Mục lục
Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thôn tính xong linh hồn lực của Trang Thiên Dương, thực lực Mộ Thần lập tức tăng lên đến trình độ võ tôn lục tinh.

Ngươi, ngươi giết hắn?” Trang Yêu Nguyệt nhìn Mộ Thần, khó có thể tin được.

Trang Thiên Dương là một tuyệt đỉnh cao thủ trong Mệnh Tộc, có thực lực võ thánh thất tinh. Trang Thiên Dương chết đi, khiến Trang Yêu Nguyệt vừa khiếp sợ lại vừa may mắn. Nếu Trang Thiên Dương không động thủ, nàng cũng sẽ động thủ đoạt thân Mộ Thần, như vậy người bị Mộ Thần thôn tính linh hồn lực, ngay cả luân hồi chuyển thế cũng không có cơ hội sẽ chính là nàng!

Mộ Thần cười lạnh: “Là hắn tự tìm đường chết, ta còn có cách nào.

Mộ Thần có chút ý do chưa hết liếm liếm môi, đôi mắt nóng rực nhìn chằm chằm Trang Yêu Nguyệt.

Mộ Thần âm thầm nghĩ, đáng tiếc Trang Yêu Nguyệt xuất hiện quá sớm, nếu như từng người từng người đến đoạt thân hắn, hắn vừa lúc một lưới bắt hết.

Trang Yêu Nguyệt nhìn Mộ Thần, lửa giận trong lòng hừng hực thiêu đốt. Mộ Thần đã hấp thu linh hồn lực Trang Thiên Dương mà còn không thỏa mãn, nhìn bộ dáng Mộ Thần, tựa hồ là đang đánh chủ ý tới nàng.

Ngươi vô liêm sỉ!” Trang Yêu Nguyệt tức giận mắng.

Mệnh Tộc tổng cộng đưa tới ba võ thánh, một người vừa tiến vào không bao lâu đã bị Lăng Xuyên đánh lén mà chết, hiện tại Trang Thiên Dương lại chết oan uổng đến cực điểm, trong lòng Trang Yêu Nguyệt không khỏi sinh ra một cỗ cảm giác thỏ tử hồ bi.

Trang Yêu Nguyệt một chưởng bổ về phía Mộ Thần, Mộ Thần lạnh lùng mỉm cười, xuất ra dị hỏa, tiến lên đối chưởng với Trang Yêu Nguyệt.

“Phanh.” Song chưởng hai người tương giao, đồng thời lui về phía sau một bước.

Mộ Thần cười lạnh, lần thứ hai đánh ra một chưởng, vô số sát trận từ trên tay Mộ Thần bay ra. Trải qua Bách Luyện Sát Trận, Luyện Trận Nhập Thể thuật của Mộ Thần đã tốt hơn rất nhiều.

Trang Yêu Nguyệt thấy Mộ Thần chủ động ra tay với mình, lập tức tức giận.

Sau khi hấp thu xong linh hồn Trang Thiên Dương, Mộ Thần biết, võ thánh cường giả ở Mệnh Tộc có tới mười mấy tên. Nghĩ đến sau khi ra ngoài có khả năng sẽ cùng những võ thánh khác giao thủ, lúc này Mộ Thần chiến ý sôi trào.

Linh Tháp, Thôn Thiên Phong, dị hỏa, Mộ Thần thủ đoạn chồng chất, càng đánh càng mạnh mẽ.

Sắc mặt Trang Yêu Nguyệt không ngừng biến hóa, một Lăng Xuyên đã đủ khó giải quyết, hiện giờ lại có thêm một Mộ Thần có thể vượt cấp khiêu chiến…

Mộ Thần chỉ là một võ tôn, lại có thế lực ngang nhau với võ thánh tam tinh là nàng.

Ánh mắt Trang Yêu Nguyệt có hơi biến hóa, Lăng Xuyên đột nhiên nghĩ tới điều gì, nhanh chóng tiến lên, một bên toàn lực ngăn cản Trang Yêu Nguyệt, một bên hướng Mộ Thần hô: “Mau thu hồi thi thể, nàng muốn cướp chiến lợi phẩm.

Mộ Thần nghe vậy không chút do dự lấy ra Linh Tháp, thu thi thể Trang Thiên Dương lại.

Trang Yêu Nguyệt trong lòng nghẹn một trận, Trang Thiên Dương thân là đại trưởng lão Mệnh Tộc, thân gia vô cùng phong phú, lúc trước Lăng Xuyên cùng Bạch Thần Tinh liên thủ giết chết trưởng lão mới thăng của Mệnh Tộc, thi thể của hắn cũng ở trong nhẫn không gian của Trang Thiên Dương.

Mộ Thần vừa thu xong thi thể, nghĩ đến Trang Yêu Nguyệt vừa rồi muốn cướp đoạt chiến lợi phẩm, tức khắc giận dữ, ra tay không chút lưu tình.

Trang Yêu Nguyệt bị hai người chọc giận, Mộ Thần còn chưa tính, là tới từ nước ngoài, chưa thấy qua cảnh đời, thế nhưng Lăng Xuyên lại cũng là một bộ thổ phỉ như vậy, bộ dáng chết cũng muốn tiền đến dọa người.

Trang Yêu Nguyệt bị Mộ Thần và Lăng Xuyên bức từng bước lui về phía sau, không thể không trước tiên rời đi, tạm lánh mũi nhọn.

Mộ Thần và Lăng Xuyên liên thủ có lẽ có thể áp chế Trang Yêu Nguyệt, nhưng nếu Trang Yêu Nguyệt muốn chạy trốn, hai người cũng ngăn không được.

Chạy rồi, thật đáng tiếc.” Mộ Thần nhíu mày nói.

Lăng Xuyên cũng nhíu mày: “Đúng vậy!

Nếu nữ nhân kia đến đoạt thân ta thì tốt rồi, đáng tiếc, có vết xe đổ của Trang Thiên Dương, nữ nhân kia chắc chắn sẽ không hồ đồ như vậy.” Mộ Thần hết sức tiếc nuối nói.

Lăng Xuyên hơi run rẩy khóe miệng, Mộ Thần này là tính cách gì vậy, vậy mà lại đi hy vọng người khác đoạt thân hắn.

Nếu để nữ nhân kia chạy đi, những võ thánh khác của Mệnh Tộc chắc chắn cũng sẽ không tới đoạt thân ta, thật đúng là tiếc.” Mộ Thần có chút u buồn.

Lăng Xuyên nhíu mày, nói: “Loại chuyện tốt người khác chủ động đoạt thân này, chiếm một lần tiện nghi đã tốt lắm rồi, không nên quá tham.

Mộ Thần gật đầu: “Nói cũng phải.

… …

Thu được Diệp Thạch trong Linh Tháp đưa tin, Mộ Thần phóng Diệp Thạch ra.

Sao ngươi lại ném một thi thể vào?” Diệp Thạch chạy đến hỏi.

Mộ Thần có chút áy náy hỏi: “Dưới tình thế cấp bách nên đành phải ném vào, không làm ngươi sợ chứ?

Diệp Thạch lắc lắc đầu: “Vậy thì không có, ta là ai chứ,sẽ bị một khối thi thể dọa đến sao! Chỉ là Đại Bảo Tiểu Bảo lại lăn lộn trên thi thể kia, còn vì cướp đi nhẫn không gian trên tay thi thể mà đánh nhau.

Mộ Thần: “…”

Lăn lộn trên thi thể? Quả là nghé con mới sinh không sợ cọp! Nhi tử nhà mình thật dũng cảm!

Cướp đi nhẫn trên tay thi thể? Ánh mắt rất tốt nha, lập tức liền nhìn ra chiếc nhẫn trên tay lão nhân kia là thứ tốt.

Vừa dũng cảm, vừa có ánh mắt, thật không hổ là con mình mà!

Đại Bảo Tiểu Bảo đánh nhau? Bọn nó đã có thể đánh nhau rồi sao?” Mộ Thần có chút hồ nghi hỏi.

Hai chúng nó đã biết đi, đi rất nhanh. Đại Bảo vung nước tiểu lên người Tiểu Bảo, Tiểu Bảo cũng vung lại nước tiểu lên người Đại Bảo, hai tiểu hỗn đản đó!” Diệp Thạch cau mày, tức giận bảo.

Mộ Thần nhíu mày, thầm nghĩ hài tử thế giới này cùng thế giới lúc trước của hắn không giống, mới vừa sinh ra không lâu liền biết đi rồi. Nhưng cũng có thể là hai hài tử này nhà mình có thiên phú dị bẩm.

Hai tiểu tử không có tiền đồ, vì một tử lão đầu mà đánh nhau, nhưng mà lão nhân kia cũn thực giàu có nha!” Diệp Thạch nói: “Nhẫn không gian của lão nhân kia rất đặc biệt, bên trong có thể gửi vật còn sống, ta còn tìm được trong đó mấy cái linh mạch, còn đan dược, sách này nọ cũng có rất nhiều.

Mộ Thần híp mắt thầm nghĩ, phát tài.

Người đó là ai vậy?” Diệp Thạch tò mò hỏi.

Là trưởng lão Mệnh Tộc, là một cường giả võ thánh.” Mộ Thần nói.

Võ thánh? Nhưng trên người hắn không có miệng vết thương nào hết mà? Không có linh hồn, không có khí tức, hắn chết như thế nào vậy?” Diệp Thạch hồ nghi hỏi.

Mộ Thần cười nói: “Hắn muốn đoạt thân ta, lại bị ta dùng dị hỏa thiêu chết.”

Diệp Thạch mắt đầy sùng bái nhìn Mộ Thần: “Mộ Thần thật lợi hại, cả võ thánh cũng không phải đối thủ của ngươi, Mộ Thần, ngươi sắp thiên hạ vô địch rồi.

Lăng Xuyên khụ hai tiếng, âm thầm liếc mắt xem thường. Thiên hạ vô địch nào có dễ dàng như vậy, Mộ Thần có thể giết chết võ thánh Mệnh Tộc kia, đó hoàn toàn là nhờ duyên phận đưa đẩy.

Nếu không phải võ thánh kia quá mức đắc ý vênh váo, mà dùng đao thật súng thật đánh, Mộ Thần sớm đã không biết bị người ta giết chết mấy lần.

Đáng tiếc, không biết nữ nhân kia chạy đi đâu.” Mộ Thần nhíu mày nói.

Diệp Thạch: “ ‘Nữ nhân’ kia là ai?

Mệnh Tộc còn có một nữ nhân là võ thánh, hẳn là tên Trang Yêu Nguyệt, nữ nhân kia vốn cũng muốn đoạt thân ta.” Mộ Thần nói.

Diệp Thạch nhíu mày, sắc mặt tối tăm: “Nàng hiện tại chạy đi đâu?

Mộ Thần lắc lắc đầu: “Không biết.

Diệp Thạch nhịn không được nhăn chặt mày, nói: “Không biết đan thư kia ở đâu? Có thể bị Trang Yêu Nguyệt nhanh chân đến trước không?

Mộ Thần lắc đầu nói: “Sẽ không.Ta đã hấp thu linh hồn ký ức của Trang Thiên Dương, đan thư kia được một trận pháp cửu cấp bảo hộ, Trang Thiên Dương phá không được, cho nên vẫn không động thủ. Trang Yêu Nguyệt kia hơn phân nửa cũng phá không được.

Diệp Thạch gật đầu, thở ra một hơi: “Vậy thìtốt.”

Nghĩ đến linh hồn lực của Trang Thiên Dương, Mộ Thần không khỏi nhẹ hít một hơi.

Diệp Thạch quan tâm hỏi Mộ Thần: “Làm sao vậy?

Mộ Thần có chút bất đắc dĩ nói: “Không có gì, chỉ là ta hấp thu linh hồn lực củaTrang Thiên Dương quá mức vội vàng, không được đầy đủ, nếu không phải vậy…”

Linh hồn lực của đại trưởng lão Mệnh Tộc, trình độ trân quý có thể nghĩ.

Hấp thu xong linh hồn lực Trang Thiên Dương, Mộ Thần mới hiểu biết được sự cường đại của Mệnh Tộc. Năm đó người Mệnh Tộc cướp lấy ngũ Linh Tháp, có ba người đều là võ thánh. Năm đó Trang Thiên Vũ – người đưa cho Trang Du, Trang Cẩn thân phận mới – cũng là võ thánh.

Mệnh Tộc còn có hai vị thái thượng trưởng lão, cũng không biết là thực lực gì.

Trang Thiên Dương là luyện dược sư cửu cấp, các môn học thuật khác cũng đều đạt tới bát cấp, đáng tiếc là linh hồn lực của Trang Thiên Dương bị dị hỏa đốt cháy hơn phân nửa, hắn không có được đầy đủ học thuật truyền thừa của Mệnh Tộc.

Dưới loại tình huống này, bảo mệnh quan trọng hơn.” Lăng Xuyên bất đắc dĩ nói.

Mộ Thần gật đầu: “Vâng.

Diệp Thạch cũng không để bụng: “Không phải hai người nói là còn có một nữ nhân sao? Bắtnữ nhân kia lại rồi đoạt thânlà được rồi.

Lăng Xuyên bất đắc dĩ mà liếc mắt xem thường, bắt một võ thánh tam tinh lại đoạt thân? Nói thì dễ lắm, cho dù bọn họ may mắn bắt được đối phương, nếu đối phương dám tự bạo, tất cả bọn họ đều phải đắp chiếu hết. Nói trắng ra là, cái loại tình huống giống Trang Thiên Dương là nhờ may mắn, có thể ngộ chứ không thể cầu.

Lăng Xuyên khoanh tay, như có điều suy nghĩ nói: “Nếu đan thư kia đượctrận pháp cửu cấp bảo hộ, vậy chắc hẳn nữ nhân kia cũng lấy không được, trước hết nghĩ biện pháp đưanhạc phụ ngươi vào đây đã.

Mộ Thần gật đầu: “Cũng tốt.”

Mộ Thần phát hiện, hắn có thể tự do xuất nhập một cánh cửa cuối cùng, nhưng đám người Lăng Xuyên, Diệp Thạch thì không được. Bất đắc dĩ, Mộ Thần chỉ đành bỏ Bạch Thần Tinh và Bạch Thừa Phong vào Linh Tháp rồi mang vào.

Sau khi mang đám người Bạch Thần Tinh vào trung tâm cung điện, Mộ Thần lại mang mọi người từ trong Linh Tháp ra.

… …

Khúc Khôn vừa bị Mộ Thần mang ra khỏi Linh Tháp, sắc mặt nhất thời thay đổi.

Mộ Thần hỏi Khúc Khôn: “Ông ngoại, làm sao vậy?

Khúc Khôn nhíu mày nói: “Ở đây có thể cảm ứng được khí tức lôi kiếp.”

Diệp Thạch hết sức kinh ngạc: “Có thể cảm nhận được ạ?

Khúc Khôn gật đầu: “Có thể.

Diệp Thạch vốn đã là võ tông cửu tinh, bởi vì sinh hài tử mà tiêu hao của Diệp Thạch đại lượng nguyên khí, khiến cho thực lực Diệp Thạch không tiến phản lui, nếu không Diệp Thạch hẳn sẽ có thể cảm nhận được khí tức lôi kiếp.

A Khôn, ngươi sắp thăng cấp sao? Vậy ngươi thăng cấp đi, ta giúp ngươi hộ pháp.” Lăng Xuyên vội nói.

Khúc Khôn nhíu mày, nhìn qua Mộ Thần hỏi: “Có thể chậm trễ thời gian của các ngươikhông?

Mộ Thần không để bụng nói: “Ông ngoại yên tâm đi, không thiếuchút thời gian này.” Trang Thiên Dương và Trang Yêu Nguyệt từ trước lúc hắn tiến vào thì đã tiến vào trung tâm cung điện, nếu có chỗ tốt gì có thể lấy, hẳn thì là đã sớm bị hai người cầm đi.

Kỳ thật, có thi thể của Trang Thiên Dương ở đây, dù chotiếp theo không chiếm được cái gì thì chúng ta cũng là người thắng lớn nhất trong chuyến đi này.” Mộ Thần cong khóe miệng nói.

Khúc Khôn gật đầu, Bạch Thần Tinh nhanh chóng bố trí Linh Tôn Trận cho Khúc Khôn. Trận pháp mà Bạch Thần Tinh bố trí ra là thay đổi không ít trên Linh Tông Trận mà Diệp Thạch thăng cấp làm ra, hiệu quả cũng tốt hơn.

Lôi kiếp trên bầu trời rầm rầm nện xuống, Trang Yêu Nguyệt đứng xa xa nhìn hết thảy, trong lòng hiện lên sự hậm hực nồng đậm.

Nếu chỉ là một võ tôn, Trang Yêu Nguyệt tất nhiên sẽ không đặt vào mắt, nhưng đám người Mộ Thần một đường đi xuôi gió xuôi nước, thực lực chỉnh thể không ngừng tăng lên, Mệnh Tộc bọn họ lại là liên tiếp chết hai võ thánh, Trang Yêu Nguyệt nghĩ đến đây, nhất thời buồn bực một trận.

Trang Yêu Nguyệt nhắm mắt lại, cho dù nàng toàn thân trở ra, nhưng so với đan thư cửu cấp và hai trưởng lão võ thánh Mệnh Tộc, giá trị của nàng rốt cuộc cũng thấp hơn, cho dù nàng mang theo đan thư cửu cấp trở lại trong tộc, chỉ sợ cũng sẽ bị các trưởng lão khác trách cứ.

Sớm biết vậy khi nàng nhìn thấy Mộ Thần và Trang Thiên Dương sử dụng đoạt hồn thuật, nàng liền nên phát động công kích với Mộ Thần, không nên để Mộ Thần có thời gian thả Lăng Xuyên ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK