• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân thế của Cừu Dịch nói đặc biệt thì cũng không quá đặc biệt, nhưng bảo là bình thường tẻ nhạt thì cũng không hẳn.

Cha hắn là người của Viện Nghiên cứu Vũ khí, suốt năm trấn thủ ở viện nghiên cứu biên cương, ngay cả khi Cừu Dịch chào đời cũng vì lý do bảo mật mà không thể về nhà. Mẹ của Cừu Dịch và cha hắn là thanh mai trúc mã, tuy yêu thương nhau sâu đậm nhưng sức khỏe bà lại suy yếu, bệnh tật quấn người, qua đời khi Cừu Dịch mới 5 tuổi.

Cũng chính lúc mẹ mất, Cừu Dịch mới được gặp lại người cha hiếm khi có dịp gặp mặt.

Cừu Dịch từ nhỏ đã là đứa trẻ sớm hiểu chuyện, khi những đứa trẻ cùng tuổi còn đang ngây ngô vô tư thì hắn đã biết ghi nhớ mọi thứ.

Đối với cha, hắn chưa từng oán hận, dù sao cha cũng vì đất nước mà làm việc. Hơn nữa khi mẹ còn sống cũng thường nhắc nhở hắn, nói rằng cống hiến sức lực cho đất nước luôn là ước mơ của cha.

Cừu Dịch không có khái niệm cụ thể về từ "ước mơ", chỉ mơ hồ cảm thấy, ước mơ là một từ rất vĩ đại.

Khi những đứa trẻ khác đều mơ ước trở thành phi hành gia, trở thành nhà khoa học, thì điều Cừu Dịch nghĩ trong lòng lại là: ước mơ rốt cuộc là gì?

Ngay cả khi đã trưởng thành, trong lòng hắn vẫn không có cái gọi là ước mơ, chỉ sống qua ngày theo ý mình.

Đối với người cha có ước mơ và sẵn sàng cống hiến tất cả vì nó, Cừu Dịch luôn luôn ngưỡng mộ và kính trọng.

Chỉ là không lâu sau khi mẹ qua đời, cha của Cừu Dịch cũng thiệt mạng trong một tai nạn phòng thí nghiệm.

Nghe nói khi đó có người nước ngoài đột nhập vào viện nghiên cứu, định phá hoại phòng thí nghiệm. Cha của Cừu Dịch để cứu một đồng nghiệp muốn bảo vệ dữ liệu, đã thiệt mạng trong biển lửa do vụ nổ gây ra.

Về sau Cừu Dịch mới biết, vị đồng nghiệp của cha lúc đó mới vừa kết hôn.

Sau khi tang lễ kết thúc vội vàng, thứ để lại cho Cừu Dịch chỉ là một hộp tro cốt nhỏ.

Lúc bấy giờ tuy Cừu Dịch mới 8 tuổi, nhưng đã hiểu được nhiều điều. Cha không để lại di ngôn, hắn bèn theo ý mình, đặt tro cốt của cha vào nghĩa trang nơi mẹ yên nghỉ, thờ cúng cả hai người cùng nhau.

Cha của Hoàng Hách và cha của Cừu Dịch là bạn học đại học thời trẻ, quan hệ khá sâu đậm, hơn nữa cả nhà cũng ở cùng khu tập thể với gia đình Cừu Dịch.

Cừu Dịch là đứa không còn họ hàng thân thích, chỉ có ông ngoại ở quê là người thân duy nhất. Vì lo cho việc học của hắn, bố Hoàng Hách đã rộng lượng đón hắn về nuôi cùng con trai mình.

Cừu Dịch và Hoàng Hách quen nhau 20 năm, làm anh em không cùng huyết thống cũng được 17 năm rồi.

"Mấy năm trước ông ngoại Cừu Dịch cũng mất, giờ cậu ấy thành kẻ cô đơn hoàn toàn rồi," Hoàng Hách vừa kể về quá khứ của Cừu Dịch vừa xì mũi, "Đoạn tổng này, tuy nói vậy hơi không phải, nhưng tôi cũng mong anh cũng thật lòng với cậu ấy."

Đoạn Ứng Hứa nghiêm túc đáp: "Tôi rất thật lòng."

Hoàng Hách tự nói một mình: "Thằng Cừu Dịch này chẳng có ước mơ gì cả. Nhìn ngoài thì ngông cuồng vậy thôi chứ bản chất cậu ta lười như con cá ươn ấy. Từ bé đến lớn tôi bảo gì là cậu ta làm nấy, kể cả việc vào giới giải trí. Thật lòng mà nói, việc cậu ta cưới chớp nhoáng với anh, rồi đến giờ vẫn chưa ly hôn, có lẽ là việc duy nhất cậu ta làm theo ý mình trong bao nhiêu năm qua đấy."

Lúc này, Cừu Dịch, Đoạn Ứng Hứa, Hoàng Hách và thư ký Vương Vận đang ngồi trong phòng khách của nhà nghỉ, lắng nghe Hoàng Hách lải nhải về chuyện quá khứ.

Cừu Dịch ngồi trên giường im lặng lắng nghe, còn Đoạn Ứng Hứa vừa nghe vừa nhìn chằm chằm vào Cừu Dịch.

Còn anh thư ký... cũng bắt đầu xì mũi như Hoàng Hách rồi.

Hoàng Hách kể đến chỗ xúc động, bỗng dang tay ôm chầm lấy Cừu Dịch đang ngồi bên cạnh: "Dịch à, dù thế nào tôi cũng sẽ luôn bên cạnh cậu!"

Cừu Dịch rất cảm động, nhưng rồi lại né tránh Hoàng Hách, khiến tình cảm đang dâng trào trong Hoàng Hách tịt ngòi.

Hoàng Hách: "..."

"Chuyện của em chỉ có vậy thôi," Cừu Dịch chẳng mấy hứng thú với việc kể về quá khứ, sau khi Hoàng Hách nói xong, hắn đứng dậy, cho tay vào túi quần chuẩn bị đi, "Giờ anh hài lòng chưa?" Hắn nhìn về phía Đoạn Ứng Hứa.

Đoạn Ứng Hứa im lặng một lúc, rồi bỗng hỏi: "Em thật sự không hận cha mình sao?"

"Em hận ổng làm gì?" Cừu Dịch ngạc nhiên, "Cha em cũng tốt mà, tuy ngắn ngủi nhưng chắc ổng sống cũng vui vẻ đấy chứ, dù sao cuộc đời ổng cũng khá viên mãn. Mẹ em cũng vui vẻ, ít nhất trong ký ức của em, bà ấy chưa bao giờ buồn vì chuyện của cha cả. Khi nhắc đến cha với mấy bà dì trong khu tập thể, bà ấy luôn tỏ ra rất tự hào."

Đoạn Ứng Hứa lặng thinh.

Cừu Dịch lại rút tay ra, véo má Đoạn Ứng Hứa lạnh như đá: "...Anh trưng ra cái mặt ấy là thế nào, thấy em đáng thương lắm sao?"

Đoạn Ứng Hứa khẽ gật đầu.

"Vì vậy nên em mới không muốn nói về chuyện quá khứ đó..." Cừu Dịch thở dài, "Em luôn cảm thấy mình sống cũng tốt mà, thừa hưởng IQ từ cha, nhan sắc từ mẹ, người tốt bụng lại đẹp trai, tuổi còn trẻ đã thành công trong sự nghiệp, rốt cuộc chỗ nào khiến người ta thấy thảm chứ?"

Mắt anh thư ký đỏ hoe: "Nhưng mà thật sự rất thảm mà!"

Cừu Dịch liếc y: "Cậu có nhà không?"

"Có vay ngân hàng, trả góp 30 năm."

"Cậu có xe không?"

"...Có xe đạp công cộng và tàu điện ngầm."

Cừu Dịch tặc lưỡi: "Vậy cậu đã kết hôn chưa?"

Nước mắt anh thư ký đông cứng trong hốc mắt: "Chưa, độc thân từ trong trứng đến giờ, năm nào về nhà cũng bị thúc ép cưới xin." Thậm chí còn là trai tân.

Cừu Dịch cười hì hì: "Tôi có hết."

Thư ký: "..."

Cừu Dịch lại nói: "Vậy giờ cậu thấy ai thảm hơn?"

Anh thư ký suýt nữa òa khóc, nhưng trước khi y khóc, Hoàng Hách đã bật khóc trước.

"Anh Hoàng, anh khóc cái gì vậy?" Thư ký nghi hoặc.

Hoàng Hách lau nước mắt không tồn tại: "Tôi nhớ đến chuyện buồn, tôi cũng không có vợ, dù là nam hay nữ cũng không có."

Thư ký: "..."

Đoạn Ứng Hứa đưa tay lên, bỗng nắm lấy bàn tay Cừu Dịch đang véo má mình.

Cừu Dịch nghiêng đầu nhìn anh.

Đoạn Ứng Hứa từng chữ từng chữ nói: "Anh có hết."

Hoàng Hách: "..."

Thư ký: "..."

Cừu Dịch suýt bật cười.

"Dự án chính của nhà họ Đoạn là bất động sản, hiện tại có khoảng 30 bất động sản đứng tên anh," Đoạn Ứng Hứa tiếp tục nói, "Xe thì có khoảng 20 chiếc? Nếu em thích thì có thể mua thêm. Còn về vợ," anh cọ cọ má vào lòng bàn tay Cừu Dịch, "Anh có người vợ tuyệt vời nhất thế gian này."

Cừu Dịch nhướn mày nhìn anh.

Đoạn Ứng Hứa tự sửa lời: "Anh có người chồng tuyệt vời nhất thế gian này."

Thư ký mặt không cảm xúc: "Đoạn tổng, xin đừng tùy tiện làm tổn thương những chú chó độc thân không nhà không xe vô tội như tôi nữa."

Hoàng Hách vừa khóc vừa kêu: "Tôi sẽ khiếu nại anh lên hội bảo vệ động vật!"

Đoạn Ứng Hứa phớt lờ Hoàng Hách và thư ký đã bắt đầu vào chế độ song tấu hài, tiếp tục nói: "Vì vậy anh là người hạnh phúc nhất thế gian này."

Cừu Dịch lại véo má anh: "Đúng đó."

"Nhưng anh muốn em trở nên hạnh phúc hơn cả anh," Đoạn Ứng Hứa ngoan ngoãn áp sát vào lòng bàn tay Cừu Dịch, nghiêm túc nói, "Thầy Cừu à, ngoài những điều em đã hứa với anh trước đó, anh còn muốn em dạy anh phải làm thế nào để khiến em được vui vẻ."

Cừu Dịch khẽ cười: "Cái này không cần em dạy đâu, anh đã tự học được rồi."

Hoàng Hách và thư ký đang đứng xem bên cạnh: "..."

Hai người cảm thấy mình như hai ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm vậy.

·

Bốn người nhanh chóng rời khỏi núi tuyết, lên chuyên cơ do Đoạn Ứng Hứa sắp xếp để trở về thành phố Hồ Trừng.

Cừu Dịch xa cách Đoạn Ứng Hứa mấy ngày cuối cùng cũng được về lại biệt thự của Đoạn Ứng Hứa ở thành phố Hồ Trừng. Lần này, hắn không còn đuổi Đoạn Ứng Hứa ra ngoài nữa, mà còn quấn quýt sống chung với anh, cùng đi cùng về, khiến Trác Chính Thanh vẫn đang làm việc vặt ở nhà họ Đoạn vừa ngạc nhiên, vừa cảm thấy dường như điều này cũng hợp lý.

Để thuận tiện cho công việc hàng ngày của Cừu Dịch, Đoạn Thăng Vinh - người trợ lý cũng bị ép buộc chuyển đến sống cùng nhà với anh họ mình, khiến Đoạn Thăng Vinh vốn đã rất sợ Đoạn Ứng Hứa suýt nữa bật khóc.

Trong khi Cừu Dịch sống vui vẻ hạnh phúc, thì cuộc sống của một số người lại không được thoải mái cho lắm.

Thư Dục trân trối nhìn vào màn hình điện thoại, đôi mắt đỏ ngầu như thể vừa tắm trong chậu máu tươi.

Cậu ta đang chăm chăm nhìn vào bảng xếp hạng độ hot của mình: hạng 42.

Một vị trí chẳng ra ngô ra khoai gì cả.

Thư Dục một lòng muốn nổi tiếng, gây bão trong giới giải trí, đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết để vun vén cho bản thân, làm sao có thể chấp nhận việc độ hot của mình tụt dốc không phanh thế này? Phải biết rằng vài tháng trước, khi cậu và Cừu Dịch còn dính như sam, cùng nhau bơm thổi CP giả, cậu đã hút không ít fan hâm mộ từ Cừu Dịch, độ hot luôn ở mức cao ngất ngưởng.

Chỉ là sau đó Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa bỗng dưng kết hôn, cậu đành phải chuyển hướng sang đối tượng khác, bắt đầu thân thiết với Thiệu Tuyền. Thế nhưng từ đó, độ hot của cậu bỗng nhiên tụt dốc không phanh, một đi không trở lại.

Ban đầu Thư Dục cứ nghĩ độ hot của mình giảm là do Thiệu Tuyền quá vô danh tiểu tốt, chẳng thể hút máu từ đối phương được. Tuy nhiên, khi để ý đến xếp hạng độ hot của Thiệu Tuyền, cậu mới tá hỏa tam tinh khi thấy đối phương luôn nằm trong top 5.

Độ hot của Thiệu Tuyền hoàn toàn bình thường, tuy không thể so với những diễn viên kỳ cựu như Cừu Dịch với lượng fan cứng đông đảo, nhưng chắc chắn là có lượt view tự nhiên.

Đã thế thì tại sao cậu lại không thể hút chút fame nào từ Thiệu Tuyền nhỉ?

Cừu Dịch nghĩ mãi không ra.

Cậu không khỏi nghi ngờ: Phải chăng là Đoạn Ứng Hứa đang cố tình dìm mình? Dù sao bây giờ anh ta đã cưới Cừu Dịch rồi, còn cậu lại từng coi Cừu Dịch như phao cứu sinh dự phòng, chắc hẳn trong mắt Đoạn Ứng Hứa, cậu chẳng khác gì cái gai trong mắt.

Chỉ là khi Thư Dục nghĩ đến gương mặt lạnh lùng vô cảm của Đoạn Ứng Hứa, cậu lại thấy suy đoán của mình có vẻ sai bét.

Tuy không biết tại sao Đoạn Ứng Hứa lại đột ngột kết hôn Cừu Dịch, nhưng cậu cảm thấy anh ta hẳn cũng không để tâm đến Cừu Dịch nhiều như mình nghĩ.

Nếu không thì tại sao Đoạn Ứng Hứa chỉ dìm độ hot của cậu, mà không trực tiếp phong sát, cho cậu đóng băng luôn?

- Thư Dục hoàn toàn không ngờ rằng, sự tồn tại của cậu ta quá mờ nhạt, Cừu Dịch đã sớm quên béng cậu ta rồi, còn Đoạn Ứng Hứa thì một lòng chỉ quan tâm Cừu Dịch, lấy đâu ra thời gian để ý đến một con tép riu như cậu.

Nghĩ mãi không ra, Thư Dục đành phải tiếp tục tìm cách tự đẩy độ hot của mình.

Chỉ là việc tiếp tục bám đuôi Thiệu Tuyền có vẻ chẳng còn ý nghĩa gì nữa... Thư Dục bắt đầu sốt ruột, nhưng tìm mãi vẫn chưa thấy ai phù hợp hơn Thiệu Tuyền. Những nghệ sĩ có độ hot cao hơn Thiệu Tuyền thì cậu lại không đủ tự tin để chèo kéo quan hệ, để đối phương chui vào bẫy của mình. Còn những người có độ hot thấp hơn Thiệu Tuyền... cậu lại chê không đáng ngó ngàng tới.

Bỗng nhiên, Thư Dục nảy ra một ý tưởng.

Cừu Dịch và Thiệu Tuyền đều là đối tượng mà cậu từng bám đuôi, hơn nữa giữa hai người họ dường như vốn đã có chút mâu thuẫn.

Đã thế... sao không thử khuấy động mâu thuẫn giữa Cừu Dịch và Thiệu Tuyền, khiến nó leo thang tới nóc, rồi sau đó chuyển hướng chú ý về phía mình?

Ảnh đế thực lực và tân binh lưu lượng lại vì một người đàn ông mà đánh nhau chí chóe...

Thư Dục khẽ cong môi, cậu đã có thể tưởng tượng ra cảnh mình trở thành tâm điểm chú ý rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK