Mục lục
Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn người Đan Cốc.

Sắc mặt Đan Thần tái nhợt như tuyết, ngay từ đầu nhận thấy mình bị nhốt, tâm tình Đan Thần tuy rằng không xong, nhưng cũng không có nhiều tuyệt vọng.

Nhưng liên tục bị nhốt hồi lâu, Đan Thần rốt cục ý thức được, bọn họ có khả năng sẽ bị nhốt chết trong địa phương không thấy thiên nhật này, nàng bỗng cảm thấy nhân sinh đều u ám.

Trong khoảng thời gian này, Đan Thần vẫn luôn hồi tưởng nội dung trên bia đá, nhưng lúc trước nàng quá sốt ruột, căn bản không có nhìn kỹ nội dung trên bia đá, thế nên hiện tại bị vây ở chỗ này, căn bản bó tay không có biện pháp.

Đan Hồng nhẹ hít một hơi, thần sắc tràn đầy bất đắc dĩ. Chỉ mới ngắn ngủn mấy tháng, Đan Hồng lại giống như già nua mấy trăm tuổi.

Lăng tiền bối và Mộ Thần thật sự sẽ tới cứu chúng ta sao?” Đan Thần nhìn về phía Đan Hồng hỏi.

Đan Hồng cười khổ: “Không biết, hẳn là sẽ.

Lúc hắn phát phù đưa tin cho Lăng Xuyên, đưa tin phù không hề có chút động tĩnh. Đoạn thời gian trước, đưa tin phù đột nhiên có động tĩnh, lúc ấy hắn còn vui sướng một chút, nhưng mà thời gian dài như vậy mà một chút phản ứng cũng không có.

Đan Diểu nhẹ hít một hơi: “Nói không chừng bọn họ cũng tự thân khó bảo toàn đâu, cầu người không bằng cầu mình, chúng ta vẫn là tự mình ngẫm lại biện pháp đi.

Đan Thần cười khổ, nếu không phải là không thể nghĩ được cách nào, nàng cần gì phải tâm tâm niệm niệm đám người Mộ Thần đến hỗ trợ.

Lúc trước, danh ngạch tiến vào bí cảnh là nàng tốn đại giới không nhỏ mới đổi được, vì tranh được danh ngạch này, tích tụ những năm gần đây của nàng cơ hồ toàn bồi vào.

Danh ngạch mà nàng thiên tân vạn khổ mới có, đổi được lại là cái chết sao?

Sớm biết vậy nên bỏ đi danh ngạch này, hoặc nếu, chính mình không có tham lam như vậy, học được hồn kỹ liền trực tiếp chờ truyền tống ra ngoài. Nếu như hảo hảo học một môn hồn kỹ, sau đó truyền tống ra, nàng cũng coi như tới một lần không thiệt.

Đan Thần hối hận, những người khác của Đan Cốc cũng như thế.

… …

Đoàn người Đan Đỉnh Các.

Liên tục bị nhốt nhiều ngày, khí phách thiếu niên trên mặt Cảnh Minh sớm đã biến mất không thấy, mục tiêu cũng từ tiến vào mật cảnh mò một bút lớn, khiến các tộc lão nhìn với cặp mắt khác xưa, biến thành có thể tìm ra lối thoát là đủ.

Ông nội, thế nào rồi?” Cảnh Minh bất an hỏi.

Cảnh Lập Phong nhẹ hít một hơi: “Không có biện pháp.

Cảnh Lập Phong bất đắc dĩ cười khổ, quả nhiên cầu phú quý trong nguy hiểm, đi sai một bước chính là cái chết. Đáng thương hắn ở bên ngoài cũng là một phương ngang ngược, hiện giờ sợ là phải vô thanh vô tức chết ở chỗ này. Cảnh Lập Phong khẽ thở dài, tâm tình phức tạp nói không nên lời.

Khúc Tuyền cau mày, tâm tình cũng thay đổi.

Chuyến đi này, trong tộc từng thay mình tính toán rằng đi theo đoàn người Mộ Thần là tốt nhất, nhất định thu hoạch không nhỏ.

Nhưng nếu là đi theo đội ngũ khác, thì sẽ hữu kinh vô hiểm, mặc dù tánh mạng vô ưu, nhưng thu hoạch sẽ không nhiều.

Trong tộc tính ra này kết quả, liền cực lực khiến người Bạch gia mang Khúc Tuyền, nhưng Mộ Thần và Bạch Thần Tinh đều không đồng ý, mà vì hai người không đồng ý, Linh Tộc cũng không tính để Khúc Tuyền tiến vào bí cảnh.

Đi theo đoàn người Đan Đỉnh Các tiến vào bí cảnh là Khúc Tuyền cực lực yêu cầu. Khúc Tuyền cảm thấy mình cũng không kém hơn Mộ Thần Diệp Thạch bao nhiêu, không cần phụ thuộc hay khép nép với đám người Mộ Thần.

Trưởng bối trong tộc vô cùng chú ý tới Mộ Thần và Diệp Thạch, trong lòng Khúc Tuyền luôn có chút không phục, muốn cùng Mộ Thần Diệp Thạch ganh đua dài ngắn.

Tuy rằng quẻ biểu hiện nếu hắn đi theo đoàn người Đan Đỉnh Các thì thu hoạch sẽ không quá lớn, nhưng Khúc Tuyền luôn cảm thấy nhân định thắng thiên, lấy năng lực của hắn, chắc chắn sẽ không đến mức như thế.

Hiện giờ bị nhốt ở nơi một tấc vuông này, không tiến được thêm, trong lòng Khúc Tuyền không khỏi ảo não.

Nếu sớm biết mình tiến vào sẽ là loại tình huống này, còn không bằng không tiến vào đâu.

Cũng không biết Mộ Thần và Diệp Thạch thế nào.

Khúc Tuyền đối với Mộ Thần và Diệp Thạch luôn có chút không phục, giờ phút này, Khúc Tuyền vừa hy vọng Mộ Thần và Diệp Thạch gây thất vọng giống như hắn, lại hy vọng hai người nhanh chóng xuất hiện mang hắn ra khỏi địa phương quỷ quái này, tâm tình mâu thuẫn nói không nên lời.

… …

Trung Châu Bạch gia.

Vẫn không có tin tức sao?” Bạch Ninh An hỏi.

Bạch Khê Phong lắc lắc đầu: “Bên Vấn Tiên Các không có tin tức gì.Lão tổ tông, Cửu đệ vàThập Ngũ đệ đi bí cảnh, trước khi đi ra, trong bí cảnh căn bản không thể truyền tin tức.Cho tới bây giờ, tất cả hồn bài của đám người Thập Ngũ đệ bọn họ đều vẫn tốt, ta nghĩ hẳn là không có chuyện gì, ngài không cần lo lắng.

Bạch Ninh An nhẹ hít một hơi, nói: “Đan Tháp tổng cộng có mười danh ngạch, trong đó có ba kẻ thần bí, còn lại bảy người đều là trưởng lão Đan Tháp, hiện giờ trong bảy người này, có năm hồn bài đã vỡ vụn, cũng không biết năm người còn lại thế nào. Lúc này mới qua bao lâu, Đan Tháp chết nhiều người như vậy, ta sao có thể không lo lắng.” Bạch Ninh An bất đắc dĩ nói.

Bạch Thần Tinh thiên phú tuyệt luân, tuổi còn trẻ đã là võ thánh. Những cao thủ lánh đời trong Bạch gia đều ký thác kỳ vọng với Bạch Thần Tinh rất cao, nhất cử nhất động của Bạch Thần Tinh, người Bạch gia đều rất chú ý.

Bạch Khê Phong híp mắt nói: “Ta có hỏi thăm thử, bên Đan Tháp kia xảy ra chuyện nhiều nhất, bên Đan Cốc và Đan Đỉnh Các thì ngược lại không có việc gì.”

Bạch Ninh An đỡ trán, ngầm thở dài, chính là vì vậy mới khó giải quyết đây!

Bạch gia và Đan Tháp từng xảy ra xung đột, cố tình bên xảy ra chuyện chỉ có Đan Tháp, nếu như Đan Tháp hất bồn nước bẩn này tới trên đầu Bạch gia bọn họ, khi đó…

Bạch gia tuy thế đại, nhưng những luyện dược sư kia cũng không dễ đắc tội.

Trên thực tế, tuy rằng tột cùng trong Đan Điện là tình huống nào thì không ai biết, nhưng đã có lời đồn rằng Bạch gia mưu hại Đan Tháp.

Tuy rằng hiện tại người tin lời đồn này cũng không nhiều, nhưng lời đồn truyền nhiều, rất có thể sẽ xảy ra chuyện.

Bạch gia là đại gia tộc, bản thân gia tộc cũng nuôi không ít luyện dược sư, nhưng trong khoảng thời gian này, liên tiếp có người tới cửa đào góc tường.

Trước kia có luyện dược sư bát cấp là Mộ Thần ở đây, tốt xấu gì cũng áp được suy nghĩ rời đi của những người này. Nhưng mà bên ngoài giờ lại có đồn nói, Mộ Thần đã chết…

Luyện dược sư trong gia tộc giờ thế nào?” Bạch Ninh An hỏi.

Bạch Khê Phong nhíu mày nói: “Đã có hai luyện dược sư thất cấp rời đi.”

Bạch Ninh An lạnh lùng trào phúng: “Toàn là mấy thứ tầm nhìn hạn hẹp.Đi thì đi thôi, trong gia tộc nuôi mấy tênluyện dược sư, thực lực luyện đan không ra làm sao, xác xuất thành công cũng không ra làm sao, tính tình ngược lại khá là lớn.

Bạch Ninh An tự hỏi Bạch gia đối xử với những luyện dược sư đó coi như cũng phúc hậu, nhưng mà hẳn là do quá mức phúc hậu mới nuôi lớn tâm của những người này. Đi thì đi, những gia hỏa có chút xíu trình độ đó xách giày cho Mộ Thần cũng không xứng.

Bạch Khê Phong nhíu mày nói: “Lão tổ tông, cứ như vậy để bọn họ đi sao? Bạch gia chúng ta mấy năm nay hạ không ít vốn gốc trên người mấy tên luyện dược sư đó, nhưng giờ lại tiện nghi cho người khác, còn không bằng…” Giết hết.

Nếu không phải nhờ Bạch gia cung cấp đủ linh thảo, thì rất nhiều luyện dược sư thất cấp trong Bạch gia căn bản sẽ không có cơ hội trở thành luyện dược sư thất cấp.

Toàm thứ ăn cây táo, rào cây sung, lưu lại cũng không có tác dụng, Bạch gia giờ đang bị nhìn chằm chằm, không nên sinh ra nhiều chuyện hơn.” Bạch Ninh An nói.

Nếu như giết luyện dược sư, nói không chừng lúc đó Đan Tháp sẽ vừa vặn nhân cơ hội làm khó dễ Bạch gia.

Ánh mắt của ngươi phải nhìn lâu dài một chút, Mộ Thần là luyện dược sư bát cấp, chờ hắn ra khỏibí cảnh, lấy danh nghĩa của hắn chiêu mộ luyện dược sư thất cấp, chắc chắn sẽ có rất nhiều người nguyện ý tới cửa.” Bạch Ninh An thản nhiên nói.

Bạch Khê Phong gật đầu, nói: “Lão tổ tông nói phải.”

Bạch Ninh An híp mắt, Bạch Thần Tinh có nói trong Đan Tháp có tộc nhân Mệnh Tộc, thậm chí tháp chủ cùng thái thượng trưởng lão của Đan Tháp đều có thể là tộc nhân Mệnh Tộc.

Hiện tại Đan Tháp thấy có người chết liền nói là người của Bạch gia bọn họ làm, hắn cảm thấy đây rất có thể là do chính người Đan Tháp giết, dù sao tháp chủ cùng thái thượng trưởng lão của Đan Tháp đều không sao, mà hai người này vừa vặn đều là tộc nhân Mệnh Tộc!

… …

Biệt viện Lăng gia.

Lăng Mạch híp mắt, có chút vui sướng khi người gặp họa: “Gần đây Bạch gia không tốt lắm nhỉ.

Lăng gia cùng Bạch gia thế lực tương đương, chỉ là, trong lứa trẻ tuổi Bạch gia có một Bạch Diên Tinh, sau đó lại có thêm một Mộ Thần tuổi còn trẻ đã là luyện dược sư bát cấp, điều này khiến Lăng Mạch có chút bất an.

Lăng Trầm gật đầu: “Đúng vậy, tựa hồ có một cỗ thế lực đang tại nhằm vào Bạch gia, hẳn là Đan Tháp.

Nghe nói Đan Tháp đưa vào bí cảnh mười người, đã xác định là chết một nửa.” Lăng Mạch vuốt cằm nói.

Đan Tháp chết mất năm người, đều là các đại luyện dược sư trong gia tộc, nếu như những gia tộc đó gắn bó một đường, chỉ sợ tình cảnh Bạch gia sẽ không được tốt!

Lăng Mạch lắc đầu, nói: “Đến tột cùng những người trong bí cảnh gặp phải chuyện gì, chúng ta không thể biết được. Nhưng không ngờ rằngĐan Tháp vậy mà đã không chờ đợi được ra tay với Bạch gia, với lại lời đồn nháo thành như vậy, sau lưng chuyện này nhất định có người hỗ trợ.”

Lăng Trầm nhún vai nói: “Bạch gia quá được chú ý.” Bạch gia gần đây rất đắc ý, rất nhiều gia tộc đều nguyện ý đạp một cước.

Chuyện Bạch gia thì để Bạch gia tự mình đau đầu đi, không liên quan tớichúng ta.” Lăng Mạch nói.

Bạch gia cũng là đại gia tộc vạn năm, cao thủ trong tộc có vô số kể, điểm phiền toái nhỏ ấy đối với Bạch gia mà nói, thật sự không coi là gì.

Dù sao tuy rằng đồn đãi nháo vô cùng, Bạch gia cũng không bị đeo tội danh.

Kỳ thật cho dù có bị đeo tội danh, thì ảnh hưởng đối với Bạch gia cũng không lớn lắm, dù sao người chết cũng không có giá trị.

Lăng Trầm vuốt cằm: “Cũng phải.

Cũng không biết Thập Thất đệ của ngươi thế nào rồi.” Lăng Mạch bất đắc dĩ.

Lăng Trầm không để bụng mà nói: “Bát thúc, ngài lo choThập Thất đệ thì quá dư thừa, thực lực của Thập Thất đệ ngài cũng biết mà.

Lăng Mạch lắc lắc đầu: “Ngươi không hiểu, thượng cổ bí cảnh không phảiđơn giản như trong tưởng tượng của ngươi đâu. Cao thủ tuyệt đỉnh chết trong thượng cổ bí cảnh thật sự rất bình thường.

Mấy năm nay không biết có bao nhiêu cao thủ vô thanh vô tức chết ở trong các loại thượng cổ bí cảnh. Cầu phú quý trong nguy hiểm, muốn đi lên trên làm gì dễ dàng được như vậy.

Lăng Trầm cười nói: “Bát thúc, ngài không cần quá lo lắng đâu. Trong bí cảnh củi khô lửa bốc, nói không chừng hắn đã cùng người ta lăn gường rồi không chừng, như vậy tâm nguyện nhiều năm của ngài đã có thể đạt thành.” Năm đó không phải Lăng Xuyên cũng cùng người ra lăn giường như vậy sao, đương nhiên, cũng có khả năng chỉ là một hồi mộng xuân.

Lăng Mạch bất đắc dĩ mà cười: “Ngươi thật biết nói. Nào có dễ dàng như vậy. Củi khô lửa bốc? Hắn có thể cùng ai lăn được?

Mấy năm trước đây, hắn có không ít lần trước mặt Lăng Xuyên đưa người, đáng tiếc ai Lăng Xuyên cũng không động tâm, không phải là Lăng Xuyên luyện thể đến mức không được chứ? “Luyện Thân Vi Khí kia tốt nhất vẫn nên hạn chế một chút, đều luyện thành không có thất tình lục dục, thật biến thành pháp khí luôn rồi.” Lăng Mạch lạnh lùng nói.

Lăng Trầm cười cười: “Bát thúc, có không ít người trong gia tộc đang tu luyện Luyện Thân Vi Khí, cũng không có người nào giống Thập Thất đệ.” Hắn ngẫu nhiên nghe những người trong tộc nói, Luyện Thân Vi Khí này có hiệu quả tráng dương, sau khi luyện thì long tinh hổ mãnh, uy phong không thể ngăn cản hết! “Thuật pháp này hẳn là không thành vấn đề, vấn đề hẳn là ở trên người Thập Thất đệ.

Lăng Mạch oán hận liếc mắt trừng Lăng Trầm. Lăng Trầm cười khan, thầm nghĩ hắn chỉ là luận sự thôi mà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK