" Trình Tranh, sao chị ngồi ở đây? " một giọng nói trong trẻo, cô ngước mặt lên nhìn rồi mỉm cười.
" Em đến thăm Lục Thiên Đình hả? "
Tô Mạn Hân gật đầu cười, cô ấy ngồi bên cạnh nhìn Đỗ Trình Tranh, bàn tay xoa nhẹ chiếc bụng đã nhô cao, một sinh mệnh sắp chào đời " Chị đang nghĩ đến Phong Hạo? " Cô ấy cũng biết sơ qua chuyện của hai người.
Trên một cương vị là bác sĩ riêng của Lục Thiên Đình cô không thể bỏ trách nhiệm được. Đỗ Trình Tranh mím môi, hơi bất lực thở dài. " Chị lựa chọn như vậy là đúng hay sai? " đây luôn là câu hỏi cô tự đặt cho bản thân.
" Người ngoài cuộc và người trong cuộc có suy nghĩ khác biệt. Chị có thật sự hối hận khi quyết định không? Nếu đã không hối hận thì chính là đúng. Mỗi người luôn có lối suy nghĩ khác nhau, em nghĩ Phong Hạo sẽ thông cảm cho chị. " cô ấy nhìn những bông tuyết rơi, nở nụ cười hòa nhã.
Đỗ Trình Tranh trầm mặc suy tư, nếu để cô lần nữa lựa chọn, đáp án vẫn sẽ như hiện tại, không thay đổi. " Lục Thiên Đình đúng là may mắn gặp được em. "
" Không đâu, em phải may mắn mới được anh ấy yêu. "
Đỗ Trình Tranh nhìn nụ cười hạnh phúc bẽn lẽn của Tô Mạn Hân, cô thầm mỉm cười trong lòng. Cô thỉnh thoảng vẫn sẽ ganh tị với Tô Mạn Hân, có được mọi thứ tình cảm từ Lục Thiên Đình đầy vô tư không nghĩ ngợi, còn bản thân cô tự nghĩ không phù hợp nói chuyện yêu đương.
Một lần nữa cuộc sống của Đỗ Trình Tranh quay lại như ban đầu, hàng ngày bình lặng đi làm, tan làm chỉ có về nhà làm vài thứ cho qua thời gian, không một ai xen ngang vào đảo lộn cuộc sống của cô nữa. Một vòng tuần hoàn cứ thế chạy suốt 4 năm trời.
4 năm sau.
" Bác sĩ Đỗ, suốt thời gian qua cô đã vất vả rồi. Chúc mừng nhé. " viện trưởng bệnh viện cười nhân hậu, trao cho Đỗ Trình Tranh bằng khen thưởng.
Đỗ Trình Tranh cúi đầu cảm ơn viện trưởng, nụ cười treo trên gương mặt tươi tắn. " Cảm ơn viện trưởng. Cháu rất vui và biết ơn ạ. "
Viện trưởng khoát tay, nói " Không cần cảm ơn, đều nhờ nỗ lực của bác sĩ Đỗ. Cố gắng phấn đấu hơn nữa. "
Đỗ Trình Tranh lần nữa ríu rít cảm ơn ông ấy, cầm bằng khen trở về phòng, treo tấm bằng trên tường. Bằng khen bác sĩ xuất sắc nhất thành phố. Y tá thấy cô nhìn bằng khen cười đến ngây ngô, liền ghẹo " Cái đó không thể mọc cánh bay mất được đâu, bác sĩ Đỗ. "
Đỗ Trình Tranh cười cười, ngồi vào ghế trở lại đúng dáng vẻ bác sĩ " Còn bệnh nhân sao? "
Y tá gật đầu nói " Dạ phải, đã đặt lịch khám hôm qua. Là một đại minh tinh " cô ấy nhấn mạnh câu cuối.
Đỗ Trình Tranh nhướng mày gật đầu, các minh tinh nổi tiếng hầu hết đều khám ở bệnh viện này nên cô cũng không ngạc nhiên mấy.
" Vậy mời bệnh nhân vào đi "
Ngay sau đó, cửa phòng khám được mở ra, một đôi chân thon dài bước tới, phong thái cô minh tinh này đường hoàng, nhã nhặn xuất hiện ngồi xuống đối diện Đỗ Trình Tranh, chỉ cách một cái bàn. Người này đeo một cái kính râm to che nửa khuôn mặt chỉ để lộ chiếc mũi thon gọn và đôi môi son đỏ bóng, mái tóc đen dài uốn xoăn phần đuôi, đường nét gương mặt gầy tinh tế sang trọng.
" Cô bị bệnh gì sao? " Đỗ Trình Tranh nở nụ cười nhẹ gây thiện cảm.
Người này vén tay áo ra để lộ hai cánh tay trắng có những nốt sẩn vàng, không quá nhiều nhưng gây mất thẩm mĩ trên cánh tay xinh đẹp này. " Tôi bắt đầu xuất hiện mấy cái này, cảm giác rất ngứa. "
Cô chăm chú nhìn toàn bộ nốt sẩn rồi nói " Cô có tiếp xúc trực tiếp sản phẩm dầu mỡ chẳng hạn dầu hỏa, dầu nhờn không? "
Phụ nữ này nán lại vài giây suy nghĩ, gật đầu nói " Tháng trước tôi vừa quay bộ phim có bối cảnh trong nhà máy cơ khí. "
Đỗ Trình Tranh gật đầu hiểu rõ, ngón tay cầm cây bút viết bệnh án cho đối phương. " Đây là bệnh nốt dầu, da cô là da nhạy cảm nên có lẽ đã bị kích ứng với mấy chất dầu mỡ. Chỉ cần về sau tránh tiếp xúc, rửa sạch sẽ và bôi thuốc đầy đủ sẽ hồi phục lại. Tôi sẽ kê đơn cho cô. "
Người này cong khóe môi, đôi môi đỏ tạo một độ cong nhẹ quyến rũ " Cảm ơn bác sĩ. Tôi đã quay xong phim rồi, sẽ không tiếp xúc nó nữa. "
" Tên của cô là gì? " cô cần biết tên bệnh nhân để điền vào thông tin hồ sơ.
" Thư Nhiễm " cô ấy nhẹ nhàng thốt lên một cái tên.
" Được rồi cô Thư, nếu như tuần sau không hiệu quả có thể quay lại đây " Đỗ Trình Tranh đưa hồ sơ cho Thư Nhiễm.
Thư Nhiễm cười khẽ, từ đầu đến cuối đều giữ nét mềm mỏng nhã nhặn rời khỏi phòng.
Y tá nữ kia vào lại phòng, không giấu được sự phấn khích. " Bác sĩ Đỗ, chị thấy người đó thế nào? Có đẹp hơn trên ti vi không? "
Đỗ Trình Tranh vừa cất đồ vừa nói " Cô ấy che nửa mặt thế kia sao chị có thể biết được chứ? Mà Thư Nhiễm đó nổi tiếng lắm hả? " cô trước giờ đều không đu các ngôi sao minh tinh trong nước, thắc mắc hỏi.
Y tá nữ hào hứng nói " 3 năm trước cô ấy được đào tạo diễn xuất ở nước ngoài, sau đó về nước đều là diễn vai chính vô cùng nổi tiếng đấy ạ. Thư Nhiễm đó trên màn ảnh xinh đẹp như tiên nữ em chưa bao giờ thấy ngoài đời. "
Đỗ Trình Tranh cười qua loa, hóa ra vừa nãy cô đã khám cho một tiên nữ sao?
Y tá nữ cười bí hiểm, nói " Nhưng điều quan trọng làm cho tên tuổi của Thư Nhiễm thêm hot là tin đồn tình ái "
Đỗ Trình Tranh bâng quơ hỏi " Hả? Yêu đương thôi có gì nghiêm trọng? "
" Đúng là không nghiêm trọng, nhưng đối tượng của cô ấy lại không phải dạng vừa. Chính là một vị tổng tài thần bí của tập đoàn lớn, nghe nói là người rất có gia thế và quyền lực. "
" Ồ, thế sao? " cô chỉ cười cười không để trong lòng trước tin đồn bát quái trong giới giải trí.