• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Long vừa đi vừa chìm trong những suy nghĩ rằng: “Mình phải làm gì đây, làm gì thì mới có thể tống khứ được cô ta, ra khỏi trò chơi này mãi, mà chỉ còn lại mình ở bên cạnh của anh ấy thôi…”

Cứ như vậy suy nghĩ một lát lâu, cậu giờ đây cũng đã nãy ra một ý định rằng: “Phải rồi như những gì mà bà ta đã làm, thì mình sẽ bắt đầu thực hiện kế hoạch đó thêm một lần nữa, để có thể giải quyết cô ta, ngay lập tức, không phải lúc nãy cô ta nói rằng, cô ta sẽ không để yên cho Luân Thanh sao? Vậy thì cô ta sẽ không để yên về điều gì, mặc dù anh ấy không biết, nhưng mình thì lại biết về điều này, mình sẽ một tay bắn trúng hai con ngạn, chỉ trong một mũi tên mà thôi…”

Dứt lời cậu đã bật cười trong sự đắc ý, sau đó lấy điện thoại của mình, mà gọi cho tên đàn ông kia. Đầu dây bên kia bắt máy, lên tiếng rằng: “Alo là ai vậy chứ? Gọi tôi có việc gì không?”

Long Long cười nham hiểm trên môi: “Cậu quên rồi à Tuấn Kiệt? Không là ai khác mà là tôi đây, kẻ đã từng hợp tác với cậu, trong một âm mưu thật lớn, còn bây giờ tôi muốn hợp tác với cậu thêm một lần nữa, vậy nên cậu có thể giúp tôi được không, nếu như cậu không giúp tôi việc này, thì có lẽ cậu cũng sẽ phải vào tù nghe rõ chưa?”

Hắn ta nghe đến đây liền tỏ vẻ vô cùng lo lắng, giọng nói run rẩy lên tiếng hỏi: “Rốt cuộc là mày muốn gì nữa đây hả?”

Cậu đáp: “Muốn gì à? Tao lại cần mày trong việc đó, đó là tao muốn mày bắt cóc một người, sau đó thì vu oan cho người đó, lúc đó ta sẽ trả thêm tiền cho mày. Vậy nên Mày có muốn thực hiện vụ giao kèo này không, hay là muốn vào tù hả?”

Nghe những lời mà cậu nói, hắn biết cậu không phải là một người dễ đối phó, nên không đối đầu trực diện được, mà nếu có đối đầu thì hắn cũng sẽ thua, vậy nên hắn cũng chỉ có thể bất lực, mà nghe theo lời của cậu sắp đặt, bởi vì bọn họ bây giờ là người chung thuyền, nên không thể bỏ người còn lại, nếu như bỏ người còn lại, thì chiếc thuyền này sẽ bị lật, lúc đó một rắc rối lớn sẽ ập đến với người còn lại…

“Được rồi tôi sẽ đồng ý theo những gì cậu yêu cầu, nhưng nhớ chuyển thêm cho tôi nghe chưa, còn giờ hãy mau gửi địa chỉ của bọn họ đi, tôi sẽ thực hiện theo âm mưu của cậu, đó là bắt cóc giết người và vu khống cho người khác…”

Nghe những lời Tuấn Kiệt vừa nói, cậu bật cười ha hả trong sự đắc thắng: “Được rồi tôi sẽ gửi địa chỉ cho cậu liền!”

Vậy là Long Long đã gửi địa chỉ cho hắn ta, khi không ngừng bấm trên điện thoại. Sau đó cậu nở nụ cười đắc ý rằng: “Bây giờ thì kế hoạch của tôi sẽ chính thức bắt đầu thêm một lần nữa, và kẻ thù của tôi, cô hãy chờ đợi đi, chờ đợi rắc rối gì sẽ ập đến với mình, cô sẽ phải nhận lại kết quả, như những gì mà mẹ chồng tôi đã nhận, thậm chí còn đau đớn hơn gấp ngàn lần…”

Cứ như thế thời gian cũng đã dần trôi qua, tên đàn ông kia cũng đã thực hiện theo kế hoạch, mà đi đến địa chỉ kia để xem thử rốt cuộc là, có người đàn ông như Long Long đã nói ở đó hay không, rồi sẽ bắt cóc ông ta…

Sau một lúc thì cậu cũng đã đến nơi, bấy giờ cậu tiến vào bên trong nhà, quả thật bên trong không có ai, ngoài một lão già tầm hơn 70 tuổi, lão ta có vẻ như đang khóc, mà ông trong tay đang cầm một tấm ảnh…

Cậu nhìn cảnh tượng này, mà bật cười trong sự nham hiểm: “Lão già à, hôm nay tôi sẽ, bắt được ông, và thực hiện thành công âm mưu của mình…Ông không thể thoát khỏi được cái bẫy, mà tử thần đang trực chờ dân tặng cho ông đâu…”

Nói rồi cậu ta liền tiến vào bên trong nhà, trong khi lão già nhìn chăm chăm cậu, mà lên tiếng trong sự bối rối: “Rốt cuộc cậu là ai vậy chứ? Tại sao lại đến nhà tôi như vậy? Rốt cuộc là cậu muốn gì?”

Lão ta vừa dứt lời thì, cậu đã tiến đến, dùng tấm giấy có tẩm thuốc mê, ngay lập tức bịch vào miệng ông ta, khiến ông ta ngất xỉu ngay tại chỗ, khi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra….

Bắt cóc ông ta một cách dễ dàng, hắn lên tiếng nói: “Quả là dễ như ăn kẹo mà, còn bây giờ thì, tôi đã có được ông trong tay, tôi chỉ cần thực hiện xong kế hoạch, và bắt đầu có được số tiền mà mình muốn là được rồi…”

Thế là hắn ta đã bắt đầu kéo cha của Luân Thanh ra xe của mình, rồi lôi lên xe. Sau đó lái chiếc xe rời đi, chiếc xe chốc lát cũng đã đến một căn nhà hoang, khác chứ không phải là căn nhà hoang lúc trước…

Và rồi hắn ta đã trói lão già lại, sau đó vứt lão ta xuống dưới mặt đất, mà nhìn chăm chăm lão, hắn đáp: “Bây giờ mọi chuyện đã thành công phân nữa, mình chỉ còn gọi cô ta đến đây, thậm chí là gọi cậu ấy đến nữa, thì kế hoạch sẽ xong xuôi ngay thôi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK