• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Hồng Huyết

Beta: ladyduong

Mùa đông , hoàng cung Dập quốc có chút lạnh lẽo . "Trời lạnh , vương gia , cần phải trở về." Hoa viên lý, Trường Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời màu xám giống như tuyết sắp rơi.

Đông Phương Mộc Cẩn lẳng lặng ngồi, nhìn mặt hồ lạnh lẽo. Hiện tại mới là ngày thứ ba,ngày mai Tiểu Chỉ sẽ trở lại . Trong Lạc Mai cung thiếu một người, người bên ngoài nhìn vào so với trước cũng không có gì khác biệt , mà chỉ có hắn mới biết tâm như thiếu một khối. Có lẽ, ở trong mắt người khác, Ly vương là người không có tình cảm, không giận không vui đối với một nam tử không trọn vẹn. Nhưng chỉ có hắn mới hiểu, khi đã để ý một người sẽ bắt đầu trở nên mẫn cảm , sợ hãi mất đi. ‘Được, trở về đi.’

Cách đó không xa, một đám người làm Trường Phong chú ý, nhìn kỹ hóa ra là một đám phó tướng biểu tình rất nghiêm túc theo sau một nam tử mặc trường bào xanh. Tên nam tử kia dáng người cao to, tóc đen như mực ở sau đầu búi thành một búi, dưới mày kiếm là đôi mắt sáng kiên định hấp dẫn người ta. Đôi môi hơi nhếch, không khỏi làm cho người ta đi đoán.

Đã xảy ra chuyện gì ? “ Người kia khí chất bình tĩnh thong dong ,khi nào trong cung xuất hiện người như vậy ?” Trường Phong thấy đám người hướng này đi tới không khỏi cầm chặt kiếm bên hông.

Phía xa , Phương Cố Chi cũng nhìn về phía bóng dáng màu trắng , bên cạnh là cái người tràn đầy sát khí ,hắn chính là người nổi danh trong cung - hắc mặt thị vệ Trường Phong . Phương Cố Chi cước bộ dần đến gần , khuôn mặt tựa trích tiên của nam tử ngồi trên xe lăn mang theo nụ cười thản nhiên hiện ra rõ trước mặt. “Đông Phương Mộc Cẩn” trong lòng Phương Cố Chi thầm niệm tên này,sắp thấy gần đến chỗ người kia , hắn dừng lại , gật đầu liền cũng không quay đầu lại hướng tới phía đại điện đi tới .

…..

Trong một góc hẻo lánh ,sáng sủa vài tên cung nhân bàn tán : ‘Nghe nói môn sinh đắc ý của Vạn tương quân –Phương Cố Chi đã trở lại!’

"Phương Cố Chi? Minh Nguyệt tướng quân Phương Cố Chi! "Một gã tiểu thái giám nhất thời thanh âm nhất thời cao độ . Minh Nguyệt tướng quân gần đây là một nhân vật phong vân ở Dập quốc , ở biên cương lập công, rõ ràng là võ tướng nhưng lại có khuôn mặt Nhược Minh nguyệt , bởi vậy mới gọi là Minh Nguyệt tướng quân.

"Đúng vậy, nghe nói lần này là hướng tới Hoàng thượng thảo nhân(đòi người) , còn dẫn theo nhiều tướng quân như vậy."

"Thảo nhân ?" Thanh âm tiểu thái giám run run. Nói đùa, Minh Nguyệt tướng quân trong truyền thuyết giờ lại ở trong cung , hắn có thể không kích động sao .

"Các ngươi không biết ? Nghe nói Vạn tướng quân đã sớm đem con gái duy nhất gả cho Phương Cố Chi . Lần này hắn trở lại là hướng hoàng thượng khởi binh vấn tội."Tên cung nhân giọng nói đắc ý, đây chính là tin tức trực tiếp hắn nghe được . ‘Hiện tại a , đang ở trong đại điện cùng hoàng thượng đàm phán !’

Cách đó không xa , Đông Phương Mộc Cẩn dừng động tác trên tay lại . Những gì đám cung nhân bàn tán , một chữ hắn cũng không bỏ qua . Trường Phong mặt không chút thay đổi ,Vạn Lâm ? Ngày đó ở lao ngục , nữ tử tâm ngoan thủ lạt thật sự chết cháy trong đó sao , hắn mới không tin . ‘Vương gia , đi thôi .’ Hắn không hi vọng vương gia dích lứu đến chuyện triều đình phân tranh.

………..

"Lớn mật , Phương Cố Chi ngươi đây là có ý gì ?"

Trong triều , Phương Cố Chi một thân trường bào xanh ,cao lớn đứng giữa văn võ bá quan,phía sau là một đám võ tướng sắc mặt xanh mét . Nguyên lai ,tên võ tướng thay thế tước vị của Vạn tướng đang rất phẫn nộ chỉ thẳng vào mặt Phương Cố Chi .

Phía trên đại điện , sắc mặt chúng thần khác nhau . Trong lòng họ đều biết Phương Cố Chi trở về là vì lý do gì . Có người lo lắng , có người may mắn . có người chột dạ đều hướng tới hoàng thượng . Chỉ thấy Đông Phương Thước lộ vẻ khó xử, Phương Cố Chi tay nắm binh quyền biên cương , là nhân tài khó tìm .Dù là con rể của Vạn Phong nhưng đối với chuyện xảy ra vẫn giữ thái độ bình ổn , hắn thấy thẹn trong lòng cũng không thể chỉ trích.

‘Phương tướng quân, chiến sự biên cương chưa ổn định , ngài như vậy trở về thật quá sơ suất.’Thừa tướng khóe mắt nhìn tên tướng kia làm cho hắn yên lặng lui về.

"Vi thần là muốn vì gia sư nói chuyện . Vạn tướng quân cả đời vì dân vì nước, nay lai hàm oan chưa hết , chúng thần làm sao yên tâm ở biên cương trấn thủ ."Lời Phương Cố Chi vang khắp điện đi thẳng vào lòng người .

Quả thật, Vạn tướng một thân chiến công lại bị người tố thông đồng với địch làm cho trong lòng rất nhiều võ tướng bất an không biết kế tiếp sẽ là ai đây .

"Phương tướng quân , chuyện của Vạn tướng trẫm sẽ điều tra rõ ràng , trả lại trong sạch cho hắn , mà hiện tại là thời kì căng thẳng giữa tứ quốc , ngươi trở về không phải là lấy an nguy của dân chúng biên thành ra đánh cược sao?" Đông Phương Thước ẩn ẩn có chút không hờn giận , không nghĩ tới cái tên này ngay cả chút mặt mũi cũng không cấp cho mình , hiện tại các thế lực trong triều gió thổi mây phun , ái tướng thì bị người hãm hại đã cố nén giận vậy mà tên này còn tới là muốn đổ thêm dầu vào lửa

sao .

Phương Cố Chi mỉm cười nhìn Đông Phương Thước trong lòng cả khinh:"Chuyện của gia sư , thần cũng có thể giúp hoàng thượng tra ra chút manh mối , lần này trở về là muốn đón nữ nhi của gia sư cũng chính là vị hôn thê của thần về."

Rất nhiều người không khỏi hít ngụm khí lạnh , ai mà không biết Vạn Lâm đã chết cháy trong thiên lao . Nếu biết sự thật này không biết Phương Cố Chi sẽ như thế nào tiếp nhận ….

……..

Bạch Chỉ đứng ở cửa Lạc Mai cung , trong lòng mang theo thản nhiên vui sướng, bốn ngày không thấy Đông Phương Mộc Cẩn đúng là rất nhớ hắn. Khóe miệng nhẹ nhàng

nhếch lên liền cúi đầu đi vào.

“Tiểu Chỉ, ngươi đã trở lại.” Mùi thơm ngát tỏa khắp phòng ,Đông Phương Mộc Cẩn lẳng lặng ngồi, tay cầm quyển binh thư đối diện nàng ôn nhu cười . Đôi mắt bạch chỉ thoáng chút ấm áp như đang nhớ tới chuyện gì đó .

“Ân” Bạch Chỉ không tự giác nhíu mày , nhìn khắp hai chân trắng nõn chi chít ngân châm , trông hắn có chút gầy : ‘Vương gia , trong khoảng thời gian này , người có thể tập luyện đứng lên.’ Cơ bắp hắn hoàn toàn không có vấn đề , có lẽ tâm lý mới là vấn đề khó giải quyết .

Thấy hắn không nói lời nào, Bạch Chỉ nghi hoặc ngẩng đầu, chỉ thấy Đông Phương Mộc Cẩn cứ vậy nhìn nàng, biểu tình có chút đau thương. Là ảo giác của nàng sao? “Vương gia người làm sao vậy?”

Hắn trầm mặc một hồi: “ Tiểu Chỉ , Minh Nguyệt tướng quân đã trở lại.”

“Ân” Minh Nguyệt tướng quân là ai? Bạch chỉ có chút ngây người, “Vương gia nhận thức hắn?”

Trong mắt Mộc Cẩn thoáng một tia thất vọng rất nhanh bị lạnh nhạt thay thế :“Không biết, chính là nghe nhóm cung nhân nghị luận.”Thật sâu nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc , trong lòng có loại cảm giác khác thường , nàng cũng không biết chuyện này đi . Trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt tuấn lãng của Phương Cố Chi.

Quả thật là nam tử xuất chúng…..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK