• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao thì Tần Lăng Vân cũng là một tân binh. Thay thế Kan – một tuyển thủ kỳ cựu đầy thực lực, bằng một người mới gia nhập đội, chưa từng có trận nào phối hợp cùng 3 người còn lại của TTY, để đấu với Flying Bird quả thực có phần xem thường đối thủ. Đây rõ ràng là một màn "lấy chim luyện quân" được bày ra trước mắt.

Nhưng khi Kan vừa đứng dậy, câu hỏi còn chưa kịp thoát khỏi miệng huấn luyện viên của Flying Bird đã bị chặn lại.

Tay Kan quấn đầy băng dán cơ, nhưng dù vậy, đôi tay vẫn không ngừng run rẩy. Sắc mặt cậu ta trông cũng rất tệ, ở trong phòng tập với nhiệt độ lý tưởng mà trán vẫn ướt đẫm mồ hôi, mạch máu trên thái dương còn nổi rõ lên.

Kan chắc chắn sẽ không vì một trận đấu tập mà tiêm thuốc tê hay uống quá nhiều thuốc giảm đau. Nếu dùng thuốc quá liều, rất có khả năng cậu ta không thể cầm cự nổi cả một buổi chiều thi đấu BO3, chứ đừng nói đến các trận BO5 sau đó.

Đây cũng chính là lý do khiến TTY sốt ruột đến vậy.

Dù thường hay trêu rằng TTY với BTW là "hai đội nắm tay nhau lụi tàn", nhưng ai cũng nhìn thấy thực lực hiện tại của BTW.

Dư Thanh vẫn còn có thể cố được.

Nhưng Kan thì không.

Tần Lăng Vân – cậu nhóc ngại ngùng, hướng nội – giờ đây chính là hy vọng cuối cùng, cũng là duy nhất của TTY.

Nếu không, cứ theo tình hình hiện tại TTY có khả năng còn không vượt qua nổi cửa ải quốc nội.

BTW và TTY có thể coi là hai đội "anh em" đúng nghĩa.

Huấn luyện viên, quản lý, tuyển thủ, thậm chí rất nhiều nhân viên đều quen biết nhau và có mối quan hệ tốt đẹp.

Đặc biệt là Dư Thanh và Tạ Trừng.

Có lẽ, cuối cùng sẽ luôn có 1 hoặc 2 đội không thể bước lên sân khấu thế giới.

Ngoài mong muốn đội nhà giành chức vô địch, điều mà Dư Thanh không muốn nhìn thấy nhất chính là việc TTY phải rơi vào cảnh lụi tàn.

Dư Thanh đứng bên cạnh Lão Chu, khẽ liếc mắt ra hiệu.

Lão Chu lập tức hiểu ý.

"Flying Bird đấu lâu vậy rồi, chắc mệt lắm nhỉ? Uống miếng nước đi. Hay để bọn tôi, BTW đấu với TTY trước nhé?"

Dư Thanh cảm thấy muốn đau cả đầu. Không biết tìm lý do thì cũng phải tìm cái nào hợp lý một chút chứ...

Sao không nói là lát nữa có việc cần đi sớm chẳng hạn, còn nghe được.

Phía sau, Dư Thanh thở dài một tiếng nhưng lời đã nói ra rồi, huấn luyện viên của Flying Bird cũng im lặng một lúc, hiểu được ý tứ của BTW, bèn thuận nước đẩy thuyền mà đồng ý.

Tạ Trừng lập tức trao ánh mắt "cảm ơn anh em hết lòng!" về phía Dư Thanh. Dư Thanh chỉ hất nhẹ cằm, nhướn mày một cái.

Một sự ăn ý không cần nói ra lời.

Kết quả này khiến mọi người đều hài lòng, chỉ có Yến Ninh là nhìn thoáng qua sự tương tác giữa Dư Thanh và Tạ Trừng, ánh mắt khẽ trùng xuống.

Tần Lăng Vân ra trận, hiển nhiên vẫn chưa quen với nhịp độ của TTY, nên có phần lạc lõng so với cả đội.

BTW giúp TTY luyện tập, việc này vốn không có gì to tát, cả hai bên đều tự nguyện. Nhưng BTW cũng không thể để thời gian kéo dài quá lâu – các đội khác vẫn đang ở đây chờ xem.

...

BTW vào trận với phong cách khá giống JoP, chơi cực kỳ máu lửa ngay từ đầu.

Mở màn là những pha giao tranh không ngừng nghỉ.

Tuy nhiên, đó không phải là kiểu lao vào đối đầu mù quáng, mà là những đợt tấn công liên tiếp, có nhịp điệu rõ ràng, từng đợt này nối tiếp đợt khác.

Trong mắt người ngoài, BTW và TTY dường như ngang tài ngang sức, nhưng các tuyển thủ chuyên nghiệp lại nhìn ra được sự khác biệt.

Mỗi đợt tấn công lại nhanh hơn, mạnh mẽ hơn lần trước.

TTY cũng phản công ngày càng nhanh và mãnh liệt hơn.

Trong trận này, Tạ Trừng đã đưa ra rất nhiều chỉ thị.

Tất cả đều nhằm giúp Tần Lăng Vân nhanh chóng thích nghi với nhịp độ thi đấu, đồng thời san sẻ bớt áp lực cho Kan.

Đây là sự truyền thừa mà tất cả đều ngầm hiểu với nhau.

Họ có thể đến từ khắp nơi trên thế giới, có thể chỉ gặp nhau trong thời gian ngắn ngủi.

Ai cũng biết Esports là "bát cơm tuổi trẻ", một ngày nào đó sẽ phải rời xa, nhưng tình yêu này, sự gắn bó này là thứ khiến họ không bao giờ hối hận, không bao giờ quay đầu lại.

Khi còn ở thời kỳ rực rỡ nhất, họ phải âm thầm rút lui vì những chấn thương.

Ánh hào quang của những tài năng trẻ dần dần khiến họ bị lãng quên.

Nhưng họ đã từng bước qua những gian nan, đã từng ngày đêm miệt mài. Đã từng lấm lem bùn đất, nhận được hoa tươi. Có người hò reo vì họ, cũng có kẻ mắng nhiếc họ.

Nhưng đó chính là tinh thần Esports. Đó là sự kiên trì. Đó là sự truyền thừa.

Cựu binh không bao giờ gục ngã, ngọn lửa luôn được truyền tiếp.

...

Tần Lăng Vân dưới sự giúp đỡ âm thầm của BTW cũng rất biết cách tranh đấu.

Sau đó, BTW cũng buông lỏng và thi đấu hết mình, kéo dài thế trận thêm hơn 10 phút.

Trận đấu bước sang phút thứ 37.

Cả hai bên đều không còn bao nhiêu tài nguyên kinh tế.

Yến Ninh và Tần Lăng Vân trở thành tâm điểm trên chiến trường.

Bộ quân phục rằn ri và chiếc áo blouse trắng chạm trán. Tiếng dao găm va chạm vang lên sắc lạnh.

Tần Lăng Vân sử dụng dao găm khá tốt, nhưng hiển nhiên Yến Ninh vẫn nhỉnh hơn một bậc.

Yến Ninh điều khiển nhân vật tấn công từ những góc độ hiểm hóc, khiến Tần Lăng Vân liên tục phải lùi bước, nhanh chóng rơi vào thế bất lợi.

Vạch máu đỏ cuối cùng trên thanh HP biến mất, Tần Lăng Vân gục ngã.

Trong khi đó, một nhóm nhân vật cầm súng loạn xạ bắn nhau trên nền, từng người một bị Yến Ninh tiêu diệt, thu sạch mạng.

BTW giành chiến thắng. Trong loạt đấu tập BO3 giữa 4 đội, BTW toàn thắng hoàn toàn.

Thế nhưng, sắc mặt của Lão Chu cũng không mấy vui vẻ.

Bởi điều dễ dàng nhận thấy là, lý do BTW hiện tại có vẻ bất khả chiến bại là vì một khi nguồn tài chính cạn kiệt, không ai trong các đội khác có thể sử dụng dao găm tốt hơn Yến Ninh.

Còn các đội còn lại, họ vẫn chưa thể nắm vững cách kiểm soát và sử dụng tài nguyên một cách hiệu quả.

Họ cũng chưa có bất kỳ buổi huấn luyện nào mang tính hệ thống để thành thạo sử dụng dao găm, cũng như chưa nghiên cứu thêm các chiến thuật dựa trên phiên bản hiện tại.

Dư Thanh nhận ra sự trầm ngâm trong ánh mắt của Lão Chu.

Anh dùng bờ vai chưa bị thương nhẹ chạm vào vai Lão Chu.

Lão Chu quay đầu lại, bắt gặp đôi mắt thường trực nét cười của Dư Thanh, nhưng lần này trong ánh mắt đó sáng rực sự ngạo nghễ.

Họ có thể tiến bộ, có thể học hỏi, có thể nghiên cứu chiến thuật, thì sao chứ? Những gì họ làm được, BTW cũng đều làm được.

Hơn thế nữa, BTW nhất định sẽ làm tốt hơn.

Những gì họ không làm được, BTW cũng chắc chắn sẽ làm được.

Đây không phải sự tự tin mù quáng mà là niềm tin tuyệt đối.

BTW – born to be a winner.

Thần thoại không gục ngã, tinh thần mãi trường tồn.

...

Flying Bird và TTY bước vào trận đấu cuối cùng. Có lẽ do ảnh hưởng từ BTW, Flying Bird cũng vô tình hoặc cố ý giúp TTY luyện tập. Dù cuối cùng TTY thua, nhưng có thể thấy rõ chỉ qua vài trận đấu, sự tiến bộ của Tần Lăng Vân là vượt bậc.

Huấn luyện viên của TTY mắt đỏ hoe.

Anh ta từng là chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết trên đấu trường Esports, từng là xạ thủ chủ lực của TTY, cũng từng chiến đấu hết mình vì đội.

Giờ đây, tuổi đã lớn, nhìn lũ trẻ này kế thừa di sản của họ, dũng cảm tiến về phía trước.

Trái tim anh ta cũng trở nên mềm yếu, không nỡ nhìn những cảnh tượng như vậy.

Li và Trịnh Kỷ đứng cùng nhau. Cô ấy cắn một điếu thuốc, nhưng chưa hề châm lửa.

Trên đầu điếu thuốc, dấu vết từ chiếc răng nanh của cô để lại từng vết lõm nhỏ.

"Nghe nói năm nay khu vực chúng ta có khoảng hai, ba suất thì phải."

Trịnh Kỷ im lặng một lúc. Điều đó cũng có nghĩa là, ngay cả khi không có thêm tài năng trẻ, trong 3 đội đang đứng đây, ít nhất sẽ có một đội không thể tham dự giải toàn cầu.

Nhưng so với năm ngoái, tình hình đã khá hơn rất nhiều. Năm ngoái chỉ có một suất, TTY vượt qua vô số khó khăn để giành được vị trí á quân, mang về một chiếc cúp bạc, nhưng vẫn thua trước đội chiến thần PYQ của khu vực Hàn Quốc.

Hơn nữa, nghe nói PYQ có lối chơi rất khó chịu, đặc biệt thích phá hoại tâm lý của đối thủ.

Năm ngoái, khi TTY trở về, thành viên trẻ nhất đội khi ấy là Sun đã rơi vào trạng thái tinh thần bất ổn suốt vài ngày mới hồi phục được.

Trong lúc các huấn luyện viên và quản lý đang tán gẫu về những điều này, Tạ Trừng và Dư Thanh cũng cúi đầu, trò chuyện điều gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK