanh.” Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, trong mắt to tràn ngập dấu chấm hỏi, ” Anh ấy ngực phẳng, anh ấy thật sự là nam sinh?”

“…..” Trình Chi Ngôn có chút không biết nói gì nhìn cô, ông nói gà bà nói vịt nói một câu: ” Em cũng là ngực phẳng a.”

……

…..

Toàn bộ hậu trường nháy mắt liền yên lặng.

” Đó là bởi vì bây giờ em còn nhỏ a, mẹ nói chờ em trưởng thành, sẽ có ngực lớn!” Tiểu Thỏ hai tay chống nạnh, cây ngay không sợ chết đứng hướng Trình Chi Ngôn nói: ” Nhưng mà anh xem anh ta, đã lớn như vậy vẫn là ngực phẳng, anh ta nhất định là con trai.”

” Em cho là lúc em mười tuổi sẽ có ngực hả?” Sau khi Trình Chi Ngôn nói xong một câu này nhịn không được có chút phát điên tóm lấy tóc mình, anh vì sao cùng một đứa bé ba tuổi thảo luận vấn đề này ở chỗ này a?

” Mười tuổi cũng không có ngực sao? Chao ôi? Vậy rốt cuộc khi nào mới có?”

” Anh làm sao mà biết!” Trình Chi Ngôn tức giận trả lời một câu, nắm tay Tiểu Thỏ định đi ra ngoài.

” Cậu ta không biết nhưng anh biết nha.” Dương Giai Di đưa tay ngăn đường đi bọn họ lại, cười hì hì hướng tới Tiểu Thỏ nói.

 

Chương 46: Bởi vì anh ấy đẹp trai nhất (6)

” Sau này có cái gì không hiểu trực tiếp hỏi anh.”

“……?? ” Tiểu Thỏ vẻ mặt mê mang nhìn anh ta.

” Được rồi, Dương Giai Di, cậu cũng mau mau tản đi, nhìn cậu bình thường đối nghịch với Trình Chi Ngôn tại sao hiện tại đột nhiên tốt bụng như thế, muốn giải thích câu hỏi của bạn gái nhỏ cậu ta rồi hả?” Hạ Phong vẻ mặt ghét bỏ nhìn anh ta nói.

” Ha ha.” Dương Giai Di cười cười, phủi bên trong mũ màu đỏ, chậm rãi từ từ nói: ” Cái gia hỏa Trình Chi Ngôn kia, cướp vị trí thứ nhất của tôi nhiều như vậy, bây giờ cậu ta bạn gái cũng có, tôi nhất định cũng không thể lạc hậu, nếu hiện trường tìm không được bạn gái mới, vậy thì cướp của cậu ta.”

” Anh nước chanh, anh cướp đoạt cái gì của anh ta vậy?” Tiểu Thỏ ngẩng đầu, vẻ mặt khó hiểu nhìn Trình Chi Ngôn hỏi.

Cô nhớ rõ mẹ có nói qua, cướp đoạt cái gì của bạn nhỏ là không đúng.

“…..” Trình Chi Ngôn không nói gì liếc mắt nhìn Dương Giai Di một cái, lười phải nói lời vô ích với cậu ta, nắm tay Tiểu Thỏ tiếp tục đi ra ngoài.

” Tiểu Thỏ, em không biết, lớp chúng ta có bất kỳ cuộc thi lớn nhỏ gì, Trình Chi Ngôn đều là vị trí thứ nhất, Dương Giai Di thỉnh thoảng cùng cậu ấy ngang hàng vị trí thứ nhất, nhưng mà phần lớn đều là lão Nhị muôn đời.” Hạ Phong vừa đi vừa đi sau lưng bọn họ vừa hướng Tiểu Thỏ giải thích.

” Ách….. Không hiểu….” Nhà trẻ Tiểu Thỏ chưa từng có cuộc thi.

” Dù sao chính là anh nước chanh nhà em là tốt nhất, cậu ta so với anh nước chanh nhà em còn kém một chút.” Hạ Phong vươn ra hai đầu ngón tay, làm một chút tư thế khoa tay múa chân, cười hì hì nói.

” Hạ Phong, cậu có phải muốn đánh nhau hay không?” Dương Giai Di sau khi nghe thấy lời nói của Hạ Phong, chỉ cảm thấy một trận buồn bực trong lòng.

” Tôi mới không cần đánh nhau với con gái.” Sau khi Hạ Phong hướng Dương Giai Di làm một cái mặt quỷ, liền trực tiếp chạy.

” Hạ Phong!” Dương Giai Di hét lớn một tiếng, trực tiếp hướng về phía Hạ Phong truy đuổi.

” Ách….” Tiểu Thỏ nhìn bóng dáng hai người bọn họ một trước một sau rời khỏi, nháy mắt không biết nói gì.

Trình Chi Ngôn đứng tại chỗ nhìn thoáng qua bóng dáng hai người biến mất, trầm mặc chốc lát đột nhiên mở miệng hô một tiếng: ” Tiểu Thỏ.”

” Dạ??” Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên nhìn Trình Chi Ngôn.

” Sau này lúc ra ngoài phải chú ý, con gái không thể tùy tiện để cho những người khác hôn biết không?” Trình Chi Ngôn chần chờ một chút, vẫn hướng về Tiểu Thỏ nói.

” Không thể để cho anh khác hôn sao?”

” Uh`m.”

” Vậy chị thì sao?”

” Cũng không được.”

” Chú, dì thì sao?”

” Đều không thể.”

” Vậy nếu như người khác nhất định phải hôn em thì làm sao bây giờ?”

” Đánh người đó.” Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng bâng quơ phun ra hai chữ.

” A…!” Tiểu Thỏ dùng sức gật gật đầu, vẻ mặt ” Em đã hiểu” nhìn anh.

” Đi thôi.” Trình Chi Ngôn nắm tay Tiểu Thỏ vòng qua hành lang dài, dọc theo cầu thang đi xuống.

” Được!” Tiểu Thỏ vừa đi theo Trình Chi Ngôn vừa trong trẻo nói: ” Tiểu Thỏ chỉ có thể cho cho ba mẹ, dì Chu và anh nước chanh hôn, đúng không?”

“…”

Sau khi Trình Chi Ngôn nghe câu nói như thế, trầm mặc chốc lát sau đó không thể không gật gật đầu.

” Vậy anh nước chanh cũng chỉ cho ba mẹ và Tiểu Thỏ hôn sao?” Tiểu Thỏ chớp hai mắt to, vẻ mặt tò mò hướng tới anh hỏi.

” Câu hỏi của em quá nhiều.”

” A? Không phải đâu, anh nước chanh còn chưa trả lời câu hỏi của em…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK