Đinh Tiểu Lộ sắc mặt tái nhợt vì đau, cô gắng gượng đi vào phòng tắm vệ sinh thân thể, người cô bẩn thỉu từ hôm qua đến giờ vẫn chưa có tẩy rửa. Nhìn cơ thể tàn tạ của mình trong gương, Đinh Tiểu Lộ mắt đỏ hoe, cô bỗng khóc nấc lên.
Đầu tóc thì rũ rượi, khuôn mặt không có sức sống, cánh môi bị hắn tàn phá đến toác ra, da thịt thì chỗ xanh chỗ tím. Nhìn cô xem, có còn giống con người không?
Cô chỉ muốn đâm đầu vào tường chết đi cho rồi, thoát khỏi sự nhục nhã này. Nhưng cô càng muốn trả thù hơn nữa, cô muốn dùng máu của Đông Phương Tước, tế linh hồn những người đã khuất, muốn giết chết hắn để rửa nhục.
Lau nước mắt, cô chật vật thay đồ, rồi lê từng bước chân nặng nề đi xuống lầu, cô muốn đến bệnh viện, phía dưới của cô ngày càng đau.
" Hứa quản gia, tôi có thể đến bệnh viện được không? Người tôi bây giờ đau lắm." Đinh Tiểu Lộ giọng yếu ớt hỏi, khi gặp Hứa quản gia đang đứng bên dưới.
Ông ấy nhìn khuôn mặt hốc hác của cô, có hơi lo lắng, ông cũng đoán được đêm qua Đinh Tiểu Lộ đã phải trải qua những gì.
" Tôi không thể cho cô rời khỏi đây được, nhưng tôi sẽ gọi cho Vân Đình đến, tôi đưa cô lên lầu nằm nghỉ." Nói xong, ông đi đến nhẹ nhàng đỡ Đinh Tiểu Lộ trở về phòng.
Trong phòng vẫn chưa dọn dẹp, khăn giấy vứt đầy trên sàn nhà, chăn nệm đồ đạc thì lộn xộn, Hứa quản gia nhìn rồi thở dài. Ông đỡ Đinh Tiểu Lộ nằm xuống, rồi đi ra ngoài gọi cho Chu Vân Đình.
Không hiểu sao mà Vân Đình đến rất trễ, lúc cô ta đến, Đinh Tiểu Lộ cả người đã phát sốt. Sau khi kiểm tra, tiêm thuốc cho Đinh Tiểu Lộ, cô ta mở cửa ra ngoài gặp Hứa quản gia.
" Hứa quản gia, cơ thể cô ấy bị suy nhược trầm trọng, lại còn bị......" Vân Đình nói hơi ngập ngừng.
" Tôi có thể gặp anh ta được không?" Vân Đình nói, cô muốn gặp Đông Phương Tước.
" Tôi không chắc thiếu gia sẽ đồng ý gặp cô, nhưng tôi sẽ thử." Hứa quản gia gật đầu, rồi đi khỏi.
Một lúc sau, ông đi ra gọi Chu Vân Đình vào, Đông Phương Tước đang đứng cạnh cửa sổ. Chu Vân Đình đã lấy hết can đảm mình có, vẫn chưa dám dám mở miệng, vì gương mặt của hắn thật đáng sợ.
" Có chuyện gì?" Hắn lạnh nhạt hỏi cô ta.
" Cái đó, Đinh Tiểu Lộ phía dưới bị viêm nhiễm nặng, nên mới khiến cơ thể đau đớn và phát sốt. Trong thời gian này, nên loại trừ quan hệ nam nữ, sau này có làm, vẫn là nên nhẹ nhàng thôi."
" Cơ thể cô ấy cũng không tốt, cần được nghỉ ngơi thư giãn, không nên chịu thêm kích thích." Chu Vân Đình nói mà mồ hôi trên trán ướt đẫm.
Cô ta có cảm giác không khí xung quanh ngày càng lạnh, Đông Phương Tước vẫn đứng đó.
" Biết rồi, chăm sóc cô ta cho tốt vào. Không còn việc gì thì đi ra ngoài." Hắn dùng âm thanh trầm thấp nói.
" Tôi sẽ làm tròn trách nhiệm, anh yên tâm" cô nói xong rồi xoay lưng đi ra.
Chu Vân Đình thoắt cái đã đứng bên ngoài, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm, Chu Vân Đình cứ cảm thấy mình như bị điên rồi, khi không lo lắng cho Đinh Tiểu Lộ. Nhưng đạo đức nghề nghiệp muốn cô ta phải nói.
" Kẻ mặt lạnh này, thật làm người ta sợ chết đi được." Cô nói thầm trong miệng, rồi trở về phòng của Đinh Tiểu Lộ.
Phòng làm việc của tổng thống Stephen.
" Thưa ngài, báo cáo xét nghiệm đã có rồi!" Charlie tay cầm phong bì đi vào lên tiếng, rồi để văn kiện lên bàn cho Stephen.
" Cảm ơn cậu, Charlie!" Stephen nói, rồi đưa tay cầm phong bì lên.
Ông ấy tay run run nó ra, cẩn thận đọc từng chữ, chính xác Đinh Tiểu Lộ chính là con gái ruột của Scarlet, là cháu ngoại của ông ta. Hai người là cùng huyết thống.
" Con bé....nó.....là cháu gái.....của ta." Ông lắp bắp nói, vì quá vui mừng.
" Chúc mừng ngài, mong ngài cùng tiểu thư mau chóng gặp mặt." Charlie mỉm cười nói.
" Mau, mau gọi cho Lucifer đi, gọi ngay cho hắn." Stephen kêu lên.
Charlie nhìn ông gật đầu, rồi lấy điện thoại ra gọi. Bên kia chuông điện thoại reo rất lâu, Đông Phương Tước mới bắt máy.
" Là tôi, Charlie đây ngài Lucifer." Charlie lên tiếng, khi điện thoại vừa kết nối.
" Ngài gọi cho tôi là có chuyện gì sao?" Đông Phương Tước hỏi lại.
" Chúng tôi đã có xét nghiệm rồi, cô gái đó, chính là cháu gái của tổng thống Stephen. Mong anh có thể để họ gặp nhau, chúng tôi sẽ nhanh chóng đến đó." Charlie vẫn thẳng thắn, vào ngay vấn đề chính.
Đông Phương Tước sắc mặt khó coi lắm rồi, hắn nắm chặt điện thoại bực bội. Làm cho Lý Kiệt cùng Mộc Từ Khiêm đang ngồi bên cạnh, cũng phải sởn gai ốc.
" Nếu tôi không đồng ý?" Hắn lên tiếng khiêu khích.
" Tôi không muốn cuộc chiến nào phải xảy ra, nếu như thế, đôi bên đều bất lợi. Ngài nên suy nghĩ cẩn thận, ở nước A chúng tôi có rất nhiều mỹ nhân, nếu ngài muốn chúng tôi sẽ tặng cho ngài." Charlie đang cố thỏa hiệp.
" Ngài Charlie, ngài đang muốn đe dọa tôi sao? Người như tôi, cần phụ nữ ngài tặng?" Đông Phương Tước cười châm chọc hỏi lại.
_____________
Tốc độ ra chap, tùy thuộc vào sự dễ thương của mọi người á. Like và cmt để mình có động lực ra chap nha, có thể sẽ bão luôn.